Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Mắng chiến

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Trên Weibo, vẫn đang tiếp tục nhục mạ Tiếu Lạc.
Fan của Cổ Chính Nghĩa tương đối nhiều, và trận chiến trên Weibo này càng ngày càng có nhiều người biết đã gây tới sự chú ý của nhiều trang mạng khác, khi đọc được bài văn của Hứa Quan Tùng, trong lòng liền nhận định Hứa Quan Tùng là bị Lạc phường chèn ép, sau đó liền bắt đầu mắng chửi, đương nhiên, cũng có người duy trì trung lập.
"Không nói gì nữa? Là vì cảm thấy không biết nên nói cái gì nửa hả?"
"Đồ bỏ đi, giám tranh luận cùng Cổ lão sư, muốn chết?"
"Chúng ta những người hâm mộ Cổ lão sư, mỗi người một ngụm nước bọt là có thể làm ngươi chết đuối."
Thanh âm nhục mạ đầy trời, cho dù có một ít người đứng về bên Tiếu Lạc, phát biểu ý kiến không thể chỉ vì một bài văn của một phó tổng liền phán định ông chủ Lạc phường là một người đen tối, thủ đoạn độc ác, phải tỉnh táo xem xét vấn đề, kết quả là bị oanh tạc giống như Tiếu Lạc.
"Con chó mặt dầy!"
"Hình như Lạc phường đã bỏ ra vốn lớn, lại mời nhiều chó tới như vậy."
"Cút khỏi Weibo đi, các ngươi là đám thiếu não."
Lệ khí rất nặng, ngôn ngữ nhục mạ tương đối chói tai, ở đây có nhiều người lên tiêng hô hào muốn mọi người bình tĩnh xem xét vấn đề, nhưng với số lượng ít ỏi như vậy, rất nhanh bị tiêu diệt trong cơn lũ của đám đại hiệp bàn phím.
Cổ Chính Nghĩa rất hài long khi có kết quả như thế, hắn không cần xác định bài văn của Hứa Quan là thật hay giả, hắn chỉ cần mình trở thành tiêu điểm thảo luận của mọi người, cứ như vậy hắn mới có thể tiếp tục giữ vững danh tiếng, khi hắn dẫn chương trình sẽ có nhiều khán giả hơn, trong đầu của hắn còn tưởng tượng mình có thể nhất hô bá ứng có sức hiệu triệu.
"Đây chính là dân ý, mặc kệ ngươi là ông chủ Lạc phường hay là người Lạc phường mời tới, ngươi vẫn phải rời khỏi Weibo, nơi này không hoan nghênh ngươi." lời nói của Cổ Chính Nghĩa có ý vị sâu xa.
Sau đó lập tức có rất nhiều người gọi Tiếu Lạc cút khỏi Weibo.
Tuy rằng điểm đang tăng lên dữ dội, nhưng Tiếu Lạc cũng rất nổi giận, trả lời: "Cổ Chính Nghĩa, ngươi cũng quá giả dối mà a, thời gian sẽ chứng minh tất cả những thứ này, khi bài văn được chứng thực là bị vặn vẹo sự thực, ta hi vọng ngươi có thể chịu đựng được lửa giận của ta, một nhân vật công chúng, không tiến hành điều tra liền lên mạng xã hội lên tiếng phê phán một công ty, ta nghĩ phí tổn thất bồi thường cho danh dự của Lạc phường, mong là lúc đó ngươi không cảm thấy đau lòng."
Những âm thanh muốn tìm hiểu xữ việc lần thứ hai hiện lên, rất hiển nhiên vì có Tiếu Lạc dẫn đầu, tiếp tục lên tiếng ủng hộ.
"Tên ngốc bức, rốt cục thừa nhận mình là lão bản Lạc phường?" Một ID trên mạng mắng.
Tượng đất còn có ba phần hỏa, huống chi là Tiếu Lạc, hơn nữa cái ID ‘ Bạch Vân’ đã xuất hiện rất nhiều lần, luôn luôn nhục mạ hắn.
Tiếu Lạc nhẹ nhàng trả lời: "Một số người trong cuộc sống, tháng ngày luôn tràn ngập vô hạn sinh cơ; luôn đi thoải mái trên đường, không sợ bị sét đánh; chỉ vì ngươi, luôn luôn vui sướng cùng thỏa mãn; nếu như không có ngươi, thế những thứ kia thì lấy ai ăn đây?"
Sau khi bình luận này xuất hiện, lập tức bạo phát các bình luận phía dưới.
"Trời ah, toàn bộ không có một chữ thô tục, nhưng có thể mắng đối phương như chó, lợi hại!"
"Nguyên lai [3000 Lạc Thủy] có văn hóa như thế, ta bội phục!"
"Ha ha ha. . . . . . Mắng người không một chữ thô tục."
Vẫn có rất nhiều người có đầu óc trong đợt tranh luận này, lần này tất cả đều nhô ra chống đỡ cho Tiếu Lạc.
Cổ Chính Nghĩa liền lên tiếng: "Tôi là một người công bình, coi mình là văn nhân nhà thơ? Có biết hay không chẳng qua ngươi chỉ là một người dựa vào cha mẹ mà thôi!"
"Chống đỡ Cổ lão sư!"
"Đồ bỏ đi, đồ Lạc phường bỏ đi."
"Mau mau đóng cửa đi, công ty hắc ám."
Fan của Cổ Chính Nghĩa dồn dập phát ra tiếng trợ giúp.
Tiếu Lạc ôn hòa nhã nhặn hồi đáp Cổ Chính Nghĩa: "Cổ Chính Nghĩa, thời điểm bắt ngươi làm người, ngươi tận lực giả bộ giúp ta có được không? Nha, đã quên, ngươi là một sinh mệnh tiến hóa không trọn vẹn, một người bị đột biến!"
Cổ Chính Nghĩa bị chọc tức đến mặt đỏ lên, fan của hắn cũng tức giận gào lên.
"3000 Lạc Thủy, ta … mẹ ngươi!"
"Phú Nhị Đại phế vật, ngươi có tư cách gì mắng Cổ lão sư?"
"Nếu như ở thực tế, ta có thể giết ngươi, ngươi có tin không tin?"
Tiếu Lạc cười nhạt một tiếng, không có dừng lại, trả lời với từng cái bình luận nhục mạ hắn, đương nhiên, phản hồi những cái này không phải bởi vì nội tâm hắn phẫn nộ, mà bởi vì thu lấy điểm của hệ thống.
"Học sinh cấp ba mà trình độ mẫu giáo, như éch ngồi đáy giếng."
"Giống như một con cẩu vậy, nếu IQ không đủ, hay dùng da mặt để chống đỡ!"
" Tôi chưa bao giờ thấy kinh tởm như vậy, bạn có bị đau trong miệng không?"
Những người quan tâm tới trận khẩu chiến này đều sợ ngây người, không thể nghĩ tới đột nhiên nhô ra một tên ‘ 3000 Lạc Thủy ’ có sức chiến đấu cường hãn như thế, người khác là khẩu chiến quần nho, hắn là khẩu chiến với trăm vạn đại hiệp bàn phím, quá rung động.
"Chớ nói chuyện cùng với tên này, làm như vậy chỉ có kéo thấp chỉ số IQ của mọi người!" ID ‘ Bạch Vân’ tiếp tục phản pháo.
Tiếu Lạc hồi đáp: "Đúng là loại súc sinh trong miệng nói không ra ngà voi, dung mạo so với Phượng tỷ (* kiểu như BD thái đó mà) còn muốn khinh khủng hơn, ngươi mau mau đi chết đi, bị chết càng sớm càng tốt, ngoại trừ biết dọn phân người, ngươi còn theo đuổi cái gì?"
Bị một câu như vậy, trực tiếp làm ‘ Bạch vân ’ ảo não logout rồi.
Sau đó rất nhiều người nhục mạ Tiếu Lạc, khi Tiếu Lạc nói câu kia liền khiến người ta vỗ bàn ngạc nhiên liền mai danh ẩn tích, quả nhiên là lấy một địch một trăm, không, là lấy một địch trăm vạn.
"Ta đi, cái sức chiến đấu gì thế này, Lạc Thủy quá mãnh liệt."
"Mắng từng người một, quả thực là một thần nhân a."
"Đều nói Lạc Thủy là Phú Nhị Đại, xem tình huống này, coi như là Phú Nhị Đại, thì cũng là một văn nhân Phú Nhị Đại."
Thanh âm chống đỡ cho Tiếu Lạc xuất hiện từng cái từng cái như măng mọc sau mưa xuân, ID của Tiếu Lạc lượng theo dõi đã tang lên 20 ngàn.
Tiếu Lạc cảm thấy thống khoái, cũng không cầm được sự kích động, bởi vì trong một đêm hắn đã kiếm về một số điểm hơn mười vạn.
Hắn phi thường hài long, số điểm đã vượt mức cao nhất.
"Trâu bò, người chết cũng có thể bị ngươi nói cho sống lại!"
Trương Đại Sơn nhìn cả quá trình Tiếu Lạc khẩu chiến quần hùng, hướng Tiếu Lạc giơ ngón tay cái lên.
"Tiếu ca, ta cũng theo dõi ngươi." Phong Vô Ngân cười to nói.
"Chúng ta cũng đều làm rồi."
Tiểu Ngũ phụ họa, bọn họ cũng không ngờ tới, trong mắt bọn họ Tiếu ca không chỉ có thân thủ khủng bố, ngay cả mắng người cũng rất kinh khủng, thật sự là quá mạnh mẽ.
Cổ Chính Nghĩa thẹn quá thành giận, mất đi lý trí hồi đáp một câu: "Thứ hỗn trướng, đừng hồi đáp ở trên Weibo của ta, làm dơ bẩn địa bàn của ta."
Tiếu Lạc cười đánh chữ nói: "Ta muốn nói chuyện với ngươi, thế nhưng tại sao ngươi lại đem mặt giấu dưới mông vậy? Nha? Xin lỗi, ta không biết đó là mặt của ngươi, vậy mông của ngươi ở đâu rồi?"
Cổ Chính Nghĩa sắp hộc máu, hắn nghe người khác gọi hắn là Cổ lão sư quen rồi, chưa bao giờ chịu nhục nhã như ngày hôm nay, hắn rất muốn chửi ầm lên, thế nhưng không thể không bận tâm tới hình tượng của mình trước công chúng, cuối cùng kìm nén nói một câu: "Ta không muốn nói chuyện cùng người không tố chất. . . . . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận