Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 582: Vương Quý tới.

Chương 582: Vương Quý tới.Chương 582: Vương Quý tới.
- Mời Tôn huynh nói, Diên Khánh rửa tai lắng nghe!
Tôn Đại Nha hơi hạ thấp người, ra vẻ thần bí nói:
- Sáng hôm nay Thiên tử hạ một chiếu thư, người dẫn đầu đánh bại ba ngàn quân Liêu trở lên, quan thăng hai cấp, thưởng năm ngàn lạng vàng. Đồng thời ban bố di chiếu của Thần Tông Hoàng đế, người thu phục Yên Kinh, Chủ tướng có thể phong vương.
Lý Diên Khánh cười nói:
- Cái trước liên quan tới ta, cái sau hẳn là không hề liên quan gì tới ta.
- Tuy nói như vậy, nhưng quyền giải thích nằm trong tay Thiên tử. Diên Khánh có phát hiện không? Người thu phục Yên Kinh, Chủ tướng có thể phong vương, là Chủ tướng mà không phải Chủ soái nha! Chỉ sợ ý nguyện của Thần Tông Hoàng đế là Chủ soái, nhưng Thiên tử lại giải thích thành Chủ tướng. Đô Thống Chế chính là Chủ tướng, nếu như hạ được Yên Kinh, hoặc Chủng Sư Đạo phong vương, hoặc Tân Hưng Tông phong vương, không liên quan tới Đồng Quán.
Lý Diên Khánh thầm suy nghĩ, trong lịch sử vì phong vương Đồng Quán không tiếc tốn trăm vạn quan tiền mua một tòa thành không với người Kim. Nếu như đổi thành Chủ tướng phong vương, Đồng Quán tốn nhiều tiền cũng chỉ làm áo cưới cho người khác, lão còn tích cực không? Trong lịch sử cũng không có đạo chiếu thư này của Triệu Cát, chẳng lẽ lịch sử đang thay đổi từ những điểm rất nhỏ này?

Rời khỏi quán trà Chu Khô Lâu, thời gian còn sớm, Lý Diên Khánh lại đi thăm đồng liêu ngày xưa ở Ngự Sử Đài. Mọi người liên tục chúc mừng Lý Diên Khánh quan phục nguyên chức. Đặng Ung tự mình rót ba chén rượu chúc mừng Lý Diên Khánh. Hàn huyên nửa canh giờ hắn mới rời khỏi Ngự Sử Đài về phủ.
Thời gian lại thoáng chốc trôi qua hai ngày, Lý Diên Khánh đã ổn định tại nhà mới. Hai ngày này Lý Diên Khánh không hề ra ngoài, vẫn luôn chỉnh lý sách trong thư phòng mới của Tào Uẩn. Tào Uẩn đã chuyển toàn bộ thư từ mình cất trữ từ nhà mẹ đẻ tới, dùng hai căn phòng lớn mới có thể đặt được mấy ngàn quyển sách này.
Tào Uẩn bưng một bát nước ô mai ướp lạnh đi vào phòng, thấy trượng phu đã sắp xếp toàn bộ sách của mình lên giá, trong lòng nàng vừa vui vẻ lại vừa cảm động, liền vội vàng tiến đến nói:
- Phu quân uống chén nước ô mai giải nhiệt.
Lý Diên Khánh nóng đầu đầy mồ hôi, quần áo cũng ướt đẫm. Hắn nhận nước ô mai uống một hơi cạn sạch, liên tục kêu thoải mái. Hắn đưa chén không cho Tào Uẩn cười nói:
- Còn một rương sách cuối cùng, sau khi lên giá là hoàn thành!
- Hai ngày này vất vả cho phu quân rồi.
Lý Diên Khánh cười khoát tay:
- Loại chuyện này ta không làm thì ai làm, vốn là chuyện của ta mà, nương tử phải nghỉ ngơi thật tốt mới đúng.
