Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 533: Đấu tranh kịch liệt (Trung)

Chương 533: Đấu tranh kịch liệt (Trung)Chương 533: Đấu tranh kịch liệt (Trung)
Giờ đây, tại quảng trường trước Điện Đại Khánh đã tập trung rất nhiều quan viên thượng triều. Các quan viên túm năm tụm ba, họ đều đang lầm bầm bàn về buổi triều hôm nay. Theo lệ cũ của buổi triều, báo cáo giám sát của Quân Giám Sở đã được gửi xuống chính thức từ hôm qua. Mặc dù chỉ là phần lược giản, nhưng nội dung bên trong vẫn khiến bách quan phải kinh hoàng.
Vật tư chuẩn bị cho trận chiến thiếu nghiêm trọng khiến các quan trong triều rất lo lắng. Rất nhiều quan viên vốn ủng hộ Bắc Phạt giờ cũng phải thay đổi suy nghĩ. Nếu quân Tống bị quân Liêu đánh bại vì không chuẩn bị đủ cho trận chiến, thì đây sẽ là một vết nhục lớn của vương triều Đại Tống.
Mặc dù những quan viên ủng hộ Bắc Phạt cũng vẫn còn không ít. Nhưng đã không còn chiếm thế thượng phong nữa. Đặc biệt là từ sau khi Thái Kinh công khai phản đối Bắc Phạt, các quan viên tập đoàn Thái Kinh đã chuyển hướng đồng loạt, phản đối kế hoạch tấn công liều lĩnh Bắc Phạt.
Lý Diên Khánh vừa đến quảng trường, đã bị Phạm Trí Hư gọi đi. Xung quanh Phạm Trí Hư có khoảng bảy, tám người. Đó đều là những người nòng cốt phản đối Bắc Phạt.
- Diên Khánh, để ta giới thiệu cho ngươi. Hai vị này là Tôn đại học sĩ và Dương đại học sĩ. Đều là những người cùng chí hướng với chúng ta.
Lý Diên Khánh vội hành lễ:
- Diên Khánh tham kiến hai vị tiền bối!
Tôn đại học sỹ tên là Tôn Lễ là một người đàn ông trung niên có một chòm râu dê. Y vuốt râu rồi cười nói:
- Đúng là hậu sinh khả úy!
Phạm Trí Hư xua xua tay rồi lại nói với Lý Diên Khánh:
- Sắp đến giờ vào chầu rồi. Ta nói ngắn gọn nhé. Việc bàn luận đầu tiên ngày hôm nay là về bản báo cáo giám sát của Quân Giám Sở. Ta sẽ phụ trách phần này. Ta muốn ngươi đứng lên trình bày. Dù sao thì phần lớn nội dung trong bản báo cáo đều là tình hình giám sát của Chân Định Phủ. Ngươi làm được chứ!
Lý Diên Khánh gật đầu:
- Bỉ chức đã chuẩn bị xong!
- Vậy thì tốt. Ngoài ra là cuộc biện luận về Bắc Phạt, ngươi cũng có thể tham gia. Nhưng tốt nhất là phải nói sao cho thuyết phục. Ngôn từ sắc bén cũng được, nhưng phải chú ý đến lễ nghi, phải chừng mực. Đặc biệt là không được công kích Thiên Tử hoặc Tiên Đế, để tránh bị những Ngự Sử trong điện phản bác. Nếu không nắm được chừng mực thì hãy đứng ngoài xem.
- Bỉ chức hiểu rồi.
Đúng lúc này, chuông Cảnh Dương báo hiệu chuẩn bị nhập điện vang lên. Phạm Trí Hư vỗ vào vai Lý Diên Khánh rồi thấp giọng nói:
- Mọi việc phải lấy quốc sự xã tắc làm trọng, đừng để tâm đến được mất, vinh nhục của bản thân.
Trong lòng Lý Diên Khánh hơi căng thẳng. Trong lịch sử, tiếng nói phản đối Bắc Phạt cũng rất kịch liệt, nhưng cuối cùng vẫn thất bại. Liệu lần này có thay đổi được lịch sử hay không?
Hai hàng quan viên đã xếp hàng dài. Một tiếng hô lớn của Thị Ngự Sử trong điện vang lên, đoàn người lần lượt đi vào đại điện. Hôm nay Lý Diên Khánh không ở cuối cùng, mà là đứng ở vị trí đầu tiên của Quân Giám Sở. Phía sau là Lý Hồi và Tưởng Anh. Ba người họ đại diện cho Quân Giám Sở tham gia buổi chầu. Hôm nay sẽ thảo luận về bản báo cáo của họ.
Phạm Trí Hư đứng ở vị trí thứ ba của Tướng Quốc. Phía trước là Bạch Thì Trung và Vương Phủ. Y và Trương Bang Xương thuộc hàng Phó tể tướng. Vận vương Triệu Giai cũng có mặt. Y đứng ở vị trí đầu của Võ Tướng. Phía sau y là Đồng Quán, Cao Cầu, Tào Bình, Cao Thâm, Chủng Sư Đạo…
Giờ đây, Lý Diên Khánh đã nhìn thấy thái tử Triệu Hoàn. Khí sắc của y không tốt mấy có phần trắng bệch, ánh mắt rất u ám. So với lần trước gặp thì đã gầy hơn rất nhiều. Có thể thấy rằng y không mấy sung sướng trong thời gian qua. Vị trí của y ở dưới Đan Bệ, thấp hơn Thiên Tử, nhưng cao hơn Triều Thần.
- Hoàng Đế Bệ Hạ giá đáo!
Thị vệ hét to một tiếng. Mười sáu cung nữ cầm quạt tròn to vây quanh Thiên Tử Triệu Cát đi từ bên cạnh vào. Bách quan cùng khom người hành lễ:
- Tham kiến Hoàng Đế Bệ Hạ! Bệ Hạ vạn tuế vạn vạn tuế!
Triệu Cát ngồi xuống long ỷ, xua tay nói:
- Các vị ái khanh miễn lễ bình thân!
- Tạ bệ hạ!
Đám quần thần lần lượt đứng thẳng người lên. Triệu Cát lật giở bản báo cáo giám sát trên ngự án rồi chầm chậm nói:
- Hôm nay gọi các triều thần đến đây, chủ yếu là Trẫm muốn cùng các vị ái khanh bàn bạc về tình hình chuẩn bị cho Bắc Phạt Hà Bắc. Sau đó là bàn bạc cẩn thận về phương hướng Bắc Phạt. Mong triều đình nhanh chóng thống nhất ý kiến. Sau đây, mời Phạm Tướng Quốc đứng lên chủ trì!
Thường thì, triều hội là nơi để các đại thần bàn luận kịch liệt, Thiên Tử sẽ không tham gia vào bàn luận, cũng rất ít khi phát ngôn thể hiện thái độ. Vì thế, Triệu Cát nói xong mấy lời mở đầu liền yên lặng. Tiếp theo là do Phạm Trí Hư chủ trì việc trình bày tình hình chuẩn bị cho Hà Bắc.
Phạm Trí Hư bước ra khỏi hàng, hành lễ với Thiên Tử Triệu Cát rồi lại nói với mọi người:
- Được Thiên Tử ủy thác, tháng trước Quân Giám Sở đã chia làm ba đội, giám sát tình hình tồn kho vật tư củaHà Bắc. Kết quả giám sát khiến người ta phải kinh hoàng, đặc biệt là những kho lớn như Phủ Chân Định là nơi chịu nạn nghiêm trọng. Lương thực rất mực thiếu thốn, quân giới hư hao. Rất nhiều vũ khí tấn công hạng nặng đã mục nát. Gây nên tình hình này là do lạm chức, tắc trách, cũng có phần dối trá, tham ô đầu cơ trục lợi. Sau đây, ta xin mời Thị Ngự Sử Lý Diên Khánh lên báo cáo tình hình giám sát cụ thể ở Chân Định Phủ.
Phạm Trí Hư khoát tay, Lý Diên Khánh tay cầm một cuốn sách đi ra khỏi hàng. Hắn lên trước hành lễ với Thiên Tử Triệu Cát rồi lại hành lễ với bách quan, sau đó mới mở cuốn sách ra chầm chậm nói:
- Thần là nhóm đầu tiên trong ba nhóm Giám Sát Sứ. Phụ trách việc giám sát Phủ Chân Định. Lần này, chúng thần đã ở lại Phủ Chân Định hai mươi ngày. Trong số ba mươi bảy kho của Phủ Chân Định, chúng thần đã giám sát hai mươi chín nơi. Những điều tra ra được đều là hiện thực của kho, và có người kiểm tra và chủ sự kho ký tên xác nhận. Thần có thể chịu trách nhiệm về điều này. Sau đây, ta sẽ báo cáo cụ thể với các vị vềtình hình năm kho thuộc huyện Hành Đường.
Lý Diên Khánh dừng một lát, nhìn Phạm Trí Hư. Phạm Trí Hư ngụ ý bảo hắn tiếp tục nói. Lý Diên Khánh bèn hít vào một hơi thật sâu rồi nói tiếp:
- Huyện Hành Đường là trọng điểm giám sát của chúng thần. Nơi đây tập trung trên sáu mươi phần trăm số kho của Phủ Chân Định. Có đến hàng trăm kho. Chúng thần xem tình hình của kho quân lương thứ năm trước. Trên sổ ghi kho này có một vạn một nghìn thạch quân lương, thực tế chỉ có ba nghìn tám trăm thạch. Không nổi 3%. Chúng thần xem tiếp tình hình của kho cung nỏ thứ thư…
Lý Diên Khánh nói về từng kho một. Tiếng bàn bạc trong triều ngày càng lớn. Vương Phủ thấy tình hình không ổn, đợi Lý Diên Khánh hơi dừng lại, y lập tức đứng ra khỏi hàng rồi nói:
- Những điều này chúng ta đều biết cả rồi. Nhưng nguyên nhân nào đã gây ra tình trạng nghiêm trọng như vây. Ta nghĩ đây mới là vấn đề nhiều người quan tâm hơn!
Vương Phủ đã không thể phủ nhận việc ghi chép sổ sách sai phạm nặng. Y đành phải xoáy vào phần nguyên nhân, để giảm tội của Lương Phương Bình. Nếu không, để Lý Diên Khánh nói xong, thì cuối cùng sẽ trở thành buổi lên án Lương Phương Bình mất.
Phạm Trí Hư rất khó chịu, y lạnh lùng nói:
- Tại sao Vương Tướng Quốc lại vội vã như vậy, không thể để Lý Ngự Sử báo cáo hết sao?
- Những điều Lý Ngự Sử nói chúng ta đã đọc trong bản báo cáo giản lược hôm qua rồi, và hiểu được đại khái rồi, không cần lặp lại nữa. Điều chúng ta quan tâm là nguyên nhân gây nên hiện tượng này. Hy vọng Lý Ngự Sử có thể nói kỹ về những nội dung này.
Thứ Vương Phủ tóm lấy là điểm yếu trong lần giám sát này của Quân Giám Sở. Họ không có nhiều thời gian để đi điều tra kỹ nguyên nhân. Chỉ có thể tiết lộ tình hình thực tế. Nguyên nhân thực tế thì không thể chứng thực được.
Đương nhiên, Lý Diên Khánh cũng biết rằng Vương Phủ sẽ hỏi về nguyên nhân. Hắn đã có đối sách từ trước. Hắn bèn thản nhiên nói:
- Nguyên nhân của việc này rất phức tạp. Tất cả chủ sự kho đều có thể nói ra một đống lý do. Ví dụ như do nguyên nhân lịch sử gây nên, mấy chục năm nay đều như vậy cả. Hay là lương thực bị mốc, tổn hao quá lớn, hay sau khi quân khí bị han rỉ, tiêu hủy đi họ lại không ghi chép. Nhưng không có nguyên nhân nào là do họ tự buôn bán kín, tham ô hối lộ. Ai nấy đều trong sạch như tuyết vậy. Thử hỏi, Vương Tướng Quốc có tin những nguyên nhân này?
Vương Phủ cười gằn:
- Đương nhiên ta không tin. Chẳng lẽ Lý Ngự Sử không điều tra kỹ về nguyên nhân sao?
Lý Diên Khánh lắc đầu:
- Chúng thần có sáu người, tốn mười hai ngày để điều tra một trăm bốn mươi lăm kho. Bình quân mỗi ngày kiểm tra hai mươi kho. Từ buổi sáng trời còn chưa sáng, kiểm tra đến tận đêm khuya. Chúng thần không có thời gian đi điều tra nguyên nhân tại sao thực tế không khớp. Thần cho rằng, những điều này nên để bên Giám Sát Ngự Sử chuyên nghiệp đi điều tra, để làm rõ trách nhiệm.
Giờ đây, Đồng Quán bỗng hiểu ra. Nếu điều tra toàn diện nguyên nhân, ít nhất phải mất hai ba năm. Vậy thì còn Bắc Phạt khỉ gì nữa! Trong lòng y rất lo. Giờ nhiệm vụ khẩn cấp là phải giải quyết dứt khoát, lập tức kết thúc việc giám sát quân tư, để dồn trọng tâm vào Bắc Phạt.
Đồng Quán thầm chửi Vương Phủ hồ đồ. Vì lấy chút lợi cho Lương Phương Bằng mà lại rơi vào bẫy của đối phương.
Y lập tức đứng ra nói:
- Bệ Hạ, xin cho vi thần nói vài câu!
Triệu Cát gật đầu:
- Đồng Thái Úy cứ nói!
Đồng Quán bước ra khỏi hàng, nói với mọi người:
- Ta đã từng làm Kinh Lược Sứ tại Hà Bắc. Ta khá hiểu rõ tình hình Hà Bắc. Lần này, vấn đề giám sát của Quân Giám Sở rất nghiêm trọng, ta cũng thực sự đau lòng. Trong việc này có chút nguyên nhân lịch sử, nhưng không nghiêm trọng đến như vậy. Nhất định cũng có vấn đề ở mặt tự ăn cắp, nhưng cũng không phổ biến đến vậy. Dù sao thì chế độ của triều đình còn đó. Ta cảm thấy, vấn đề thực sự không nằm ở báo cáo giả. Ta cho rằng Chuyển Vận Sứ của Hà Bắc - Lương Phương Bình đã vội vàng muốn tỏ công với triều đình nên làm giả. Khiến cho triều đình tưởng rằng Hà Bắc đã hoàn thành xong chuẩn bị quân tư. Hậu quả của việc này rất nghiêm trọng, ảnh hưởng trực tiếp đến kế hoạch Bắc Phạt vĩ đại của triều đình. Đây là hành vi lạm dụng chức quyền một cách nghiêm trọng. Nếu cứ ngồi đây nói suông về nguyên nhân của nó, chẳng bằng cứ trừng trị kẻ đứng đầu là Lương Phương Bình đã.
Cao Cầu cũng bước ra ngoài nói:
- Bệ Hạ, Đồng Thái Úy nói đúng lắm. Dù là điều tra ra được nguyên nhân gì, sự tắc trách và lạm dụng chức quyền của Lương Phương Bình cũng khó thoát tội. Bỉ chức cũng xin Bệ Hạ hãy trừng trị nghiêm Lương Phương Bình.
Đám quần thần nhao nhao đứng ra ngoài yêu cầu trừng trị nghiêm Lương Phương Bình. Triệu Cát nhìn sang Vương Phủ rồi nói:
- Ý của Vương Tướng Quốc thế nào?
Giờ đây, Vương Phủ đã hiểu ý đồ của Đồng Quán. Không muốn mất quá nhiều thời gian ở vấn đề quân tư. Phải giải quyết nhanh gọn vụ này, rồi mới nói được sang vấn đề Bắc Phạt. Mặc dù Vương Phủ đã nhận được nhiều tiền hối lộ của Lương Phương Bình, nhưng giờ dưới sức ép lớn, y không thể không tỏ rõ thái độ.
- Thần ủng hộ Đồng Thái Úy. Phải trị nghiêm Lương Phương Bình!
- Ý của Phạm Tướng Quốc thì sao?
Ánh mắt của Triệu Cát lại nhìn sang Phạm Trí Hư. Phạm Trí Hư cũng gật đầu nói:
- Hà Bắc xuất hiện tổn thất lớn như vậy. Tội của Lương Phương Bình khó thoát. Phải trừng trị nghiêm!
- Được! Nếu các ái khanh đã đồng nhất ý kiến, vậy thì hãy truyền ý chỉ của Trẫm, miễn tất cả chức vụ của Lương Phương Bình, giao cho Đại Lý Tự truy nã y vào kinh hỏi tội.

Bạn cần đăng nhập để bình luận