Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 664: Thị sát mỏ bạc

Chương 664: Thị sát mỏ bạcChương 664: Thị sát mỏ bạc
Triệu Cấu uống một hơi cạn sạch chén rượu, ánh mắt sắc bén chăm chú nhìn Lý Diên Khánh:
- Đồng Tri cho rằng người Nữ Chân sẽ xâm lấn Đại Tống sao?
Lý Diên Khánh gật đầu:
- Nhất định!
- Vì sao khẳng định như vậy?
- Điện hạ còn nhớ rõ án Phạm đảng hay không? Trong tấu chương Phạm Trí Hư dâng cho quan gia đã viết rất rõ ràng, Tống Liêu Hạ trải qua chiến tranh trăm năm mới dần hình thành cục diện ba nước ổn định. Một khi Kim thay thế Liêu, như vậy cục diện ổn định sẽ bị phá vỡ, chắc chắn sẽ lại tìm kiếm một cân bằng mới, điều này có nghĩa mấy chục năm chiến tranh sau này. Đại Tống phạt Liêu là tự hủy bình chướng, đây chính là căn nguyên của án Phạm đảng. Ta là một thành viên của Phạm đảng, vẫn theo đuổi lý niệm này.
Triệu Cấu yên lặng gật đầu:
- Ngươi nói rất đúng, hiện giờ ngày càng nhiều người hiểu được điểm này. Thực ra phụ hoàng ta cũng hơi hối hận, ta có thể cảm giác được Tây Hạ đầu hàng Kim quốc là đả kích rất lớn với hắn, nếu không phụ hoàng cũng sẽ không đồng ý Phủ Kinh Triệu tăng cường quân bị. Mặt khác, ta vừa mới nhận được tin tức, Hà Bắc lại sắp xếp mười vạn sương quân, do hoàng huynh Vận Vương thống nhất chỉ huy.
- Một khi Kim quốc xuôi nam, chắc chắn tiến công hai đường, một đường từ Vân Châu xuôi nam Thái Nguyên, một đường tiến đánh Phủ Yến Sơn. Trước đó ta viết thư cho Diêu Bình Trọng, đề nghị hắn tăng cường phòng ngự thành Thái Nguyên, hắn không hề có bất kỳ đáp lại nào. Ta lại viết thư cho Quách Dược Sư, hi vọng hắn tiên thủ hạ vi cường, cướp đoạt Bình Châu và Cư Dung Quan. Quách Dược Sư lại rất khách khí hồi âm, để ta đề nghị triều đình, hắn không có quyền làm chủ. Cho nên ta mới dâng tấu triều đình, đề nghị triều đình phát động thế công đông tiến, làm dịu áp lực cho Tây Hạ, nhưng bị triều đình bác bỏ nghiêm khắc. Hiện giờ Tây Hạ đã đầu hàng, nếu như ta đoán không sai, Kim quốc đã bắt đầu chuẩn bị tấn công Tống, chậm nhất qua sang năm, Kim quốc sẽ tấn công Tống quy mô lớn.
- Vậy hiện giờ còn biện pháp gì không?
Triệu Cấu bất an hỏi.
- Hiện giờ triều đình hẳn là tích cực tiến hành chuẩn bị chiến tranh.
Triệu Cấu trầm ngâm chóc lát rồi nói:
- Hiện giờ trong kinh thành có một tiếng nói, đề nghị triều đình dời đô, Đồng Tri thấy thế nào?
Lý Diên Khánh cười nhạt nói:
- Một khi Kim binh chiếm lĩnh Phủ Yến Sơn, từ Hà Bắc đến Trung Nguyên đều là một bình nguyên nhìn như vô tận, căn bản không có chỗ hiểm để thủ. Thiết kỵ Kim binh xuôi nam, Biện Kinh đứng mũi chịu sào. Dưới tình huống này, dời đô là cần thiết. Theo ta được biết, già nhà kinh thành sụt giảm, người mua rải rác, đây chính là người cảm giác trước đang rút lui. Mặc dù ta không tán thành dời đô hiện giờ, nhưng ta cho rằng nên phòng ngừa chu đáo, ít nhất nên sớm di chuyển một phần tài phú và dân chúng về phía nam.