Tào Uẩn sờ bụng cười nói:
- Hai ngày này đứa nhỏ lại không yên, đang đá bụng ta đây!
- Để cho ta nghe xem!
Tào Uẩn thấy bên cạnh không có người, liền kéo áo nhỏ lên, để lộ chiếc bụng dưới tròn tuyết trắng. Lý Diên Khánh ngồi xuống dán tai lên, cẩn thận lắng nghe thai động của đứa trẻ:
- Nương tử, ta nghe thấy rồi.
- Ừ!
Tào Uẩn đáp lại một tiếng, nhẹ nhàng vuốt đầu trượng phu.
Đúng lúc này, bên ngoài bỗng vang lên tiếng bước chân dồn dập. Tào Uẩn vội vàng buông áo nhỏ xuống, Lý Diên Khánh đứng dậy hỏi:
- Là ai?
- Quan nhân, là ta!
Là giọng của thiếp thân nha hoàn Từ Ngũ tiểu nương tử của Lý Diên Khánh, Lý Diên Khánh đi ra khỏi thư phòng hỏi:
- Có chuyện gì?
Từ Ngũ tiểu nương tử thi lễ:
- Khởi bẩm quan nhân, Thái thúc nói có hai quan viên triều đình tới cửa, mời quan nhân đi qua một chuyến.
Lý Diên Khánh vui mừng, đây chắc chắn là người của Binh Bộ đến. Hắn quay đầu nói với Tào Uẩn:
- Nương tử, ta đi qua một chuyến, trở về sẽ chỉnh lý sách cho nàng.
- Quan nhân mau đi đi! Rương sách cuối cùng ta để Thanh nhi chỉnh lý là được.
Lý Diên Khánh bước nhanh về tiền viện. Hai tên quan viên triều đình đang ngồi trong phòng khách tiền viện, đang uống nước ô mai nha hoàn dâng lên. Lúc này Lý Diên Khánh đi vào phòng khách, hai tên quan viên vội vàng đứng dậy hành lễ, quan viên dẫn đầu nói:
- Chúng ta được Binh Bộ phái tới, tại hạ Lưu Dịch, đảm nhiệm Chủ Sự Binh Bộ Ti.
- Trời nóng như vậy, còn làm phiền hai vị tự mình chạy tới, vất vả rồi, mời ngồi!
- Chúng ta sẽ không ngồi, đây là nghị định bổ nhiệm chức quan bắc phạt của Lý Ngự Sử.
Chủ Sự giao một bản nghị định bổ nhiệm chính thức cho Lý Diên Khánh. Lý Diên Khánh mở ra, trên đó viết: ‘Tư bổ nhiệm Quyền Thứ Sử Hùng Châu Lý Diên Khánh làm Thống Chế Hữu Quân đông lộ bắc phạt, do Đô Thống Chế hạ lệnh’. Phía dưới là đại ấn của Binh Bộ.
Thống Chế thuộc về tướng lãnh cao cấp, nhất định phải do triều đình bổ nhiệm. Thiên Tướng, chuẩn bị tướng thấp hơn vân vân thì do Đô Thống Chế bổ nhiệm, báo Binh Bộ được tán thành. Đô Đầu, Đội Đầu thấp hơn một cấp không cần Binh Bộ tán thành, chỉ cần báo Binh Bộ lập hồ sơ là được rồi.
- Ba vạn quân Hà Đông đã tới chưa?
- Hôm qua đã tới rồi, trú đóng ở Bắc Đại Doanh. Hôm nay Chủng Sư Đạo tiếp nhận bổ nhiệm của Thiên tử, ngày mai chính thức nhận chức, cũng mời Lý Thứ Sử ngày mai tới Bắc Đại Doanh báo cáo.
- Đa tạ hai vị, vậy ta sẽ không giữ hai vị lại.
Lý Diên Khánh nháy mắt với quản gia Thái thúc, Thái thúc chuẩn bị mười quan tiền, lúc ra cửa lại nhét cho họ.
