Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Tranh luận

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Tiếu Lạc mặc dù đi lên lầu hai quét dọn vệ sinh, nhưng trong lúc mọinguoi72 nói chuyện với nhau thì hắn vẫn nghe không sót một chữ, đối với cái này, hắn chỉ là cười một tiếng mà cho qua, trong lòng không nổi lên một chút gợn sóng, quan niệm của thế hệ trước chính là như vậy, lại là bối phận thúc thúc thẩm thẩm bá bá, hắn sẽ không so đo nhiều như vậy, miễn là hắn vui vẻ là được rồi, sinh hoạt của mình là phải do mình quyết định.
Nãi nãi sợ cháu trai đau lòng, gặp mọi người ở bên ngoài bàn luận nhiều như vậy, liền chạy ra nói bọn hắn đi xa một chút, đừng ở trước cổng nói hươu nói vượn.
"Nếu như rảnh quá thì đi làm đồng đi, đừng đứng ở cửa nhà người ta nói này nói kia, không sợ Thiên gia trừng phạt đám các ngươi hay sao?"
"Đăng Phong Tẩu, chúng ta không nói xấu Tiểu Lạc, cũng là quan tâm hắn a, sao ngươi lại nguyền rủa chúng ta như thế a?" phụ nhân có làn da ngăm đen không cao hứng nói.
Nãi nãi nói: "Cháu của ta dáng dấp tuấn tú lịch sự, lại tài giỏi như vậy, chuyện của hắn không cần đến các ngươi quan tâm!"
Nàng cũng chịu đủ rồi, những hàng xóm này luôn luôn hỏi thăm cháu trai có hay tìm được người yêu hay không, lúc nào kết hôn, cái này mà gọi là quan tâm, đây rõ ràng là chế giễu mà, hôm nay những người này ở trước mặt chê cười cháu của nàng, nàng không thể nhẫn được.
"Vâng vâng vâng, dáng dấp tuấn tú lịch sự, đều muốn ưu tú hơn với bất luận kẻ nào, nhưng kết quả là, là lão bà cũng không có sao." phụ nhân có làn da ngăm đen lạnh lùng nói.
Những người khác ngoại trừ Đào Tú thẩm, trên mặt nhiều ít đều lộ ra một tia tiếu dung xem náo nhiệt, đúng là quá nhàn rỗi, những chuyện như vậy vừa vặn có thể trở thành đề tài trà dư tửu hậu.
Nãi nãi tức giận đến sắc mặt đỏ lên, chỉ vào phụ nhân có làn da ngăm đen mà nói: "An Viễn Bà, con ngươi còn quản giáo không tốt, nhậu nhẹt cá cược chơi gái, bị công an nhốt nhiều lần, ngươi có tư cách gì nói cháu của ta?"
An Viễn Bà nghe xong lời này, lập tức là nổi trận lôi đình, khuôn mặt xanh xám, nhìn càng đen hơn.
Nàng trợn mắt nhìn: "Ngươi tốt, con của ngươi hữu dụng, đều đem toàn bộ gia sản nện vào khe suối, trông vào đám bùn nhão đó mà có thể mọc ra vàng sao, quanh năm suốt tháng loay hoay như chó nhưng cũng không kiếm được bao nhiêu tiền, tôn tử của ngươi đâu, lớn như vầy rồi mà không có lão bà, ngay ca đối tượng cũng không có,
Nhi tử ta coi như vô dụng, hắn cũng cưới được lão bà tốt, sinh nhi tử, nhà các ngươi thì tính toán là cái gì, nói ra, mọi người đều giễu cợt các ngươi ngay cả cháu dâu cũng không cưới nổi à."
Không cưới nổi cháu dâu?
Một cái mũ lớn như thế bị ụp lên, có bao nhiêu biệt khuất liền có bao nhiêu biệt khuất.
"Ngươi cái ác bà nương, ngươi... Ngươi..."
Nãi nãi tức giận ngực hạ chập trùng, hô hấp cũng không trôi chảy.
Gia gia thấy thế, tranh thủ thời gian chạy lên vỗ vỗ phía sau lưng của nàng, giúp nàng sắp xếp như ý một hơi này, mặc dù bình thường hắn không thích nói chuyện, nhưng thê tử của mình bị tức đến cỡ này, hắn tự nhiên là sẽ không đứng ngoài mà nhìn, trừng An Viễn Bà quát: "Đi, không được đứng ở cổng nhà chúng ta, nơi này không chào đón ngươi!"
"Liên Phát Thúc, nói đạo lý một chút được không, chúng ta không nói một câu nói xấu nào, chỉ là biểu đạt một chút quan tâm với Tiểu Lạc, Đăng Phong Tẩu liền đi ra nguyền rủa chúng ta, ngươi nói một chút, trên đời nào có đạo lý như vậy." An Viễn Bà đại nghĩa lẫm nhiên nói.
"Đúng vậy a Liên Phát Thúc, Đăng Phong Tẩu đúng là quá mức." trung niên gầy gò mở miệng phụ họa.
"Tiểu Lạc là cháu trai chúng ta, hắn không làm phiền các ngươi phải quan tâm, về sau nếu còn nói nhiều, đừng trách lão đầu ta trở mặt không quen biết!" Tuy gia gia số tuổi đã cao, nhưng trong thân thể vẫn còn cứng rắn.
An Viễn Bà hai tay chống nạnh, cười lạnh nói: "Liên Phát Thúc, ngươi nói như vậy là không có tình cảm, dù nói thế nào thì chúng ta cũng là một đại gia đình, nói lời tuyệt đến như thế, không sợ về sau nhà các ngươi gặp chuyện gì, tất cả mọi người sẽ không đứng ra phụ một tay sao?"
Gia gia và nãi nãi không phải người khéo mồm khéo miệng, lúc này liền thua trận.
Đào Tú thẩm đứng ra hoà giải: "Tốt tốt, đều bớt tranh cãi, đều là chyện nhỏ, đừng tổn thương hòa khí."
"Hừ, muốn tổn thương hòa khí cũng là bọn hắn chọn trước lên!" An Viễn Bà quay đầu hừ lạnh.
"Nói xong sao? Nói xong cũng tản đi đi, miếu nhỏ không giữ nổi Tôn Đại Thần như các gươi."
Tiếu Lạc cầm khăn đang lau nhà đi ra, lãnh đạm nói một câu, hắn vốn là không để ý tới những sự tình này, nhưng nhiều người như vậy tới khi dễ gia gia nãi nãi, hắn không thể nhịn được.
"Tiểu Lạc, ngươi có ý tứ gì?" An Viễn Bà mở trừng hai mắt, hỏi.
Tiếu Lạc nhàn nhạt cười nói: "Không có không có, thân là vãn bối, làm sao dám nói trưởng bối như thế, chỉ là đừng khi dễ ông bà của ta, ai khi dễ bọn họ, mặc kệ là thúc thúc hay là thẩm thẩm, hoặc là bá bá và đại nương, liền có bao xa thì lăn bao xa!"
Hắn không còn cách nào khác sao? Đương nhiên là có.
Hắn tính tính tốt sao? Cái này đương nhiên cũng khẳng định rồi, điều kiện tiên quyết là đừng đụng chạm đến nghịch lân của hắn, trong nhà, người nhà chính là vảy ngược của hắn.
Ở đây mọi người đều sững sờ, ai cũng không nghĩ tới Tiếu Lạc sẽ hung hăng như vậy.
An Viễn Bà âm dương quái khí lên tiếng: "U a, ngươi còn rất tốt nha, một tên không có tiền đồ, đến lão bà cũng không cưới nổi, ngươi có thể làm cái gì mà lên mặt?"
Lời nói này phi thường khó nghe, người ở chỗ này cũng cau mày lên.
"An Viễn Bà, lời của ngươi nói thật khó nghe đi, không nên như vậy." Đào Tú thẩm và nhà Tiếu Lạc luôn quan hệ rất tốt, lúc này biểu thị khiển trách với An Viễn Bà.
"Tiểu Lạc phải vất vả một năm mới trở về, đã không dễ dàng gì, Lạc thôn là một đại gia đình, cúi đầu không gặp ngẩng đầu thấy, nói Tiểu Lạc như vậy đúng là không nên."
"Tiểu Lạc là mọi người nhìn lớn lên, chuyện ngày hôm nay mọi người cũng rõ như ban ngày, Đăng Phong Tẩu tuy nói có chút khó nghe, nhưng chúng ta là vãn bối, cũng nên cho trưởng bối một chút mặt mũi, sao có thể nói lớn tiếng với trưởng bối như vậy."
"Đúng a, An Viễn Bà, ngươi vẫn nên nói lời xin lỗi với Đăng Phong Tẩu đi."
Mấy người có quan hệ tốt cùng nhà Tiếu Lạc đều đứng ra nói chuyện, đương nhiên, vẫn là có người bảo trì trung lập, việc không liên quan đến mình thì không có ý kiến gì cả.
"xin lỗi bọn hắn? Ta nhổ vào!"
An Viễn Bà tức giận vô cùng, hung hăng nhổ cục đàm, "Tiểu vương bát đản này là mới từ bên ngoài trở về, chẳng lẽ liền đại biểu hắn có thể không biết lễ phép, tùy ý quát tháo trưởng bối sao?"
Trung niên tên là Tiếu Triêu Lai, là thân huynh đệ của trượng phu An Viễn Bà là Tiếu Triêu Phát, 'Bang lý bất bang thân' câu nói này là 'Bênh người thân không cần đạo lý', đứng lên giận dữ mắng mỏ: "Một tiểu tử miệng còn hôi sữa lại không tôn trọng trưởng bối như thế, đến cùng ai là ngươi phải xin lỗi thì các ngươi phải biết rõ chứ? Không có biết cũng đừng nói bậy, theo ta thấy, nên để Tiểu Lạc xin lỗi ta và tẩu tử!"
"Tiếu Triêu Lai, ngươi xác định ngươi muốn như vậy?" Gia gia nhịn không được quát.
Tiếu Triêu Lai giận tím mặt, rống to: "Ngươi kêu la cái gì, so coi giọng ai lớn hơn sao?" Chậm chậm, lạnh lùng nói, "Con trai mình chạy tới làm nông trường, cũng phải bảy năm rồi cũng không có làm ra thành quả gì, cháu trai đâu, đều sắp thành lão nam nhân còn không có được cưới lão bà, nói thật dễ nghe một chút là cháu trai các ngươi quá tệ, không phải là không có duyên phận, nói khó nghe một chút, còn không phải là do các ngươi dùng toàn bộ tiền nện vào cái nông trường kia sao, không còn tiền cho hắn cưới lão bà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận