Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 789: Đại chiến sinh tử (một)

Chương 789: Đại chiến sinh tử (một)Chương 789: Đại chiến sinh tử (một)
Trời vừa sáng, phương xa truyền đến tiếng trống trận như sấm rền, nghe tiếng trống trận, Lý Diên Khánh vừa tỉnh lại từ giấc ngủ ngắn bỗng biến sắc, quân Kim muốn công thành rồi. Liên tưởng đến chuyện quân Kim lén tập kết đêm qua, Lý Diên Khánh cảm thấy quân Kim có chút vội vàng, Hoàng Đế đối phương cũng đã bị lừa bắt lấy, hoàn toàn có thể bình tĩnh chơi đùa, nhưng quân Kim chưa đạt được cái gì liền bắt đầu công thành, chuyện này không hợp theo lý thường.
‘ Chẳng lẽ là…’ Lý Diên Khánh bỗng nhienen nghĩ đến nhiệm vụ thần bí của Yến Thanh, hắn bắt đầu mơ hồ cảm giác được, có lẽ Yến Thanh đã hoàn thành nhiệm vụ, trong quân doanh quân Kim đã bạo phát ôn dịch.
Cũng chỉ có vậy mới giải thích được tại sao quân Kim lại vội vàng muốn công thành như vậy. Bọn chúng muốn đánh một trận rồi rút lui về phía bắc.
Nghĩ đến chuyện này, trong lòng Lý Diên Khánh thầm trở lên kích động, hắn sải bước ra lệnh:
- Truyền lệnh của ta, tất cả quân đội lên thành, chuẩn bị quyết một trân tử chiến với quân Kim.
“Đông! Đông! Đông! “, tiếng trống vang lên. Tiếng trống mạnh mẽ truyền khắp không gian, đây cũng là một dạng mệnh lệnh tập kết.
Kinh thành bắt đầu tổng động viên, từng đoàn quân sĩ đi ra từ quân doanh, thân mang khôi giáp, tay cầm trường mâu, sát khí đằng đằng chạy lên tường thành. Bốn vạn binh sĩ vốn dĩ đã có hai vạn trên tường thành, hiện tại lại thêm hai vạn người nữa.
Cùng lúc đó, tám vạn dân binh cũng bắt đầu tập kết tại cương vị của mình. Trong tám vạn dân binh, ba vạn người là quân dự bị của bắc thành, ba mặt thành khác mỗi mặt có một vạn người, còn hai vạn còn lại là quân chi viện hậu cần, phụ trách vận chuyển vật tư, di rời thương binh, đưa cơm lên thành… nếu như quân Kim chỉ tấn công bắc thành, thì bọn họ chủ yếu phụ trách chi viện cho bắc thành.
Dưới âm thanh sục sôi của tiếng trống, không chỉ có dân binh, mấy chục van cư dân trong thành cũng được khích lệ tinh thần tổng động viên, có tiền góp tiền, có lực góp lực, tấp nập đi ra khỏi nhà, chuẩn bị tham gia cuộc chiến sống còn với quân Kim.
Lý Diên Khánh chạy lên đầu bắc thành, trên đó lắp đặt bốn mươi giá máy ném đá và ba mươi giá hỏa pháo. Đây là vũ khí hạng nặng tháo ra từ nam thành ngoại thành, tất cả đều lắp đặt ở trên đầu bắc thành, nhà cửa ở ngoại thành của các mặt thành khác vẫn chưa bị dỡ bỏ, đánh nhỏ thì miễn cưỡng có thể, nhưng nếu đánh với quy mô lớn thì không đủ, chỉ có thể ở bên ngoài bắc thành mới được. Đây cũng là nguyên nhân quân Kim dỡ thành, nếu không chỉ dựa vào thang công thành sẽ rất khó thông qua từ một ngõ nhỏ nào đó, càng không nói đến vũ khí công thành cỡ lớn như xe công thành, thang vận chuyển.
Máy ném đá trên bắc thành đã được thử nghiệm rất nhiều lần, trên cơ bản đều là máy ném đá mới, ít nhất 10 lượt không xảy ra vấn đề.
- Đất cát chống cháy đã chuẩn bị xong chưa?
Lý Diên Khánh đi một vòng, không thấy có túi đất cát nào, không khỏi có chút bất mãn.
Trương Thanh tiến lên khom người nói:
- Nếu mang túi đất cát lên thành thì khá lộn xộn, ti chức liền để dưới chân thành, khi cần thiết có thể vận chuyển lên bất kỳ lúc nào.
- Không được!
Lý Diên Khánh quả quyết cự tuyệt:
- Dầu hỏa vừa xuất hiện phải lập tức lấp đi, trễ một khắc cũng sẽ không kịp, đất cát nhất định phải để trên thành, mỗi ba mươi bước để mười bao, có thể để gần tường chắn.
Lý Diên Khánh quân lệnh như sơn, Trương Thanh không dám chậm trễ, lập tức ra lệnh cho quân lính vận chuyển đất cát lên thành.
Lý Diên Khánh đi vào phía tây của bắc thành, lại phát hiện sàng nổ quá ít, hắn lập tức nói với Từ Ninh:
- Nhanh đem toàn bộ sàng nỏ từ thành nam sang đây!
Từ Ninh thận trọng nói:
- Chỉ sợ phía bên thành nam sẽ bị máy ném đá tấn công.
- Khả năng bên phía thành nam không lớn, lưu lại mấy cái là được. Thành bắc càng cần sàng nỏ để đối phó với tổ xe và máy ném đá!
Từ Ninh gật đầu, lập tức sắp xếp người đi vận chuyển sàng nỏ.
Lúc này, lại có một tướng lĩnh tìm đến Lý Diên Khánh:
- Khởi bẩm Đô Thống, mười mấy vạn dân chúng trong thành đều đổ ra đường muốn tham gia chiến đấu thủ thành. Tào Tướng Quân không biết nên làm thế nào? Xin Đô Thống chỉ thị.
Lý Diên Khánh đau đầu, thực ra quân đội thủ thành đã đủ rồi. Bốn vạn quân chính quy, tám vạn dân binh, đối với một tòa nội thành thì đã thừa dùng, hơn nữa, đối phương rất có khả năng chỉ tấn công thành bắc, cho dù có đánh dài mấy tháng cũng đủ rồi. Nếu mười mấy vạn dân đều tham gia, thì đúng là hăng quá hóa dở.
Nhưng cũng không thể đả kích sự nhiệt tình của mấy chục vạn dân, nghĩ đến “một xô nước lạnh”, Lý Diên Khánh lập tức hai mắt tỏa sáng, hắn nói với vị tướng sai vặt bên cạnh:
- Ngươi đi nói với Tào Tướng Quân, quân Kim rất có khả năng dùng hỏa công tấn công nội thành, để dân chúng phụ trách cứu hỏa trong thành, thủ thành thì không cần.
- Tuân lệnh!
Vị tướng sai vặt vội vàng chạy đi.
Lý Diên Khánh lại tiếp tục đi thị sát trên thành, ngoại trừ hai vấn đề túi đất cát và sàng nỏ, những thứ khác đều được chuẩn bị đầy đủ kỹ càng. Trên thành có binh sĩ chuyên giám thị, quan sát động tĩnh chấn hỏa lôi của quân Kim, phòng ngừa quân Kim thừa dịp hỗn loạn dùng chấn hỏa lôi nổ cửa thành.
Ngoài ra, một ngàn tay ném phi hỏa lôi đã đến vị trí. Cho đến lúc này, xưởng đạn dược đã tạo ra một ngàn một trăm quả phi hỏa lôi, trong đó tám trăm quả là thiết liên lôi, bă trăm quả là thằng lôi, điều này bảo đảm mỗi tay ném đều có một quả phi hỏa lôi, có thể thành công hay công là xem sự phát huy của bọn họ khi lâm trận.
‘ đông – đông–-đông”
Tiếng trống chậm rãi, trầm thấp truyền đến từ phía bắc, kèm theo tiếng tù trầm vọng đến. Đoàn quân Kim đông đảo đen nghịt cuối cùng cũng xuất hiện trong tầm mắt của binh sĩ thủ thành. Đi phía trước là năm vạn đại quân, phân thành năm phương trận, tinh kỳ rợp trời, cả rừng trường mâu, uốn lượn hướng đến từ hướng nam. Giống như năm tấm thảm đang trôi nổi trên mặt nước, dưới là sóng động chập trùng.
Phía sa là mấy vạn kỵ binh đằng đằng sát khí, xen lẫn là tổ xe và máy ném đá cỡ lớn, ầm ầm di chuyển qua vùng đất trống, cực kỳ chấn động lòng người.
Lần này, quân Kim huy động năm vạn quân tinh nhuệ và bốn vạn quân dự bị. Tổng cộng chín vạn đại quân, gần ngàn chiếc thang công thành, trăm chiếc máy ném đá cỡ lớn và mười mấy tổ xe. Quân Kim gần như đã mang hết vũ khí tấn công ra, bỏ ra rất nhiều tâm huyết và công sức, nhất định phải công được thành.
Chủ tướng chỉ huy từ Hoàn Nhan Tông Vọng đổi thành Hoàn Nhan Lâu Thất. Không phải là Hoàn Nhan Tà Dã không tin tưởng Hoàn Nhan Tông Vọng, khi y tấn công Liêu quốc đều bách chiến bách thắng, đánh đâu thắng đó, nhưng khi đối kháng với Lý Diên Khánh thì y trên cơ bản đều không có cơ may thắng. Hoàn Nhan Tà Dã lo y sẽ nảy sinh tâm lý rã rời, mệt mỏi, cuồng tay cuồng chân, cho nên mới điều Hoàn Nhan Lâu Thất từ Thái Nguyên đến để chỉ huy tác chiến.
Hoàn Nhan Lâu Thất cũng là một mãnh tướng của nước Kim, tác chiến quả quyết, liều mạng không sợ chết, ý chí vô cùng kiên cường, am hiểu đánh trực diện, đó là nguyên nhân Hoàn Nhan Tà Dã đổi y đến làm chỉ huy công thành, cũng mang theo quyết tâm công thành không tiếc bất kỳ giá nào. Hoàn Nhan Tông Vọng quá thương cảm binh sĩ, không thích hợp với những trận chiến sinh tử như vậy.
Bên ngoài thành bắc đã được dọn dẹp sạch sẽ, tất cả khe rãnh đã được lấp đầy, gạch đá dư thừa cũng được chuyển đi, đóng mười vạn đại quân cũng không có vấn đề.
Quân Kim lần lượt đến vị trí, bày trận ở khoảng cách bên ngoài thành trì một dặm. Dưới một soái kỳ lớn, ánh mắt âm u của Hoàn Nhan Tà Dã đang nhìn đến thành Đông Kinh, bệnh dịch bộc phát trong doanh trại làm y chịu một áp lực lớn, số lượng binh sĩ nhiễm bệnh đã vượt qua năm ngàn người, hơn bốn trăm người tử vong, hơn nữa số người nhiễm bệnh còn không ngừng tăng lên, đã có nguy cơ mất khống chế. Hoàn Nhan Tà Dã không còn thời gian tiếp tục kéo dài, tất cả kế hoạch đàm phán đều đổ bể, hiện tại y chỉ có thể được ăn cả ngã về không, không tiếc bất kỳ giá nào đại phá thành Đông Kinh.
Mặc dù trong tay y có Hoàng Đế và Thái Thượng Hoàng của nhà Tống, nhưng công phá kinh đô nhà Tống càng có ý nghĩa, làm cho lần nam chinh lần này của y kết thúc tốt đẹp, nếu không sẽ là một sự tiếc nuối khủng khiếp.
- Truyền lệnh cho Hoàn Nhan Lâu Thất, trước tiên chấn nhiếp người Tống!
Mệnh lệnh truyền đến cho Hoàn Nhan Lâu Thất, y lập tức ra lệnh:
- Máy ném đá vào vị trí!
Tính cả máy ném đá thu được khi tấn công ngoại thành và máy ném đá quân Kim chế tạo được trong thời gian này, hơn ba trăm máy xuất hiện, trong đó máy ném đá cỡ lớn có tám mươi chiếc. Nhưng mà điều làm cho Hoàn Nhan Tà Dã cảm thấy tiếc nuối nhất chính là chấn thiên lối của họ gần như đã bị quân Tống lén hủy đi, khiến cho họ hôm nay chỉ có thể dùng dầu hỏa tiến công. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu tại sao Hoàn Nhan Tông Vọng bị miễn chức.
Trong mỗi mệnh lệnh, hơn ba trăm máy ném đá bắt đầu đi về ba hướng tường thành bắc, đông, tây. Thành nam chủ yếu do ảnh hưởng địa hình, máy ném đá không thể qua được, nếu không hôm nay quân Kim sẽ tấn công cả bốn mặt kinh thành.
Hơn ba trăm máy ném đá đã lần lượt vào vị trí. Đại chiến lập tức bùng phát.

Bạn cần đăng nhập để bình luận