- Nếu quả thực dời đô, Đồng Tri cảm thấy nơi nào thích hợp để định đô?
Lý Diên Khánh cười hỏi ngược lại:
- Điện hạ cảm thấy thế nào?
- Nếu quả thực có ngày đó, cá nhân ta có khuynh hướng Giang Nam, Tô Châu hoặc Hàng Châu.
DOC FULL. VN - K h o t r u y ệ n d i c h m i ễ n p h í
Nói tới đây, Triệu Cấu uống một hơi cạn sạch trong chén:
- Triều đình ứng phó thế nào ta mặc kệ, nhưng Phủ Kinh Triệu nhất định phải tích cực chuẩn bị chiến đấu. Hai ngày nữa ta sẽ tới Thái Nguyên một chuyến, yêu cầu Thái Nguyên nhất định phải tăng cường phòng ngự!

Trời vừa sáng hôm sau, nhóm người Lý Diên Khánh đi tới mỏ bạc. Giám sát mỏ họ Vương, tuổi chừng bốn mươi, là một quan nhỏ bát phẩm. Gã dẫn đầu mấy tên tòng sự phụ trách khai thác mỏ bạc Kính Xuyên, ngoài ra còn một trăm sương quân đóng trên khu mỏ.
- Điện hạ, Lý Đồng Tri, đó chính là đường hầm khai thác hiện giờ!
Giám sát mỏ họ Vương chỉ vào một sơn động cực lớn ở sườn núi nói:
- Đường hầm kia đã khai thác ba năm, chỉ còn lại chút cuối mỏ, sắp phải kết thúc, chuẩn bị mở một đường hầm lần nữa.
Lý Diên Khánh thấy một cỗ xe lừa chở đầy khoáng thạch đi ra từ trong sơn động, liền hỏi:
- Bãi dã luyện ở đâu?
- Ở nơi đó, chính là mấy căn nhà gỗ kia!
Giám sát mỏ họ Vương chỉ vào mấy chục căn nhà gỗ dưới chân núi nói:
- Xe lừa chuyển khoáng thạch đến bãi khoáng, tiến hành phá vụn sàng lọc đơn giản, sau đó tiến hành đưa vào lò làm nóng chảy chắt lọc, rồi nhận được bạc thô, lại chuyển đến Phủ Kinh Triệu tiến hành tinh luyện, cuối cùng đưa nén bạc tới kinh thành, mỗi tháng có thể sản xuất ba vạn lạng bạc trắng.
- Vậy có biện pháp tăng sản lượng gấp đôi hay không?
- Đương nhiên có thể, nhưng phải tiến hành đầu tư rất nhiều, tăng thêm thợ mỏ, công tượng dã luyện, lò dã luyện và xe lừa, đại khái cần đầu tư khoảng một vạn quan tiền. Mấy năm trước đã có quyết định này, về sau không giải quyết được gì.
Triệu Cấu gật đầu, nói với Lý Diên Khánh:
- Ta cũng cảm thấy hẳn là phải gai tăng sản lượng, đầu tư trước đương nhiên là cần thiết.
- Ta đã biết, trở về ta sẽ để Mạc Tham Quân chuẩn bị việc này, nhanh chóng đầu tư gia tăng sản xuất.
Lúc này, Giám sát mỏ họ Vương cẩn thận từng chút hỏi:
- Ti chức cũng nhận được lệnh của Xu Mật Viện, mỏ bạc chia cho quân Kinh Triệu, là muốn giao mỏ bạc lại cho quân Kinh Triệu, hay là do ti chức tiếp tục phụ trách sản xuất?
Lý Diên Khánh nói với gã:
- Vẫn do ngươi phụ trách sản xuất dã luyện, chẳng qua quân Kinh Triệu sẽ điều quan quân tiến vào chiếm giữ mỏ bạc, trú quân cũng thay đổi thành quân Kinh Triệu, trên cơ bản không thay đổi cái khác.
- Tiểu nhân hiểu được, chỉ là bạc tinh luyện sau cùng thuộc về quân Kinh Triệu, cái khác không thay đổi.
Lý Diên Khánh cười gật đầu:
- Ngươi nói không hề sai, cũng là chỉ sự thay đổi này.

Khi giao nhận hai mươi vạn tấm da dê, thu nhập của Bảo Nghiên Trai thuộc Tây Hạ thuộc về Lý Diên Khánh và mỏ bạc rơi vào túi, tài lực quân Kinh Triệu tăng mạnh. Lý Diên Khánh bắt đầu chỉnh đốn hương binh, trước đó hắn đã chuyển năm ngàn hương binh Phủ Kinh Triệu cùng Phương Châu, Phu Châu thành huấn luyện dài.
Tiếp theo lại tăng thêm một vạn năm ngàn hương binh, dù cho trưng thu toàn bộ hương binh Hoa Châu, Thương Châu, Diệu Châu và các Châu Huyện chung quanh cũng không đủ. Cũng may Lý Diên Khánh còn kiêm nhiệm Cung Tiễn Đề Cử Thiểm Tây Lộ, cũng chính là hương binh Thiểm Tây Lộ đều do hắn phụ trách. Lý Diên Khánh lợi dụng chức quyền này, chinh thu toàn bộ hương binh Phủ Duyên An, Tuy Châu, Bảo Châu, Khánh Châu; lúc này mới gom đủ một vạn năm ngàn hương binh, tiến hành tập huấn ở Tây đại doanh Phủ Kinh Triệu.
Sau khi nhận chức tại Phủ Kinh Triệu một tháng, Triệu Cấu nộp báo cáo đầu tiên cho phụ hoàng, trong báo cáo trình bày kỹ càng hiện trạng Thiểm Tây Lộ, ở cuối báo cáo mịt mờ đưa ra quan điểm của mình, đề nghị phụ thân tính toán phương án xấu nhất, suy tính một số phương án dời đô thích hợp.
Dời đô là chuyện lớn dao động nền tảng lập quốc, Lý Diên Khánh tuyệt đối không dám nhắc tới suy nghĩ này, hắn chỉ có thể mượn miệng Khang Vương nói ra. Nhưng dời đô không phải bản ý của hắn, chỉ là hắn muốn thăm dò một chút tâm tính của người bên trên. Nếu như Triệu Cát thật sự có suy nghĩ nhận sai, như vậy y hẳn sẽ ngầm đồng ý đề nghị này của Khang Vương, ít nhất sẽ không phản đối. Nhưng nếu như đề nghị này dẫn tới phản ứng mạnh mẽ của Triệu Cát, như vậy lịch sử sẽ không thay đổi, một khi Kim binh xuôi nam quy mô lớn, Triệu Cát sẽ phải gánh vác toàn bộ trách nhiệm quốc sách sai lầm liên Kim diệt Liêu của y lúc trước.
Nhưng lịch sử cũng không thay đổi, báo cáo của Khang Vương khiến Triệu Cát giận tím mặt, y lập tức hạ chỉ triệu Khang Vương vào kinh thành, lên án mạnh mẽ Triệu Cấu một phen, cũng nghiêm khắc cảnh cáo gã, gã dám can đảm nói năng lung tung nữa, chắc chắn hủy bỏ Khai Phủ của gã, vĩnh viễn cấm gã.
Trở về từ kinh thành, Triệu Cấu như biến thành người khác, nhốt mình trong phủ, mấy ngày cũng không bước ra một bước.
Buổi sáng ngày đó, Lý Diên Khánh tuần sát Phủ Duyên An trở về, sau khi nhận được tin tức, liền lập tức tới cửa thăm hỏi Khang Vương.
- Điện hạ, Lý Đồng Tri tới rồi!
Một tên thủ hạ bẩm báo ở cửa ra vào.
Triệu Cấu chắp tay đứng trước cửa sổ, nghe bẩm báo, gã gật đầu:
- Mời hắn vào đi!
Lý Diên Khánh tiến vào phòng, một hơi lạnh ập vào mặt, hắn liền cười nói:
- Ta biết vì sao điện hạ không chịu rời cửa rồi, nơi này rất mát nha!
Khuôn mặt Triệu Cấu nở nụ cười miễn cưỡng:
- Không nghĩ tới mùa hè Kinh Triệu còn nóng hơn kinh thành, đi trên đường ta thực sự không chịu được, mời ngồi đi!
Triệu Cấu mời Lý Diên Khánh ngồi xuống, thấy làn da Lý Diên Khánh hơi ngăm đen, liền hỏi:
- Tình hình biên cảnh thế nào?
Lý Diên Khánh biết Triệu Cấu thực ra đang hỏi tình hình Tây Hạ, hắn gật đầu:
- Biên cảnh coi như ổn định, Tây Hạ đại chiến với Kim quốc tổn thất hơn tám vạn người, tổn thất nặng nề, trong thời gian ngắn họ hẳn sẽ thành thực.
- Vậy phía người Nữ Chân bên kia có tin tức gì không?
- Hoàn Nhan Tông Vọng hiện giờ đóng quân năm vạn ở Vân Châu, đang không ngừng chiêu mộ kỵ binh Mạc Bắc gia nhập Kim binh, đoán chừng đến cuối năm sẽ vượt qua mười vạn người.
- Vậy năm nay sẽ không có chiến sự sao?
Lý Diên Khánh gật nhẹ đầu:
- Năm nay hẳn sẽ không có, Kim quốc còn cần chuẩn bị, nhưng sang năm thì khó nói.
Triệu Cấu trầm mặc một lát, thở dài nói:
- Phụ hoàng kiên quyết không chịu tin tưởng Kim quốc sẽ tấn công Tống, ta vào kinh gặp phải cơn giận trước nay chưa từng có.
- Cho nên tinh thần điện hạ liền sa sút sao?
Triệu Cấu lắc đầu:
- Ta không buồn bực vì chuyện mình bị mắng, bởi vì phụ hoàng không chịu tỉnh táo.
- Có lẽ Thiên tử hiểu rõ trong lòng, chỉ là ngại mặt mũi không chịu thừa nhận?
- Ta cảm thấy không phải, phụ hoàng ở lâu trong thâm cung, hoàn toàn không biết gì tình hình bên ngoài. Mà những kẻ như Vương Phủ Thái Kinh chỉ thổi phồng thiên hạ thái bình mỗi ngày, lại thổi phòng phụ hoàng văn công vũ lược. Một trận thắng Yến Sơn được họ lật qua lật lại, ta cảm thấy phụ hoàng đã hoàn toàn đánh mất phương hướng.
Rời khỏi phủ, Lý Diên Khánh một mình chậm rãi đi trên đường, trong lòng hắn cũng hơi hoang mang. Tính toán theo thời gian lịch sử, năm sau Kim quốc hẳn chính thức tấn công Tống. Nhưng bởi vì Hoàn Nhan A Cốt Đả bỏ mình ở Phủ Yến Sơn, băng hà trước lịch sử một năm, điều này có thể dẫn tới thời gian Kim quốc công Tống thay đổi hay không, Lý Diên Khánh không nắm chắc.
Nhưng phán đoán theo lẽ thường, sau khi Kim quốc ép hàng Tây Hạ, sẽ bắt đầu chuẩn bị tiến đánh triều Tống, thời gian hẳn không quá lâu, không đến mức phải chờ hai năm dài đằng đẵng. Trong lịch sử bởi vì Hoàn Nhan Thịnh vừa vào chỗ Đế vị không ổn, nhưng hiện giờ địa vị của Hoàn Nhan Thịnh đã xác lập, Kim quốc không cần thiết kéo dài nữa.
Một dự cảm mãnh liệt nói cho Lý Diên Khánh, sang năm thiên hạ sẽ xảy ra đại biến.

Bạn cần đăng nhập để bình luận