Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 818: Tam hùng đầu nhập

Chương 818: Tam hùng đầu nhậpChương 818: Tam hùng đầu nhập
Lý Diên Khánh trở về huyện Giang Đô, hai bên đã vạch mặt, Lý Diên Khánh cũng không cố kỵ gì, lập tức hạ lệnh một vạn tinh nhuệ đã tới bờ bắc Trường Giang lập tức chạy tới Dương Châu, đồng thời hạ lệnh một vạn quân dự bị trú đóng ở bờ bắc Hoài Hà cũng chạy tới Dương Châu tập kết.
Mặc dù Lý Diên Khánh tin tưởng Trí Quang đại sư sẽ không khiến mình thất vọng, nhưng hắn thế nào cũng không nghĩ tới, trời vừa sáng ngày hôm sau, ba huynh đệ Nguyễn thị đã chạy tới huyện Giang Đô.
Lý Diên Khánh nghe hỏi đi ra từ trong Châu nha, thấy ba huynh đệ Nguyễn thị cởi trần, cài cành mân jgai sau lưng quỳ gối trước bậc thang. Thấy Lý Diên Khánh đi ra, Nguyễn Tiểu Nhị hổ thẹn nói:
- Chúng ta không biết tốt xấu, xúc phạm Lý Thái Úy, chúng ta đặc biệt tới thỉnh tội với Lý Thái Úy!
Lý Diên Khánh liền vội vàng tiến lên đỡ ba huynh đệ Nguyễn thị dậy, kéo cành mận gái phía sau họ, để thủ hạ cầm quần áo phủ thêm cho họ. Hắn thành khẩn nói với Nguyễn Tiểu Nhị:
- Năm đó dù ta tuổi còn nhỏ, cùng Nguyễn Nhị ca mới quen đã thân, khiến ta đến giờ khó quên. Lần này ta thành tâm mời ba vị huynh trưởng rời núi đền đáp quốc gia, chống lại Kim binh, cũng có thể lập công dựng nghiệp, không để một thân võ nghệ của mình mai một.
Nguyễn Tiểu Nhị thở dài:
- Năm đó chúng ta bị Đồng Quán lừa, lại bị Đồng Quán hãm hại. Lý Thái Úy vặn ngã Đồng Quán, cũng coi như xả cơn giận cho chúng ta. Nếu như Thái Úy không chê, ba huynh đệ chúng ta nguyện ra sức trâu ngựa!
Lý Diên Khánh vui mừng, liền tranh thủ mời ba huynh đệ Nguyễn thị tới Châu nha, lại giới thiệu Tào Thịnh và Mạc Tuấn với họ, mọi người ngồi xuống theo chủ khách.
Nguyễn Tiểu Nhị cười nói:
- Tối hôm qua ta nhận được một tin tức, phụ tử Ngô Trác bị cừu gia giết chết ở Sở Châu, thực sự là sảng khoái lòng người!
Lý Diên Khánh tò mò cười hỏi:
- Nhị ca có thù với Ngô Trác sao?
Nguyễn Tiểu Thất bên cạnh tiếp lời nói:
- Năm ngoái một đội tàu của chúng ta bị hắn giữ lại, về sau chúng ta cầm một vạn quan tiền tới chuộc đội tàu, phát hiện hai trăm cân Long Tiên Hương trong thuyền không còn, giá trị năm vạn quan tiền. Về sau chúng ta đến Giang Đô tìm hắn lý luận, bị hắn đả thương năm huynh đệ. Cơn giận này chúng ta nuốt không trôi, vốn định năm nay tới báo thù, không nghĩ tới đã bị Thái Úy giải quyết.
Lý Diên Khánh hỏi Hàn Bảo Lâm bên cạnh:
- Chuyện này Hàn Tri Châu có biết không?
Hàn Bảo Lâm gật đầu:
- Quả thực có chuyện này, hai thùng hương kia đang ở trong kho dưới đất ở phủ hắn.
Lý Diên Khánh liền nói:
- Nếu biết khổ chủ, vậy thì trả cho họ, không cần tịch thu vào kho quan.
- Hạ quan biết.
Nguyễn Tiểu Nhị vui mừng:
- Đa tạ Lý Thái Úy!