Ngay khi hai tên quan viên Binh Bộ vừa đi, Thiết Trụ liền chạy tới, tìm Lý Diên Khánh nói:
- Quan nhân, lão gia mời ngài nhanh chóng tới Bảo Nghiên Trai Hồng Kiều một chuyến.
Lý Diên Khánh khẽ giật mình:
- Đã xảy ra chuyện gì?
- Không có… không xảy ra chuyện gì, là không ít người đến từ quê Thang Âm, Quý ca nhi cũng tới rồi.
Lý Diên Khánh nghe nói Vương Quý đến, trong lòng mừng rỡ, vội vàng để Từ Ngũ tiểu nương tử nói một tiếng cho phu nhân, hắn liền cưỡi ngựa chạy tới Hồng Kiều.
Khách ngồi đầy trong phòng của Bảo Nghiên Trai Hồng Kiều, đều là người nhà Vương Quý, do tổ phụ Vương Quý là Vương Vạn Hào dẫn đầu, bao gồm ba con trai của láo, cháu trai, con dâu, cháu dân vân vân, chừng hơn hai mươi người. Mười mấy con thuyền chứa hành lý lớn nhỏ, toàn bộ dừng bên bến tàu cạnh Bảo Nghiên Trai.
Đây cũng là lệ cũ, thân hào nông thôn hoặc quan viên huyện Thang Âm đi thuyền tới kinh thành, đều phải mượn bến tàu Bảo Nghiên Trai dừng thuyền, do Lý Đại Khí tiếp đãi, lại chuẩn bị ăn ngủ thay họ, đều ở khách sạn Hồng Kiều. Năm trước khách sạn và quán rượu Hồng Kiều đã bị Bảo Nghiên Trai mua lại, chuyên dùng để nghênh đón đưa tiễn khách.
Lý Diên Khánh chậy tới Bảo Nghiên Trai, vừa vặn gặp được tổ phụ Vương Quý là Vương Vạn Vào. Lý Diên Khánh liền vội vàng tiến tới hành lễ:
- A tổ, đã lâu không gặp rồi.
Vương Vạn Hào vỗ vai Lý Diên Khánh cười nói:
- Ta cũng xem Triều Báo, hiện giờ Khánh ca nhi càng có tiền đồ, tuổi còn trẻ đã làm lên Thứ Sử. Khi còn bé lúc ngươi đoạt được hạng đầu Hội Thần Đồng, ta đã nói cho tộc tổ của ngươi, tương lai Lý gia phải nhờ vào ngươi xoay vần, quả nhiên nói không sai mà!
- Đa tạ A tổ tán dương, A Quý đâu?
Vương Vạn Hào vội vàng kéo Vương Quý qua cười nói:
- Người trẻ tuổi các ngươi đi trước! Ban đêm ta mời khách, gọi Thang Đại Lang tới, mọi người tập trung một chút.
Lý Diên Khánh phát hiện trên mặt Vương Quý lại có một vết sẹo rất dài. Hắn thầm giật mình, vội vàng kéo Vương Quý ra khỏi Bảo Nghiên Trai hỏi:
- Mặt ngươi xảy ra chuyện gì vậy?
Vương Quý căm giận nói:
- Nhờ tên ngu xuẩn Đồng Quán kia ban tặng, bị binh sĩ quân Liêu bắn một mũi tên, đầu mũi tên sượt qua mặt ta, cắt một vết dài, suýt nữa lấy mất cái mạng nhỏ của ta.
- Ngươi tham gia bắc phạt tháng trước sao?
Vương Quý gật nhẹ đầu:
- Ba ngàn sương quân và một ngàn hương binh Tương Châu đều được chinh tập, ta dẫn năm trăm hương binh.
- Cụ thể xảy ra chuyện gì?
- Một lời khó nói hết, tìm một chỗ ngồi xuống nói chuyện đi!
Lý Diên Khánh mang theo Vương Quý đi vào một quán ăn vặt bên cạnh ngồi xuống, gọi hai bát nước ô mai ướp lạnh lớn, lại gọi hai lồng bánh bao.
Vương Quý thở dài nói:
- Cách nói của triều đình là tổng cộng hai thất bại. Lưu Diên Khánh đại bại ở phía bắc Bình Ưng Cốc, Tân Hưng Tông đại bại ở Trác Huyện, nhưng trên thực tế còn có thất bại thứ ba. Lúc ấy ba vạn sương quân Hà Bắc chúng ta đang vận lương tới Bình Ưng Cốc, bại quân của Lưu Diên Khánh trốn đến, để ba vạn sương quân chúng ta ngăn cản truy quân. Kết quả quân Liêu xung phong một lần đánh chúng ta tan tác toàn quân. Vết sẹo trên mặt ta lưu lại khi đó, ba vạn sương quân và hương binh tử thương thảm trọng! Năm trăm thủ hạ của ta chỉ còn lại hơn một trăm người, còn lại bỏ mình toàn bộ. Làm bàn đạp cho Cấm Quân đào vong, cuối cùng Đồng Quán giao toàn bộ trách nhiệm thua trận cho sương quân Hà Bắc, nói cái gì sương quân chạy trốn trước, làm loạn chân Cấm Quân, quân Tống mới thất bại. Đồ chó hoang này, nếu để lão tử gặp được hắn, chắc chắn róc xương lóc thịt tên hoạn quan này!
- Sau đó thì sao?
Lý Diên Khánh tỉnh táo hỏi.
- Sau đó tất cả Đoàn Luyện sương quân trở lên đều bị miễn chức, ta cũng không ngoại lệ, hiện giờ ta không quan trên người, mừng rỡ tự tại.
- Lần này dường như cả nhà các ngươi đều tới kinh thành?
Vương Quý gật đầu:
- Quân Tống bắc phạt đại bại, biên cảnh Hà Bắc đã xuất hiện khủng hoảng, rất nhiều bách tính phủ Chân Định và Hùng Châu đều chạy trốn tới Tương Châu. Tổ phụ ta cảm thấy tình thế không ổn, liền quyết định mang cả nhà dời tới trang viên Ngạc Châu. Nhớ có khuyến cáo của ngươi lúc trước, Vương gia mua một trang viên ba ngàn mẫu đất tại Giang Hạ, còn xây dựng phòng ở, lần này cả nhà chúng ta chuyển qua, liền có nơi để ở.
- Lão Thang thì sao?
Vương Quý thản nhiên nói:
- Hắn sống không tệ lắm, đi theo bên người Đồng Quán, hiện giờ đã thăng làm Thống Lĩnh.
Thống Lĩnh là phó tướng của Thống Chế, bình thường do quan lục phẩm hoặc tòng lục phẩm đảm nhiệm. Lý Diên Khánh nhìn ra Vương Quý có ý kiến với Thang Hoài, nên không nhắc tới gã nữa. Lúc này Vương Quý nghĩ tới một chuyện, cười nói:
- Có thể Ngưu Cao muốn tới nhờ vả ngươi!
Lý Diên Khánh vội vàng hỏi:
- Hiện giờ hắn ở nơi nào?
- Hắn vốn luôn đi theo Thang Hoài, thăng làm Thiên Tướng. Tháng trước bắc phạt thủ hạ của hắn cũng tử thương hầu như không còn, Đồng Quán phạt đòn hắn năm mươi quân côn, còn miễn chức quan của hắn. Dưới cơn nóng giận hắn từ chức trước. Ta gặp được hắn ở Thang Âm, hắn nói trước tiên về quê một chuyến, sau đó lại tới nhờ vả ngươi.
- Vậy còn ngươi?
Lý Diên Khánh chăm chú nhìn Vương Quý nói:
- Chẳng lẽ ngươi thực sự mặt kệ tất cả, vung tay tới Ngạc Châu tị nạn sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận