Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 572: Nỗi lo Lương hoạn.

Chương 572: Nỗi lo Lương hoạn.Chương 572: Nỗi lo Lương hoạn.
Lý Diên Khánh lại cẩn thận xem tin tức, trong tin tức chỉ nói đám trọng thần Đồng Quán, Vương Phủ, Trương Bang Xương và Lý Bang Ngạn cực lực yêu cầu bắc phạt tại triều hội, cũng không nói tới phong thanh phản đối, cũng chưa hề nói tới bách quan nhất trí tán thành, chỉ nói Thiên tử do dự thật lâu, cuối cùng quyết định thực hiện minh ước, đồng ý bắc phạt.
Thiên tử do dự thật lâu chỉ là biểu đạt một loại tư thái, dù sao năm ngoái y đã hạ chiếu tạm dừng bắc phạt, hiện giờ khởi động lại, rất dễ khiến người ta nghĩ tới y lật lọng.
Mà thái độ bách quan cũng đáng được nghiền ngẫm, không có bao nhiêu người phụ họa đảng Vương Phủ, vậy nói rõ người phản đối vẫn không phải số ít. Chỉ là vụ án Phạm đảng năm ngoái đã khiến bách quan không ai dám ra mặt, chỉ có thể khiến đảng Vương Phủ Đồng Quán chiếm cứ thượng phong.
Lý Diên Khánh chắp tay đi lại trong phòng. Từ năm ngoái hắn bị giáng chức, hắn đã biết sớm muộn sẽ bắc phạt, chỉ là thời điểm bắc phạt thực sự tiến tới, Lý Diên Khánh lại cảm thấy thất vọng mất mát, giống như trông thấy một chiếc tàu thủy thật lớn chạy về phía vòng xoáy khổng lồ, mà hắn vô lực ngăn cản, lịch sử vẫn đi về phía số mệnh với tư thế tuyệt nhiên.
Chẳng qua vận mệnh một số người cũng đã được thay đổi. Trong lịch sử năm này quân Tống phát động bắc phạt hai lần, lần thứ nhất do Chủng Sư Đạo làm chủ tướng quân tây lộ, cuối cùng bị quân Liêu đánh bại ở Hùng Châu. Mà lúc này Chủng Sư Đạo đã bãi quan về quê, hiển nhiên đã không có cơ hội dẫn quân xuất chinh, như vậy ai sẽ thay thế Chủng Sư Đạo làm chủ tướng?
Thông thường mà nói, sau khi đồng ý bắc phạt sẽ tuyên bố bổ nhiệm nhân sự quân đội, đáng tiếc Triều Báo không đăng ra, hẳn là ngày mai có thể nhìn thấy. Lúc này, Lý Diên Khánh bỗng nhiên nghĩ tới Tiểu Báo, Tiểu Báo thường tiết lộ một số hạng mục quan trọng trước khi chuyện xảy ra, hơn nữa còn tương đối xác thực. Nghĩ tới điều này, Lý Diên Khánh chạy vào nhà trong giống như một làn giá, vọt thẳng tới căn viện của Hỗ Thanh Nhi.
- Thanh nhi!
Lý Diên Khánh hô một tiếng ngoài sân.
Hỗ Thanh Nhi nhanh chóng cầm báo chí đi tới:
- Đại ca muốn báo sao?
Lý Diên Khánh gật đầu, Hỗ Thanh Nhi cười đưa báo cho hắn:
- Bên trên hẳn là có tin tức đại ca quan tâm!
Lý Diên Khánh nhận tờ báo, liền mượn ánh đèn yếu ớt trong viện mà nhìn. Hỗ Thanh Nhi vội vàng trở về phòng cầm một chiếc đèn ra. Lý Diên Khánh nhanh chóng tìm được tin tức hắn muốn ở trang đầu, Tướng Quốc Vương An Trung đề cử Chủng Sư Đạo làm Đô Thống Chế, lại bị ba người Vương Phủ Lý Bang Ngạn và Trương Bang Xương nhất trí phản đối. Đàm Chẩn và Cao Cầu liên tục đề cử Lưu Diên Khánh làm Đô Thống Chế quân tây lộ, Đồng Quán đề cử Tân Hưng Tông làm Đô Thống Chế quân đông lộ. Hai người này là công thần quan trọng bình định Phương Tịch, đều thuộc về phe phái quân Tây Bắc.
Cuối bài báo, còn sắp xếp đội hình bắc phạt, Vận Vương Triệu Giai làm Chủ soái, Đồng Quán làm Tuyên Phủ Chế Trí Sử, Lưu Diên Khánh và Tân Hưng Tông làm Đô Thống Chế đông tây hai lộ.
Lý Diên Khánh thầm gật đầu, trên cơ bản tám chín phần mười, nhất là chỉ ra Vận Vương Triệu Giai làm Chủ soái. Có lẽ chủ biên của Tiểu Báo có trình độ, có lẽ chính họ thực sự nhận được tin tức nội tình, cuộc chiến bắc phạt lần này thực ra cũng là một cuộc chiến tranh đoạt.
Lúc này, Lý Diên Khánh liền nghĩ tới một tin tức nhìn thấy hai tháng trước, nói Đồng Quán một mình nắm công lớn tiêu diệt Phương Tịch, dẫn tới bất mãn nghiêm trọng của một hoạn quan giám quân khác là Đàm Chẩn, gã liên lợp Cao Cầu vạch tội Đồng Quán lạm sát bình dân giả mạo bộ hạ Phương Tịch để thỉnh công, bởi vậy khiến Đồng Quán bị trách cứ, khó mà thăng chức.
Bởi vậy Đồng Quán có mâu thuẫn rất lớn với hai người Đàm Chẩn Cao Cầu, mà Lưu Diên Khánh là người của Cao Cầu, nếu thực sự để Lưu Diên Khánh làm Đô Thống Chế, chỉ sợ giữa y và Đồng Quán sẽ không ăn ý như vậy.

Hoàng cung kinh thành, một hoan quan trung niên vội vàng xuyên một hành lang, đi tới trước quan phòng của Lương Sư Thành ở nội cung, y tới cửa nhỏ giọng nói với hoạn quan Dương Cầu:
- Là A Ông gọi ta tới đây!
Dương Cầu gật đầu:
- Ngươi chờ một lát, ta đi thông báo!
Hoạn quan trung niên này gọi là La Tập, từng là một hoạn quan bên cạnh Triệu Hoàn, hiện giờ phụ trách cuộc sống thường ngày của Thái tử. Y đương nhiên cũng do Lương Sư Thành một tay đề bạt, là tâm phúc Lương Sư Thành xếp vào bên người Thái tử, trước đó chuyên phụ trách liên hệ giữa Lương Sư Thành và Thái tử.
Lúc này, Lương Sư Thành đang ngồi trước bàn xem một bản tình báo gửi tới từ huyện Gia Ngư Ngạc Châu. Lão đương nhiên không quên Lý Diên Khánh, lão vẫn luôn chú ý tình hình của Lý Diên Khánh tại huyện Gia Ngư. Cũng không phải lão quan tâm Lý Diên Khánh, mà lão cảm thấy Lý Diên Khánh còn giá trị lợi dụng.
Lý Diên Khánh từng quan hệ rất tốt với Vận Vương Triệu Giai, mặc kệ tương lai Thái tử đăng cơ hay Vận Vương đăng cơ, Lý Diên Khánh đều có hi vọng nhận được trọng dụng, đây chính là giá trị của Lý Diên Khánh trong mắt Lương Sư Thành.
Lương Sư Thành luôn tự xưng mình nhìn người rất chuẩn, từ biểu hiện của Lý Diên Khánh tại huyện Gia Ngư một năm này cũng có thể thấy hắn tuyệt đối không phải cá trong ao, mới nhận chức một tháng đã hoàn toàn tiêu diệt thủy tặc gây họa Trường Giang mấy chục năm, đây không phải Huyện Lệnh bình thường có thể làm được, dù là Tri Châu cũng không làm được.
Chỉ là Uông Bá Ngạn kia quá vô sỉ, trực tiếp cướp công tiễu phỉ, thăng lên làm Tri Phủ Ứng Thiên. Chẳng qua Lương Sư Thành cũng không có dự định nói chuyện thay Lý Diên Khánh, từ việc Lý Diên Khánh được Thiên tử thăng tước một cấp đã nói Thiên tử rất rõ ràng công lao tiễu phỉ thực sự là của Lý Diên Khánh. Nhưng cũng rất hiển nhiên Thiên tử cũng không muốn sửa lại án xử sai cho Phạm đảng, cho nên chỉ miễn cưỡng thăng tước một cấp cho Lý Diên Khánh. Tâm tư của Thiên tử đã như vậy, lão cần gì phải sờ vào miếng vảy ngược này?
Lúc này, hoạn quan Dương Cầu tiến tới bẩm báo:
- La Tập tới rồi, nói là A Ông gọi hắn đến.
Hiện giờ Lương Sư Thành quan tâm tình hình của Thái tử hơn, đặc biệt tìm La Tập tới tra hỏi. Lão tạm thời buông báo cáo liên quan tới Lý Diên Khánh xuống, gật đầu nói:
- Để hắn tiến vào!
Quan hệ giữa Lương Sư Thành và Thái tử Triệu Hoàn vẫn luôn phức tạp, lão vừa trợ giúp Thái tử, đồng thời cũng chèn ép Thái tử.
Năm trước bởi vì sự kiện tờ giấy mà Thái tử bị chèn ép, tác dụng của Lương Sử Thành trong đó không phải khiến tình thế thu nhỏ, trái lại trợ giúp gia tăng tính nghiêm trọng, cuối cùng khiến Thái tử Triệu Hoàn rơi vào vào trạng thái nửa cấm đoán. Chỗ tốt lớn nhất khi làm như vậy chính là Triệu Hoàn chỉ có thể dựa vào con đường của Lương Sư Thành lão để liên lạc với người ngoài, cũng khiến Thái tử càng thêm dựa dẫm vào lão.
Chỉ là Lương Sư Thành có nằm mơ cũng chẳng ngờ, thực ra Triệu Hoàn thầm ẩn giấu một con đường khác, đó chính là Thái y Triệu Tế Từ. Đương nhiên, năm ngoái lúc Lương Sư Thành bỏ đá xuống giếng với Phạm đảng, vạch ra Thái tử liên hệ với Phạm đảng, nhưng đây chỉ là lời nói xấu không có chứng cớ của Lương Sư Thành và Vương Phủ, chỉ là Lương Sư Thành cũng không biết lời nói xấu của lão thực ra là sự thật.
Một năm này cuộc sống của Lương Sư Thành quả thực khá dễ chịu. Phái Cao Cầu Đàm Chẩn quyết liệt với Đồng Quán, khiến Lương Sư Thành trở thành người mà hai phái đều nóng lòng lôi kéo. Mà Lý Ngạn quản lý nội khố thâm hụt rất lớn khiến Thiên tử Triệu Cát cực kỳ bất mãn với y, Lương Sư Thành lặng yên cướp lại quyền quản lý nội khố.
Lão lập tức tiến hành điều tra, tiết lộ Lý Ngạn tham ô nội khố hơn mười vạn quan tiền, khiến Triệu Cát cực kỳ tức giận, một cước đá Lý Ngạn vào Dịch Đình Cung làm quản sự. Lương Sư Thành thắng lợi ở nội cung lại khiến đám người Vương Phủ bắt đầu cố gắng làm lão vui lòng, ý đồ nhận được sự tha thứ của lão.
Nếu như nói Lương Sư Thành còn có lo lắng gì, đó chính là quan hệ giữa lão và Thái tử khiến Vận Vương Triệu Giai cực kỳ đề phòng lão, không hề tin tưởng lão.
Hiện giờ Vận Vương đảm nhiệm Đại Nguyên Soái ba quân bắc phạt, ý đồ Thiên tử thay đổi Thái tử đã hết sức rõ ràng, chỉ cần bắc phạt đại thắng, rất có khả năng Vận Vương sẽ mang theo gió đông thắng lợi làm chủ Đông Cung, trở thành Thái tử mới.
Thế cuộc trước mắt khiến Lương Sư Thành cực kỳ hối hận, một là hối hận lão đi lại quá gần với Thái tử, đặt sai tiền đồ. Tiếp theo là hối hận lão giúp đỡ Vương Phủ vặn ngã Phạm đảng, dẫn tới hiện giờ trong triều không có người phản đối bắc phạt.
Nhưng chủ yếu vẫn là hối hận điều đầu tiên, trước đó lão đi lại quá gần với Thái tử Triệu Hoàn, đã mất đi sự tin tưởng của Vận Vương Triệu Giai đối với lão, một khi Triệu Giai đăng cơ, đó chính là thời điểm lão hoàn toàn xong đời.
Lúc này Lương Sư Thành đang suy nghĩ nên làm cái gì? Là trợ giúp Triệu Hoàn ổn định vị trí Thái tử, hay là hung hăng giẫm thêm mấy cước trên lưng Triệu Hoàn, khiến Vận Vương nhìn thấy thái độ của lão, hiện giờ lão đang đứng trước một lựa chọn.
Lúc này, La Tập đi tới quỳ xuống hành lễ:
- Bái kiến A Ông!
- Ngươi đứng lên đi!
La Tập đứng dậy khoanh tay đứng một bên. Lương Sư Thành liền hỏi:
- Tình hình của Thái tử hiện giờ thế nào?
La Tập lắc đầu:
- Trạng thái cực kỳ không tốt, cả ngày rơi vào tửu sắc.
- Là giả vờ sao?
Lương Sư Thành lại hỏi.
- Ti chức cảm thấy không giống, cảm xúc của hắn rất thấp, tràn ngập bi quan với tiền đồ. Tối qua sau khi uống say hắn mắng to Vương Phủ, nói người có thể trợ giúp hắn đều bị Vương Phủ giáng chức, hắn còn nhắc tới tên mấy người.
- Còn nhắc tới ai?
La Tập nhỏ giọng nói:
- Nhắc tới bốn người Phạm Trí Hư, Trịnh Cư Trung, Chủng Sư Đạo và Lý Diên Khánh.
Lương Sư Thành lập tức căng thẳng:
- Nhắc tới họ làm gì?
- Dường như nói bốn người này phụ hắn.
Lương Sư Thành không khỏi cười lạnh một tiếng, đây đúng là tính cách của Triệu Hoàn, xảy ra chuyện đều giao trách nhiệm cho người khác, mà chưa từng kiểm điểm bản thân.
- Hắn có nhắc tới ta không?
- Hắn… hắn cũng nhắc tới A Ông.
- Hắn nói cái gì?
La Tập do dự một chút, cũng không dám nói. Lương Sư Thành trừng mắt lườm y một cái:
- Mau nói đi!
- Hắn nói có thể như ngày hôm nay hoàn toàn nhờ Thái Phó ban tặng!
- Lời này là có ý gì? Nói cho rõ ràng.
Câu này của Triệu Hoàn có hai ý, nhất định phải liên hệ trước sau mới có thể hiểu được hàm nghĩa thực sự bên trong.
- Hắn nói chính do Thái Phó chiếu cố, hiện giờ hắn mới giống như một con chó bị nhốt trong lồng chờ làm thịt.
Lương Sư Thành lập tức giận tím mặt:
- Thứ không biết tốt xấu, dĩ nhiên lấy oán trả ơn, nếu không phải ta hắn đã sớm bị phế rồi!
Lương Sư Thành lập tức hạ quyết tâm trong lòng, Triệu Hoàn đã không biết tốt xấu, không hiểu cảm ân, lão còn giúp gã làm gì, nên cho Vận Vượng thấy thái độ của lão.
Đúng lúc này, Dương Cầu lại chạy vào bẩm báo:
- A Ông, Cao Thái Úy cầu kiến!

Bạn cần đăng nhập để bình luận