Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 708: Ba vạn Cấm Quân

Chương 708: Ba vạn Cấm QuânChương 708: Ba vạn Cấm Quân
Sau khi Lý Diên Khánh sắp xếp xong chuyện của Phủ Khai Phong, liền dẫn mấy tên thân binh tới Đông Cung. Hôm qua Cao Cầu và Lương Sư Thành âm thầm nhờ hắn, dù công hay tư hắn đều phải gặp Thái tử Triệu Hoàn một lần.
Trong thư phòng của Thái tử, Triệu Hoàn đang bàn bạc công việc sắp xếp mở ân khoa sang năm cùng mấy tên đại thần. Lý Diên Khánh chờ giây lát, một đám đại thần đi ra từ trong thư phòng của Thái tử. Khi họ trông thấy Lý Diên Khánh, biểu lộ của mỗi người đều trở nên phong phú. Hôm qua, Lý Diên Khánh gào thét triều đình ở Tử Thần Điện đã truyền khắp triều đình, khí thế vượt qua Thiên tử, bức bách Thiên tử phải đưa ra quyết định xử phạt Vương Phủ. Tin tức này khiến bách quan triều đình xôn xao, có người tán thưởng hắn không sợ cường quyền, hậu sinh khả úy; cũng có người lên án mạnh mẽ hắn cuồng vọng vô tri. Nhưng mặc kệ phương diện nào, Lý Diên Khánh đều hoàn toàn xứng đáng trở thành danh nhân của triều đình.
Cho nên khi đám đại thần này trông thấy Lý Diên Khánh, cũng không khỏi tăng thêm tốc độ, chỉ sợ Lý Diên Khánh chào hỏi với mình, bị người khác hiểu lầm là thành viên ‘Lý đảng’.
Một lát, một hoạn quan đi ra cười nói:
- Thái tử điện hạ cho mời!
Lý Diên Khánh gật đầu, bước nhanh vào thư phòng của Triệu Hoàn. Có thể thấy tâm tình của Triệu Hoàn cực kỳ tốt, đây cũng là nhờ phúc của Lý Diên Khánh. Sau khi Vương Phủ bị cách chức tạm thời, triều thần lục tục hưởng ứng lệnh Giám quốc, một buổi sáng đã có ba nhóm đại thần đến Đông Cung bái kiến.
- Vi thần tham kiến Thái tử điện hạ!
Triệu Hoàn cười ha ha:
- Không cần đa lễ, Diên Khánh nhanh ngồi xuống đi!
Lý Diên Khánh ngồi xuống, thấy kế hoạch ân khoa năm Tuyên Hòa thứ bay đặt trên bàn nhỏ bên cạnh, hắn liền cười nói:
- Sang năm đã quyết định mở ân khoa sao?
Triệu Hoàn cười gật đầu:
- Cũng sắp quyết định rồi, chỉ là thời gian hơi muộn, cho nên sẽ không cử hành thi giải năm nay, tháng hai sang năm trực tiếp mở ân khoa. Sĩ tử đậu thi giải trước kia có thể trực tiếp ghi danh, sau đó các Châu Học Phủ Học cho danh sách đề cử, học sinh Thái Học có thể trực tiếp báo danh. Vừa rồi mọi người đánh giá đại khái một chút, ít nhất cũng có mười mấy vạn người tới tham gia.
Lúc này, thị nữ đưa trà thơm tới, Triệu Hoàn uống một ngụm trà, lại cười hỏi:
- Ta nghe Lý Cương nói, ngươi muốn viết một danh sách thành phòng cho hắn, nói thật, ta rất chờ mong!
- Vi thần đã nâng bút bắt đầu viết rồi, bởi vì tình hình thành trì các nơi khác nhau, cho nên vi thần muốn viết nhắm vào tình hình kinh thành, vi thần cũng hi vọng cố gắng không xuất hiện lỗ thủng phòng ngự.
Triệu Hoàn thở dài:
- Hiện giờ khiến đầu ta đau nhất chính là quân đội, không có một đội quân thủ thành tinh nhuệ, đến thời điểm chúng ta lấy cái gì phòng ngự Kim binh?
Lý Diên Khánh mỉm cười:
- Vi thần đến chính là vì việc này!
Triệu Hoàn lập tức mừng rỡ:
- Có tin tức tốt gì sao?
- Hôm qua vi thần đã nói với Cao Thái Úy, hắn biểu thị đồng ý toàn lực phối hợp điện hạ chuẩn bị chiến đấu. Hắn cũng tiếp thu đề nghị của vi thần, lựa chọn ba vạn người từ trong Cấm Quân tới tiến hành huấn luyện thủ thành, do vi thần phụ trách chỉ đạo.
Triệu Hằng vui mừng, đây là tin tức tốt nhất mà gã nghe được hôm nay, đây là kế hoạch giải quyết họa lớn trong lòng nha!
Lý Diên Khánh quay đầu vẫy tay với hoạn quan. Hoạn quan bưng khay đi tới, bên trong là một thanh kiếm và một chiếc hộp giấy, hoạn quan đặt khay lên bàn, liền lui xuống.
Lý Diên Khánh chỉ vào bảo kiếm nói:
- Đây là bảo kiếm Cao Thái Úy nhờ ta giao cho Thái tử, là bội kiếm theo hắn nhiều năm, về phần hộp giấy, chờ một lát ta sẽ nói.
Triệu Hoàn nhặt bảo kiếm lên, gã quả thực mừng thầm trong lòng, điều này có nghĩa Cao Cầu tay nắm binh quyền hiệu trung với mình:
- Vậy chuyện luyện binh cần ta làm gì?
Triệu Hoàn hỏi.
Lý Diên Khánh cười nói:
- Cần điện hạ cho ta thêm một chức vụ, Đoàn Luyện Sứ Phủ Khai Phong, như vậy ta có thể danh chính ngôn thuận chỉ đạo luyện binh.
Đoàn Luyện Sứ là quan viên tòng ngũ phẩm, trong phạm vi bổ nhiệm của Triệu Hoàn, mặc dù là hư quan bình thường, nhưng có danh hiệu này thì có thể ngăn chặn nghị luận bất lợi cho Lý Diên Khánh.
Triệu Hoàn gật nhẹ đầu:
- Hôm nay ta sẽ có lệnh nhậm chức!
Lý Diên Khánh lại chỉ vào hộp giấy nói:
- Đây là thứ Lương Thái Phó giao cho cha ta, nhờ ta giao cho Thái tử điện hạ.
- Bên trong là cái gì ?
Triệu Hoàn chán ghét nhìn thoáng qua hộp giấy.
- Lương Thái Phó nói, là một số vật cũ điện hạ dùng trước đây, cụ thể là cái gì vi thần chưa từng mở ra.
Triệu Hoàn mở hộp ra nhìn một chút, không khỏi lạnh lùng hừ nói:
- Sớm biết hôm nay, cần gì phải làm như khi đó?
Lý Diên Khánh thầm suy nghĩ, ‘Triệu Hoàn này quả nhiên là người chỉ nhìn lợi ích hiện thực, Cao Cầu tay nắm binh quyền, gã cực kỳ coi trọng, mà Lương Sư Thành mặc dù nhất thời đứng sai đội, nhưng dù sao vẫn luôn bảo đảm gã, ân cũ vẫn còn, nhưng vẫn bị Triệu Hoàn bỏ đi như giày, khiến người ta run sợ nha’.
Lúc này, Triệu Hoàn đẩy hộp giấy sáng một bên, lại hỏi:
- Vậy lúc nào huấn luyện quân đội?
- Cao Thái Úy bảo hôm nay bắt đầu xây dựng, buổi sáng ngày mai đi tới trại tân binh, sau đó sẽ bắt đầu huấn luyện. Chẳng qua vi thần có một số thủ đoạn huấn luyện, ví dụ như xây dựng một đoạn thành trì, còn cần điện hạ ủng hộ nhiều hơn.
- Không có vấn đề, ta sẽ dặn dò Lý Cương, Quân Nghị Đường sẽ ủng hộ toàn lực!

Cao Cầu không khiến Lý Diên Khánh thất vọng, sáng ngày hôm sau, y liền phái người mời Lý Diên Khánh cùng nhau tiến đến Bắc Đại Doanh. Đi cùng còn có Đồng Tri Xu Mật Phủ Cao Thâm và Binh Bộ Thị Lang Lý Cương.
- Sáng hôm nay ta đã báo cáo việc này cho quan gia, quan gia yêu cầu tất cả Cấm Quân đều phải tăng cường huấn luyện. Trên nguyên tắc hắn cũng đồng ý tiến hành huấn luyện có tính nhắm vào, chẳng qua quan gia cũng nói rõ, chuyện huấn luyện giao cho ta chủ đạo.
Khí chất chợ búa trên người Cao Cầu tương đối nặng, làm người lòng dạ không rộng rãi, cẩn thận lại rất giảo hoạt. Mặc dù y cũng rất muốn kết giao với Thái tử, nhưng y lại chỉ sợ bị Thiên tử Triệu Cát phát hiện, bởi vậy bề ngoài y cực kỳ lạnh nhạt với Quân Nghị Đường, thậm chí sắc mặt đối với đám trọng thần Quân Nghị Đường như Lý Cương hay Ngô Mẫn đều không hề thay đổi. Nhưng y lại thông qua một nhân vật ở trong đó giống như Lý Diên Khánh ngầm quan hệ với Thái tử Triệu Hoàn.
Lý Diên Khánh mỉm cười:
- Thái Úy chủ đạo huấn luyện hẳn là mọi người cùng hướng tới!
Cao Cầu cười khổ một tiếng nói:
- Lời này của Lý Phủ Doãn là đánh vào mặt ta mà! Ta huấn luyện quân đội sao có thể so sánh với Lý Phủ Doãn chứ? Chủ đạo hay không, chủ đạo chỉ là hỏi một chút công việc giai đoạn trước, phương án huấn luyện cụ thể vẫn phải do Lý Phủ Doãn quyết định.
Lý Diên Khánh cười nói:
- Lần này ta mang tới một trăm tên thân binh, trên thực tế đều là quân tinh nhuệ trải qua trăm trận, kinh nghiệm thực chiến cực kỳ phong phú, đều tham gia kịch chiến với Kim binh ở thành Thái Nguyên. Ta định xếp họ vào trong hai vạn quân, mỗi người đảm nhiệm Đô Đầu, dẫn hai ba trăm người riêng biệt, như vậy có thể huấn luyện được một đội tinh binh trong thời gian ngắn nhất. Không biết Thái Úy có thể tiếp nhận phương án này hay không?
Cao Cầu im lặng nửa ngày, phương án này quá độc ác, cắm một trăm thân tín vào, ba vạn người này không phải đều là quân đội của Lý Diên Khánh hắn sao?
Lý Diên Khánh thấy Cao Cầu không trả lời, liền cười nhạt nói:
- Phương án có rất nhiều loại, đây chỉ là một phương án hiệu quả tương đối nhanh trong đó. Nói thật, qua một trận công thành, đội quân này còn lại bao nhiêu người cũng là vấn đề.
Cao Cầu chỉ hơi do dự, dù sao cuối cùng đội quân này cũng phải thuộc về Thái tử, so với để Thái tử tùy tiện giao cho người nào đó, còn không bằng tự mình giao cho Lý Diên Khánh, còn được một ân huệ lớn bằng trời. Nếu như tương lai quay trở lại với mình, thay đổi toàn bộ tướng lĩnh tầng dưới chót đi là được.
Nghĩ tới đây, Cao Cầu nhỏ giọng nói:
- Ba vạn huynh đệ này đi theo ta nhiều năm, cảm tình của ta với họ rất sâu nặng, giao cho người khác ta thực sự không yên lòng, nhưng giao cho lão đệ, ta cam tâm tình nguyện. Vậy cứ dựa theo phương án của lão đệ, cứ ba trăm người xây dựng một doanh nhỏ, Đô Đầu của doanh sẽ do thân binh của lão đệ đảm nhiệm, chuyện này chỉ hai chúng ta biết được.
Câu cuối cùng vẽ rắn thêm chân của Cao Cầu khiến Lý Diên Khánh không nhịn được bật cười. Lúc trước Cao Thâm nói cho hắn, khí chất chợ búa trên người Cao Cầu rất nặng, hắn vẫn không hiểu rõ, hiện giờ hắn đã biết, đây không phải một tên bán hàng rong cò kè mặc cả hay sao? Sợ mình chiếm tiện nghi không biết cảm ân hồi báo.
Lý Diên Khánh mỉm cười:
- Ân tình của Thái Úy, Diên Khánh chắc chắn khắc ghi trong lòng!
Cao Cầu lập tức vui mừng, Lý Diên Khánh rốt cuộc hiểu được chỗ khó của mình rồi.

Ba vạn quân đội trú đóng bên ngoài Phong Khâu Môn, gọi là Bắc Đại Doanh mới, ở phía bắc Bắc Đại Doanh cũ, chiếm diện tích hơn ba ngàn mẫu. Chỉ riêng sân huấn luyện đã có hai ngàn mẫu, có thể huấn luyện kỵ binh, có thể trú đóng từ ba tới năm vạn người, dựng lên hơn một ngàn đại trướng.
Ba vạn quân đội triệu tập lần này lấy tên bởi đóng quân phía bắc, gọi là Tân Bắc Nha Cấm Quân, gọi tắt Tân Bắc Quân.
Mọi người đi nửa canh giờ, liền trông thấy quân kỳ cao sừng sững phía xa, sau đó liền trông thấy doanh trướng mênh mông vô bờ.
Lúc này, Lý Diên Khánh đuổi theo Lý Diên Khánh, nhỏ giọng nói:
- Ai là Chủ tướng quân đội này?
Quan gia vốn để Sương Đô Chỉ Huy Sứ Vương Đạo Tề đảm nhiệm Chủ soái, nhưng Cao Thái Úy không đề ý, về sau quyết định do hắn tự mình đảm nhiệm Chủ soái.
Lý Cương trầm ngâm một chút lại hỏi:
- Ý của Thái tử điện hạ, đội quân này tốt nhất do ngươi tới tự mình huấn luyện.
Lý Diên Khánh lắc đầu:
- Ta tọa trấn huấn luyện đội quân này chỉ sợ danh bất chính ngôn bất thuận, ta đề nghị tốt nhất do Chủng Sư Trung tọa trấn, ta sẽ cố gắng tốn nhiều thời gian chỉ đạo nhiều hơn.
- Chủng Sư Trung còn đang ở Hà Bắc, hắn tới chủ trì huấn luyện chỉ sợ không quá hiện thực. Thái tử có ý là, nếu như ngươi không cách nào tới tọa trấn, vậy thì để Trương Thúc Dạ tới tọa trấn!
- Hiện giờ Trương Phó Soái đang ở kinh thành sao?
Lý Cương gật đầu:
- Hắn vừa được triệu hồi tới, đảm nhiệm Phó Sứ Xu Mật Viện, nhưng thực ra là bị giáng chức. Nhưng hắn đến tọa trấn quân doanh cũng là danh chính ngôn thuận.
- Điều này… chỉ sợ cần quan gia đồng ý mới được, trước mắt danh nghĩa vẫn do Cao Thái Úy làm Chủ soái. Thực ra Cao Thái Úy sẽ nghe theo ý kiến của Thái tử điện hạ, mấu chốt là phía quan gia.
Lý Cương cũng rất bất đắc dĩ, quan gia cực kỳ đề phòng Thái tử, tuyệt đối sẽ không để Thái tử nhúng chàm quân đội, nếu không sẽ không muốn để Vương Đạo Tề phe phái Đồng Quán đảm nhiệm Chủ soái. Để Trương Thúc Dạ đảm nhiệm Chủ soái, chỉ sợ quan gia sẽ không đáp ứng, chuyện này quả thực khó làm.
- Nhưng Thái tử điện hạ vẫn hi vọng do ngươi tới chủ đạo, có biện pháp gì điều hòa hay không?
Lý Diên Khánh cười nhạt một tiếng:
- Ta cũng có một đề nghị, không bằng để Thượng Tướng Quân Tào Nghiễm tới tọa trấn, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là quan gia phải đồng ý.

Bạn cần đăng nhập để bình luận