Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 652: Trói chặt lợi ích

Chương 652: Trói chặt lợi íchChương 652: Trói chặt lợi ích
Triều hội năm mới chỉ là một nghi thức, đầu tiên Thiên tử tiến hành tổng kết năm cũ, sau đó đưa ra triển vọng năm mới, nói một hồi lưu loát, cuối cùng là yến tiệc triều đình, Thiên tử mời bách quan ăn cơm.
Lúc gần đến giữa trưa, Lý Diên Khánh mới rời khỏi hoàng cung. Hắn gặp được một đám võ tướng, bị rót không ít rượu, dù Triệu Cấu không mời hắn uống trà, hắn cũng phải tìm quán trà uống chén trà nóng giải rượu.
Hôm nay là ngày mùng một đầu năm, phần lớn cửa hàng quán rượu đều đóng cửa. Phố Phan Lâu ồn ào náo nhiệt ngày xưa cũng trở nên quạnh quẽ, mấy trăm cửa hàng phố Phan Lâu chỉ có hai ba nhà còn mở cửa kinh doanh, quán trà Phan Lâu là một trong số đó.
Cách cửa lớn vài chục bước, Lý Diên Khánh nhìn thấy thị vệ thiếp thân của Khang Vương Triệu Cấu là Lưu Chiêu. Đây là một võ sĩ dáng người cực kỳ hùng tráng, võ nghệ cao cường, lực lớn vô cùng, trung thành cảnh cảnh với Triệu Cấu.
Trông thấy Lý Diên Khánh đi tới, Lưu Chiêu tiến tới thi lễ:
- Điện hạ đang chờ ở Bạch Hạc Đường tầng hai, mời quan nhân trực tiếp đi lên.
- Đa tạ rồi!
Lý Diên Khánh bước nhanh vào quán trà, trong quán trà không có khách nào, chỉ có hai ba người ngồi trong đại sảnh. Lý Diên Khánh trực tiếp lên tầng hai, đi tới trước Bạch Hạc Đường, một thị vệ mở cửa cho hắn:
- Điện hạ đang chờ, mời quan nhân vào!
Bạch Hạc Đường là phòng xép, chia hai gian trong ngoài, gian hoài hẳn là có thị nữ trà nước, nhưng hiện giờ không có một ai. Lý Diên Khánh đi vào gian trong, thấy Triệu Cấu mặc lan bào màu trắng đang chắp tay đứng trước cửa sổ, trà kỹ và nhạc cơ cũng không thấy tăm hơi.
- Tùy tiện ngồi đi!
Giọng Triệu Cấu cực kỳ trầm thấp:
- Tất cả mọi người không có việc gì đều bị ta đuổi rồi, bên cạnh cũng không có người.
Lý Diên Khánh càng thêm nghi hoặc trong lòng. Triệu Cấu muốn nói chuyện bí mật gì với mình? Hắn quả thực nghĩ không ra, dứt khoát không nghĩ nhiều, trực tiếp rót cho mình một chén trà nóng.
Lúc này, Triệu Cấu cười nhạt nói:
- Mấy ngày trước ngươi gặp Đế cơ Mậu Đức rồi sao?
- Nói chuẩn xác là nhìn thấy, ở Bảo Nghiên Trai, ti chức thấy nàng từ xa.
- Nàng cũng nhìn thấy ngươi, Diên Khánh, đã nhiều năm như vậy rồi, có lẽ ngươi đã quên nàng, nhưng nàng chưa hề quên ngươi.
Lý Diên Khánh không biết Triệu Cấu nói lời này có ý gì, cố ý tóm chặt mình và một công chúa cùng một chỗ, hơi gượng gạo rồi, ý đồ cũng rất rõ ràng, đoán chừng Triệu Cấu tìm mình hôm nay có liên quan tới công chúa này.
Lý Diên Khánh không nói gì, mà lẳng lặng nhìn Triệu Cấu. Triệu Cấu vốn tưởng rằng Lý Diên Khánh sẽ thuận tiện hỏi chuyện Đế cơ, gã có thể từng bước tóm lấy Lý Diên Khánh. Không ngờ Lý Diên Khánh không hề lên tiếng, khiến cho gã có cảm giác đánh hụt một quyền, trong lòng thoáng thất lạc.
Nhưng dù sao Triệu Cấu không phải người bình thường, Lý Diên Khánh đã không chịu uyển chuyển tiếp nhận, vậy gã chỉ có thể trực tiếp đẩy vào.
Triệu Cấu rốt cuộc quyết định, quay đầu nói với Lý Diên Khánh:
- Ta muốn ngươi giết một người giúp ta!
Tay Lý Diên Khánh khẽ lung lay một cái, mấy giọt nước rơi xuống bàn trà. Lý Diên Khánh quả thực không nghĩ tới, Triệu Cấu mở miệng muốn mình giết người.
- Không biết điện hạ muốn ti chức giết ai?
Lý Diên Khánh bình tĩnh hỏi.
- Ngươi đừng quan tâm phải giết ai, ta chỉ hỏi ngươi, làm hay không?
Hiển nhiên Triệu Cấu muốn mình tỏ thái độ. Lý Diên Khánh rất rõ ràng, một khi hắn cự tuyệt, hắn sẽ vĩnh viễn mất sự tín nhiệm của Triệu Cấu. Mặc dù đáp ứng hơi mạo hiểm, nhưng Lý Diên Khánh vẫn cho rằng đáng giá.
Lý Diên Khánh gật đầu:
- Chỉ cần ta có thể làm được, ta tuyệt đối không chối từ!
Ánh mắt Triệu Cấu lộ vẻ tán thưởng, gã chậm rãi nói:
- Ta muốn ngươi giết Thái Cương giúp ta!
Lý Diên Khánh khẽ giật mình, hắn suy nghĩ một chút, lập tức hỏi:
- Chẳng lẽ Thái Cương còn chưa phải Phò mã?
- Sắp rồi, còn hai mươi mấy ngày!
Ánh mắt Triệu Cấu bỗng trở nên sắc bén:
- Từ ba tháng trước khi a tỷ biết được phải gả cho Thái Cương, mỗi ngày nàng lấy nước mắt rửa mặt. Ta tuyệt đối không cho phép a tỷ gả cho nam nhân mà nàng không thích, hủy hạnh phúc đời nàng. Thái gia đã không biết tốt xấu, nhất định muốn ép buộc a tỷ ta gả cho, vậy đừng trách Triệu Cấu ta ra tay độc ác vô tình.
- Điện hạ có kế hoạch không?
Triệu Cấu gật đầu:
- Giữa trưa mỗi ngày Thái Cương đều tới Thanh Phong Lâu uống trà với mấy người bằng hữu. Ta vốn định hạ độc trong trà, nhưng quá nguy hiểm, tốt nhất tạo chuyện ngoài ý muốn xử lý hắn. Chẳng qua ta không có năng lực như thế, đành phải cầu trợ ngươi.
Lý Diên Khánh đã sớm không phải thiếu niên máu nóng năm đó, nếu không hắn đã sớm giết Đồng Diên Tự thay Chủng Sư Đạo, báo thù cho Chủng Lâm.
Quan trường tự có quy tắc của nó, nhất là giết con cái người khác là tối kỵ trong quan trường. Ngươi có thể ám sát đứa nhỏ của người khác, người khác cũng có thể giết đứa nhỏ của ngươi. Cho nên khi Triệu Cấu đề xuất hắn giết Thái Cương, Lý Diên Khánh cũng không tỏ thái độ ngay lập tức, mà cúi đầu trầm tư nửa ngày. Hắn cũng cần cân nhắc lợi hại, chuyện này rốt cuộc có đáng giá để hắn mạo hiểm ra mặt hay không, hoặc dùng phương pháp gì để làm, hắn nhất định phải suy nghĩ kỹ.
Triệu Cấu không ép Lý Diên Khánh trả lời chắc chắn ngay lập tức, nếu như chuyện dễ làm, gã cũng sẽ không tìm Lý Diên Khánh giúp đỡ.
Lý Diên Khánh cân nhắc nói:
- Mới qua năm mới, điện hạ tìm một cơ hội đi ngắm tuyết đi! Gọi theo Tào Phò mã, cuối cùng để Tào phò mã tìm con đường để lộ một chút, khiến Thái Cương biết được chuyện này, ta tin tưởng hắn chắc chắn chủ động yêu cầu đi theo.
Ánh mắt Triệu Cấu sáng lên, để tự Thái Cương mắc câu lại là một biện pháp tốt.
Gã trầm ngâm một chút rồi hỏi:
- Vậy ngươi cảm thấy mùng mấy thì phù hợp?
- Mùng sáu ta rời khỏi kinh thành tới Kinh Triệu, mùng sáu chính là thời cơ tốt nhất.
Ngừng một chút, Lý Diên Khánh lại hỏi:
- Mặt khác ta muốn biết, còn có bao nhiêu người biết chuyện này?
Triệu Cấu cười nói:
- Cho tới giờ cũng chỉ có hai người chúng ta biết được!

Trên đường về nhà, Lý Diên Khánh liên tục suy đi nghĩ lại chuyện này. Triệu Cấu trẻ tuổi nóng tính, không muốn để tỷ chịu ủy khuất, muốn giết chết Thái Cương, tâm tình này Lý Diên Khánh có thể hiểu được.
Thế nhưng vì sao Triệu Cấu lại tìm mình giúp đỡ, Lý Diên Khánh cảm thấy đây mới là điểm mấu chốt. Dựa vào võ nghệ thị vệ tâm phúc Lưu Chiêu của Triệu Cấu, cũng đủ để mò mẫm tới Thái gia, một đao có thể diệt trừ hoàn toàn hậu hoạn.
Vì lôi kéo mình? Lý Diên Khánh biết chỉ cần mình làm chuyện này, sẽ cột cùng một sợi dây thừng với Triệu Cấu. Lại thêm ám chỉ của Triệu Cấu trước đó, Lý Diên Khánh có thể khẳng định, Triệu Cấu quả thực muốn thông qua chuyện này biến mình thành tâm phúc của gã. Về phần nói Đế cơ nhớ mãi không quên mình chỉ là chuyện ma quỷ, chỉ là muốn mình cam tâm tình nguyện luồn đầu vào trong thòng lọng mà thôi.
Không hổ là Tống Cao Tông trong lịch sử, mới mười bảy tuổi đã biết chơi thủ đoạn như vậy. Chẳng qua mọi thứ đều có tính hai mặt, nếu như không phải Triệu Cấu tìm mình mà là Triệu Giai, chỉ sợ Lý Diên Khánh hắn tuyệt đối sẽ không đáp ứng. Chuyện Sư Sư năm đó hắn đã bị Lương Sư Thành nắm được điểm yếu, nếu lại vì ám sát con trai Thái Kinh mà bị người ta tóm điểm yếu, cuộc sống sẽ không dễ chịu lắm.
Nhưng lần này Lý Diên Khánh lại coi thường, ngày tốt lành của Thái Kinh đã không còn mấy năm nữa, cũng không cần sợ lão. Nhưng nếu như hắn không lợi dụng cơ hội này đứng đội với Tống Cao Tông, chỉ sợ về sau sẽ hối tiếc không kịp.
Đây gọi là trói chặt lợi ích, thông qua chuyện này, trói Triệu Cấu chung một chỗ với hắn.
Lần n ày Lý Diên Khánh về kinh thăm người thân chỉ có thời gian hai mươi ngày, trên đường đã tốn hao ít nhất mười ngày. Cắt đầu bỏ đuôi, Lý Diên Khánh ở kinh thành nhiều nhất mười ngày, thời gian của hắn cũng không nhiều.
- Ý của Mạc tiên sinh thế nào?
Trong thư phòng, Lý Diên Khánh hỏi Mạc Tuấn vẫn đang trầm tư.
Tài năng của Mạc Tuấn không chỉ am hiểu quân vụ, Lý Diên Khánh biết gã còn có tài năng khác, đó chính là âm mưu quỷ kế. Năm đó Tưởng Đại Đao có thể đứng vững gót chân ở huyện Thang Âm, chính là Mạc Tuấn bày mưu tính kế cho y.
Mạc Tuấn cũng không chối từ, gã nghe được suy nghĩ của Triệu Cấu liền rơi vào trầm tư.
Trong phòng ngoài Mạc Tuấn ra, Yến Thanh và Trương Ưng cũng ở đây. Hai người họ đều là tâm phúc mà Lý Diên Khánh cực kỳ tin cậy. Mạc Tuấn ra chủ ý, còn cần hai người họ đi chấp hành.
Mạc Tuấn lắc đầu:
- Tạo sự cố là không ổn, thứ nhất dễ bị phát hiện, tiếp theo là hiệu quả không tốt, tuyết bên ngoài đọng quá sâu, coi như ngã xuống sơn cốc cũng chưa chắc sẽ chết, khi đó muốn hành động lần thứ hai sẽ khó khăn.
Mạc Tuấn phủ nhận phương án của Lý Diên Khánh, Lý Diên Khánh vốn định tạo sự cố lúc ngắm tuyết, để Thái Cương rơi vào sơn cốc.
- Tiên sinh có phương án gì tốt không?
Lý Diên Khánh hỏi.
Mạc Tuấn mỉm cười:
- Quan nhân còn nhớ rõ Huyện Úy Thang Âm chết thế nào không?
Lý Diên Khánh lập tức bừng tỉnh, Huyện Úy Thang Âm bị một con rắn cạp nong cực độc cắn bị thương lúc tham gia tết Thổ Địa mười năm trước, không lâu sau độc phát mà chết, như vậy cũng là biện pháp tốt.
Chẳng qua Lý Diên Khánh nhướng hỏi lại:
- Nhưng hiện giờ là mùa đông, rắn đều ẩn núp rồi, nơi nào lại có rắn độc?
Mạc Tuấn cười nói:
- Mặc dù là mùa đông, nhưng nếu ở nơi ấm áp, ví dụ trong toa xe, rắn cũng sẽ tỉnh lại, quan trọng là xử lý tốt một số chi tiết.
- Ví dụ như chi tiết gì?
- Ví dụ như lúc mọi người lên núi ngắm tuyết, phát hiện một con rắn cạp nong đông cứng, tất cả mọi người không quan tâm. Sau đó tìm được một con rắn độc trong xe ngựa của Thái Cương, không phải đã có nguồn gốc của rắn độc sao? Chính hắn tự giấu diếm rắn độc, kết quả lại bị rắn cắn.
Lý Diên Khánh thầm gật đầu, vẫn là Mạc Tuấn suy nghĩ chu đáo. Lúc này, Trương Ưng khom người nói:
- Ti chức biết một nơi có thể mua được rắn độc tại kinh thành!
- Được! Chuyện này giao cho ngươi và Yến Thanh, chuyện thả rắn do Yến Thanh đi làm.
Yến Thanh vội thi lễ:
- Ti chức cam đoan sẽ không xuất hiện sai lầm gì!

Bạn cần đăng nhập để bình luận