Lý Diên Khánh mỉm cười:
- Các ngươi đã là thuộc hạ của ta, những chuyện này chính là chuyện trong bổn phận của ta, không cần khách khí!
Nguyễn Tiểu Ngũ vẫn không nói gì, cười hì hì hỏi:
- Đô Thống, Dương Châu sắp khai chiến sao?
Năm đó trông thấy Nguyễn Tiểu Ngũ chính là dáng vẻ cười đùa này, nhiều năm như vậy, gã vẫn như cũ, mặt mũi cũng không chút thay đổi. Lý Diên Khánh không nhịn được hỏi ngược lại với giọng điệu trêu chọc:
- Sao Tiểu Ngũ ca biết được?
Mười mấy năm trước Nguyễn Tiểu Ngũ được người khác gọi Tiểu Ngũ ca, hiện giờ gã đã ba mươi lăm tuổi, tất cả mọi người gọi gã là Ngũ ca, bỏ chữ tiểu đi, không nghĩ tới Lý Diên Khánh còn gọi gã là Tiểu Ngũ ca giống như năm đó.
Lúc này, Nguyễn Tiểu Thất nhẹ nhàng đá gã một cước, để gã chú ý thân phận. Nguyễn Tiểu Ngũ lúc này mới tỉnh ngộ, vội vàng thu hồi dáng vẻ tươi cười tí tửng, nghiêm túc nói:
- Hướng gia tìm tới chúng ta, chuyện này Nhị ca rõ ràng nhất.
Lý Diên Khánh khẽ giật mình, nhìn lại Nguyễn Tiểu Nhị. Nguyễn Tiểu Nhị gật đầu:
- Là cháu trai của Hướng Tông Lương, gọi là Hướng Chí. Một tháng trước người này tới tìm chúng ta, hi vọng chúng ta gia nhập đại quân cần Vương, nhưng bị ta từ chối.
- Vậy sao Nhị ca biết sắp khai chiến?
Nguyễn Tiểu Nhị vội vàng nói:
- Xin Thái Úy đừng gọi ta Nhị ca nữa, ta thực sự không chịu đựng nổi.
Lý Diên Khánh gật đầu:
- Vậy ta gọi ngươi Nguyễn Nhị tướng quân.
- Thái Úy gọi ta tướng quân?
Nguyễn Tiểu Nhị kinh ngạc.
Lý Diên Khánh thản nhiên nói:
- Không phải trước đó triều đình phong các ngươi là Chỉ Huy Sứ Thiên tướng sao? Ta sẽ bắt đầu xác định chức quan từ nơi này cho các ngươi.
Ba huynh đệ Nguyễn thị đều hết sức cảm động trong lòng. Triều đình miễn đi chức vụ Chỉ Huy Sứ của họ, nhưng Lý Diên Khánh lại không thừa nhận, lại tiếp nhận chức quan của họ lần nữa.
- Nguyễn Nhị tướng quân nói tiếp chuyện khai chiến đi.
Lý Diên Khánh cười nhắc nhở họ.
Nguyễn Tiểu Nhị vỗ trán mình, tự giễu cười nói:
- Cả ngày chỉ nghĩ thăng quan phát tài, quên mất chính sự.
Người chung quanh hiểu ý bật cười, lúc này Nguyễn Tiểu Nhị mới nói tiếp:
- Ngày thứ hai sau khi Hướng Chí tìm chúng ta, Lôi Đức cũng tìm tới chúng ta. Người này vốn là thủy tặc Trường Giang, mấy tháng trước bị quan phủ hợp nhất, hắn một lòng muốn nuốt đội thuyền và binh sĩ của chúng ta, liền hứa hẹn với ta, hắn sẽ đề nghị phong ta làm Phó tướng thủy quân. Có lẽ hắn quá nóng lòng thôn tính chúng ta, tiết lộ không ít bí mật với ta, trong đó bao gồm họ chuẩn bị thảo phạt triều đình, lập tân Đế khác, cho nên ta biết sắp khai chiến rồi.
Lý Diên Khánh trầm tư chốc lát nói:
- Ngươi nói không sai, đúng là sắp khai chiến rồi. Ba ngàn thủy quân của Lôi Đức đã xuất hiện trên Trường Giang, chuẩn bị chặn đường ta. Ta đã phái người điều thủy quân Ngạc Châu tới, nhưng lực lượng chưa đủ. Ta hi vọng tám trăm tinh nhuệ của các ngươi có thể gia nhập, chính thức trở thành thủy quân dưới trướng của ta.
- Lý Thái Úy để mắt chúng ta rồi, là vinh hạnh của chúng ta. Trước khi xuất phát ta đã hạ lệnh binh sĩ và thuyền đều tới Dương Châu này, đoán chừng xế chiều hôm nay sẽ tới Giang Đô, đến lúc đó ti chức chính thức giao quân đội cho Thái Úy.
Lý Diên Khánh cười nói:
- Chỉ là giao cho ta chỉnh biên, chờ tiêu diệt thủy quân Lôi Đức, ta sẽ sát nhập nó với thủy quân Ngạc Châu, thành lập một đội thủy quân mới. Thống Chế nhánh thủy quân này sẽ do Nguyễn Nhị tướng quân đảm nhiệm.
Nguyễn Tiểu Nhị cực kỳ kích động, vội vàng quỳ một chân xuống hành lễ:
- Ti chức tuyệt đối không cô phụ kỳ vọng của Thái Úy!
Nguyễn Tiểu Ngũ và Nguyễn Tiểu Thất cũng quỳ xuống. Lý Diên Khánh vội vàng đỡ họ dậy, trấn an họ vài câu, lại để thân binh dẫn họ đi thay đổi quân phục. Lý Diên Khánh cười nói với Trương Thuận:
- Bản thân họ đã có chức quan chiêu an, điểm xuất phát khá cao. Nhưng ngươi cũng không cần thất vọng, chờ sau khi tiêu diệt Lôi Đức, ta cũng thăng ngươi làm Thống Chế!
Trương Thuận vui mừng:
- Đa tạ Đô Thống dìu dắt!
Lý Diên Khánh vỗ vai gã:
- Triệu tập thủ hạ của nguiơ lại, lần này tiến đánh Lôi Đức, ngươi phải lập kỳ công.

Lúc Triệu Cát tị nạn ở Phủ Giang Ninh, Phủ Giang Ninh từng trở thành trung tâm chính trị các Châu Giang Nam. Triệu Cát truyền đạt vô số lệnh và thư nhận chức miễn chức của Thái thượng hoàng ở đây, ảnh hưởng sâu sắc tới quan trường các Châu Giang Nam.
Mặc dù Triệu Cát bắc thượng bị Kim binh bắt đi, nhưng ảnh hưởng chính trị của Phủ Giang Ninh vẫn tồn tại. Lần này quân đội các Châu Giang Nam lấy danh nghĩa cần Vương để tập kết, liền đặt ở Phủ Giang Ninh.
Quân doanh ở thành đông Phủ Giang Ninh, cách Trường Giang không tới mười dặm, chiếm diện tích mấy ngàn mẫu, do mấy ngàn đại trướng tạo thành, tám vạn quân đội đóng quân.
Nơi xuất phát của tám vạn người này khá phức tạp, có hai vạn quân đội Triệu Cát mới chiêu mộ ở Phủ Giang Ninh, chưa kịp mang đi, còn có trang đinh ba ngoại thích lớn chuyển hóa thành một vạn quân đội. Nhưng nhiều nhất vẫn là năm vạn sương quân từ các Châu tụ tập lại, khiến tổng binh lực đạt tới hơn tám vạn người.
Chủ soái quân đội này tên là Hướng Phát, là cháu trai của Hướng Tông Lương, tuổi chừng hơn bốn mươi, đảm nhiệm chức quan Thượng Tướng Quân, Tiết Độ Sứ Ninh Hải Quân, từng đảm nhiệm quan cao Sương Đô Ngu Hầu trong Cấm Quân.
Phó tướng quân đội là Đại tướng Lưu Diên Khánh. Lưu Diên Khánh đi theo Thái thượng hoàng Triệu Cát và Chủ soái Cấm Quân Cao Cầu xuôi nam Phủ Giang Ninh, y phụ trách chiêu mộ và huấn luyện hai vạn lính mới, cho nên lúc Triệu Cát bắc thượng, y không dẫn quân đi theo, mà tiếp tục lưu lại Thường Châu huấn luyện tân binh.
Bởi vì uy vọng của Lưu Diên Khánh trong quân đội khá cao, Hướng Tông Lương hai lần tới thăm y, cũng hứa lợi lớn, cuối cùng thuyết phục Lưu Diên Khánh gia nhập ủng hộ dòng chính. Cái gọi ủng hộ dòng chính là ủng hộ Đại Ninh Quận Vương đăng cơ, nghe danh chính ngôn thuận, trên thực tế liên quan tới lợi ích hạch tâm của ba ngoại thích lớn, khiến cho họ không tiếc dùng phương thức tạo phản đối kháng với triều đình.
Sở dĩ ba ngoại thích lớn dám mạo hiểm làm một lần, một nguyên nhân quan trọng chính là binh lực triều đình quá ít, cũng chỉ bảy tám vạn người. Mặc dù Tây quân còn hơn mười vạn người, nhưng bị Tây Hạ kiềm chế không cách nào điều động. Lại thêm tài chính kinh sư thiếu thốn, khiến ba ngoại thích lớn thấy được cơ hội lập lại tân quân.
Trong đại trướng trung quân, Hướng Tông Lương lẫm liệt ngồi trên Soái vị. Y là đệ đệ của Hướng Thái hậu, rất được Triệu Cát ân sủng. Mặc dù không phải họ Triệu, nhưng y có thân phận ngoại thích, khiến y trở thành một số người rất ít được phong Vương khi còn sống tại triều Tống. Y được phong làm Vĩnh Gia Quận Vương, huynh trưởng Hướng Tông Hồi của y cũng được phong làm Vĩnh Dương Quận Vương khi còn sống.
Chủ soái Hướng Phát ngồi một bên, Phó tướng Lưu Diên Khánh ngồi đối diện Hướng Phát, phía dưới còn có vài chục đại tướng.
- Ta vừa mới nhận được tình báo, phụ tử Thông Phán Dương Châu Ngô Trác bị cừu gia giết chết, lúc đầu chúng ta đều tưởng rằng Lý Diên Khánh công báo tư thù, nhưng hiện giờ xem ra, hẳn là Lý Diên Khánh phát hiện thân phận Ngô Trác, cho nên kiếm cớ giết Ngô Trác.
Hướng Tông Lương nói tới đây, y nhìn thoáng qua Hướng Phát, thấy gã muốn nói lại thôi, liền hỏi:
- Hướng Soái muốn nói gì?
Hướng Phát hạ thấp người hỏi:
- Vừa rồi điện hạ nói Lý Diên Khánh phát hiện thân phận Ngô Trác, chẳng lẽ kế hoạch của chúng ta đã bị Lý Diên Khánh khám phá sao?
- Rất có thể!
Ánh mắt sắc bén của Hướng Tông Lương nhìn lướt qua mọi người, tiếp tục nói:
- Lý Diên Khánh cũng không vượt sông, mà lại quay về Dương Châu. Chắc chắn hắn ý thức được nguy hiểm. Căn cứ tình báo Giang Bắc, Giang Bắc xuất hiện một đội quân không rõ lai lịch, khoảng một vạn người. Chúng ta cho rằng đây chính là quân đội Lý Diên Khánh mang đến. Có lẽ hắn đã sớm có phòng bị, cũng có lẽ là hắn vì tiêu diệt dư nghiệt Phương Tịch. Nhưng nguyên nhân đã không quan trọng, quan trọng là chúng ta nên ứng đối ra sao? Chúng ta đã bàn bạc qua việc này, nhưng hiện giờ ta muốn nghe ý kiến của các vị ngồi đây.
(Trước đó lão Cao nói triều Tống không phong Vương khác họ khi còn sống, thường đều là truy phong sau khi chết, cũng không hoàn toàn chính xác. Chỉ có thể nói rất ít phong Vương khi còn sống, nhưng vẫn có. Ví dụ như Sài Tông Huấn phong Trịnh Vương, còn có huynh đệ Hướng thị phong Quận Vương, Hàn Thế Trung phong Hàm An Quận Vương, Trương Tuấn phong Thanh Hà Quận Vương. Nam Tống còn có không ít ngoại thích phong vương, dù sao cũng phải nói tới, chủ yếu là ngoại thích phong Vương tương đối nhiều.)

Bạn cần đăng nhập để bình luận