Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Ăn miếng trả miếng

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Ở một gian phòng có chút âm u, Đại Viên nằm thẳng tắp ở trên sàn nhà, mặt không có chút máu, chết không thể chết lại, Hàn Diện và Hắc Lang đứng ở một bên, sắc mặt nặng nề, thậm chí là phẫn nộ, cắn răng nghiến lợi phẫn nộ.
So với bọn họ, Lãnh Báo thì lại tương đối bình tĩnh, hắn còn chưa có tỉnh lại từ hình ảnh Đại Viên bị Tiếu Lạc dùng một cước đá chết, hơn nữa khi hồi tưởng lại hình ảnh Tiếu Lạc điên cuồng và tràn ngập chiến, có một loại cảm giác sợ hại nói không nên lời.
Long Tam Khuê ngồi ở trên ghế, tay phải chống quải trượng đầu rồng, tay trái nắm hai viên bi sắt, một đôi mắt tán ra hàn quang liếc Lãnh Báo: "Hắn là bị tên tiểu tử kia dùng một cước đá chết?"
Lãnh Báo rất muốn trả lời không phải, nhưng sự thực chính là như vậy.
Gật gù: "Đúng thế."
"Con mẹ nó, tên chết tiệt này tà môn như vậy sao?"
Long Tam Khuê tay trái dùng sức sờ một cái, hai viên từ kim loại liền lập tức biến hình, như là hai cục cao su đè ép với nhau.
Lãnh Báo nâng kính mắt lên, nói: "Bị chúng ta dùng xe tải đụng chúng, ô tô của hắn bể nát, nhưng bản thân hắn lại không có việc gì, Long gia, ta hoài nghi hắn cũng là cao thủ võ công, hơn nữa nội lực cũng không kém."
"Chó má, coi như nội lực của hắn không yếu, thì trong trường hợp này cũng phải bị trọng thương, sở dĩ tốc chiến tốc thắng giết chết Đại Viên, mục đích chính là vì làm ngươi kinh sợ, nếu lúc đó ngươi không có bị hù sợ, muốn giết chết hắn quả thực là dễ như trở bàn tay." Long Tam Khuê liền nhìn thấu ý nghĩ của Tiếu Lạc.
Lãnh Báo hơi ngạc nhiên, nếu như đúng như Long gia nói, chẳng phải là hắn bỏ mất cơ hội giết chết Tiếu Lạc rồi sao?
Cẩn thận nghĩ lại một chút, đúng là phát hiện một chút manh mối, Tiếu Lạc ngay lúc đó chiến ý rất đậm, cả người đều là máu, trạng thái rõ ràng không tốt, 9 10% đã là cung giương hết đà, nghĩ đến đây, hắn lập tức gối quỳ: "Xin Long gia thứ tội!"
"Thứ tội cái rắm, ngươi lập tức chọn mười mấy tên đệ tử đắc lực, đi tới bệnh viện tổng hợp điều tra, cái tên chết kia nhất định đang ở bệnh viện tổng hợp dưỡng thương, nếu như tìm thấy hắn, trực tiếp băm hắn thành tám mảnh."
Long Tam Khuê hung hăng nắm gậy giọng xuống mặt đất, "Đây là cơ hội ngươi lấy công chuộc tội, ngươi cẩn thận mà nắm lấy!"
“Vâng”
Lãnh Báo gật gật đầu, con mắt giấu ở dưới kính mắt phóng ra hàn mang giống như con rắn độc.
. . . . . .
. . . . . .
Tiếu Lạc bị băng bó toàn thân, đây đã là ngày thứ tư hắn nhập viện, nội lục Dịch Cân kinh liên tục vận chuyển, vết thương đang tăng nhanh chóng khép lại, thể chất Lính Đánh Thuê chi vương của hắn cũng vô cùng mạnh mẽ, song trọng hiệu quả chồng chất lên nhau, hắn đã khỏi hoàn toàn rồi.
Trương Đại Sơn không nghe hắn ở lại trong công ty, ngày này lại tới đưa cơm nước, mới vừa đẩy cửa phòng bệnh ra, cả người liền ngạc nhiên, hắn thấy được một hình ảnh khó có thể tin, Tiếu Lạc nằm ở trên giường bệnh bị băng bó thành một cái xác ướp nhưng lại phát ra từng tiếng âm thành nổ vang, nương theo những thanh âm này vang lên, từng miếng băng màu trắng bắt đầu nứt ra, giống như một con hồ điệp hoàn thành tiến hóa, đang phá kén mà ra.
Khi thấy Tiếu Lạc từ trên giường bệnh nhảy lên một cái, tất cả băng trên người đều hóa thành mảnh vỡ như lông ngỗng tung bay, Trương Đại Sơn sợ đến đặt mông xuống đất, với hắn mà nói, trên đời không có chuyện gì là không thể dùng một câu "Ta ngất" để hình dung.
Tiếu Lạc đứng ở trên giường bệnh, trên người trần như nhộng, mỗi một tấc da dẻ, sau khi được Dịch Cân kinh tẩy rửa thì trắng nõn giống như trẻ con, không có để lại vết tích nào, đường nét rõ ràng, giống như một tác phẩm nghệ thuật được điêu khắc tỷ mỷ.
"Ta giết ngươi, có thể cất lão nhị đi hay không!"
Trương Đại Sơn bình phục lại tâm tình, vỗ vỗ cái mông đứng lên, bây giờ hắn đã miễn dịch đối với nhựng việc phát sinh ở trên người Tiếu Lạc, đừng nói ba bốn ngày thì vết thương toàn thân đều khỏi hẳn không để lại một chút dấu vết, ngay cả việc Tiếu Lạc đánh rớt máy bay trên bầu trời xuống hắn cũng có thể tiếp nhận, hoàn toàn không thể theo lẽ thường mà suy đoán Tiếu Lạc huynh đệ của hắn.
Tiếu Lạc không chút hoang mang từ trên giường bệnh nhảy xuống, từ trong tủ lấy ra một bộ đồng phục bệnh nhân bận tạm trước.
"Ngươi tại sao lại đến rồi, không phải kêu ngươi ở trong thời gian ta đối phó Long bang thì phải trốn ở trong công ty sao?"
"Em gái ngươi, ta cũng không để bụng với bạn gái như thế, ngươi đang có phúc mà không biết phúc." Trương Đại Sơn phỉ nhổ nói.
Tiếu Lạc cài nút áo, liếc hắn một cái: "Ngươi từng có bạn gái sao?"
Lần này chọt trúng nỗi đau của Trương Đại Sơn, sắc mặt chớp mắt đỏ lên: "Lăn, không ở trong bình thì ai mà biết trong bình có gì, lão tử sẽ không tới nữa, liền trốn ở trong công ty lừa gạt thuộc hạ!"
Hùng hùng hổ hổ rời đi.
. . . . . .
. . . . . .
Màn đêm buông xuống, ánh đèn nê ông làm Giang thành đã biến thành một toà Bất Dạ Thành.
Lãnh Báo rất phiền muộn, bốn ngày rồi mà hắn đã tiến hành điều tra tất cả bệnh viện ở giang thành, nhưng không phát hiện bệnh nhân nào là Tiếu Lạc, bởi vì hắn căn bản cũng không có nghĩ đến, Tiếu Lạc đăng ký dưới tên Lưu Thiết Oa, dùng danh tự Tiếu Lạc đi kiểm tra, tự nhiên là sẽ không có kết quả gì rồi.
Hắn ngồi ở trong xe, nôn nóng kinh khủng, người dưới tay lại báo cáo với hắn, hắn lại khó mà khống chế, một quyền đánh nát cửa xe.
Đang lúc này, điện thoại di động vang lên, là một mã số lạ.
Hắn nâng lên kính mắt, mạnh mẽ trấn định lại, cầm điện thoại di động lên nghe: "Vị nào?"
"Ta là Tiếu Lạc!" Đầu bên kia điện thoại, vang lên một thanh âm lạnh lùng.
Lãnh Báo lúc này ngồi nghiêm chỉnh: "Ngươi từ đâu mà biết được phương thức liên lạc của ta?"
"Điều này không trọng yếu đi, ngươi một mực tìm ta, không muốn biết ta ở đâu sao?" Tiếu Lạc lạnh giọng nói.
"Ngươi ở đâu?"
"Ngẩng đầu lên phía trên xem."
Lãnh Báo theo bản năng ngẩng đầu lên, vừa nhìn, đồng tử, nhất thời phóng to, xuyên thấu qua toàn cảnh, hắn thấy được ở trên mái nhà, một chiếc xe hơi lăn từ trên xuống, sau đó chậm rãi tăng tốc rơi xuống, càng lúc càng nhanh, khí thế càng ngày càng hung.
"Chết tiệt!"
Trên người trong nháy mắt tuôn ra một đợt mồ hôi lạnh, mùi chết chóc phả vào mặt, Lãnh Báo sợ đến trắng bệch cả mặt, liền phản ứng, hắn ngay lập tức muốn lao ra, thế nhưng đã chậm, ngay lúc tay hắn mới vừa chạm vào cửa xe, chiếc ô tô mang theo tư thế Lôi Đình cuồn cuộn đập vào mui xe của hắn.
"Oanh ~"
Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, dường như thiên thạch rơi xuống đất, xe hơi màu đen chớp mắt biến hình, bốn cái săm lốp toàn bộ nổ tung, một luồng sóng không khí làn ra từ chiếc ô tô màu, nhấc lên một luồng uy thế đáng sợ.
Lãnh Báo ở bên trong trong nháy mắt bị đè ép thành một bãi thịt băm, dòng máu theo khe hở cửa xe nhỏ giọt chảy xuống mặt đất.
Lưu manh của Long bang ở xung quanh nhìn thấy tình cảnh này đều há hốc mồm, từng cái từng cái sợ mất mật ngơ ngác mà nhìn, sau đó mở ra điện thoại của Long Tam Khuê, run giọng báo cáo: "Long gia, Lãnh hộ pháp. . . . . . Lãnh hộ pháp chết. . . . . . Chết rồi. . . . . ."
Cùng lúc đó, trên lầu chóp Tiếu Lạc vỗ tay một cái phủi đi tro bụi, như là không có chuyện tình gì quan trọng bình thường chậm rãi rời đi.
Ăn miếng trả miếng, lấy máu trả máu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận