Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Võ Quán

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Mười lăm phút sau, đi tới mục tiêu —— tinh vân Võ Quán.
Võ Quán ở trong một tòa nhà đồ sộ, không gian rất rộng rãi, sàn nhà bằng gỗ, tường dán thiếp rất nhiều hoành phi quảng cáo, tuyên dương luyện kiếm chi đạo, tỉ như "Minh Tâm kiếm tính", "Khắc kỷ nhẫn nại", "Không quan tâm vô niệm vô tưởng" chờ đã, để cho người ta vừa đến cái này cảm nhận được nội tình kiếm đạo thâm hậu.
Tiểu nha đầu Tô Tiểu Bối nhất định muốn nhìn, bằng không Tiếu Lạc liền trực mang nàng đi khu vui chơi.
Mà Tô Xán Nghiệp liền trực tiếp giống một con ong hái hoa, chạy tới chỗ một nữ tử, sau đó đủ kiểu xum xoe, cúi đầu khom lưng, còn vụng trộm giấu lấy sô cô la nhập khẩu ở trong túi lấy ra cho nàng.
Nữ tử kia khổng để hắn trong lòng, một đôi mắt xinh đẹp nghiêm túc chuyên chú nhìn cuộc tỷ thí kiếm thuật, phảng phất coi hắn như không khí.
Đến cuối cùng Tô Xán Nghiệp đành phải tự bóc sô cô la, tự mình ăn, sau đó lại đắc ý nhìn Tiếu Lạc khoe khoang: "Thấy được không, cái kia là bạn gái của ta, rất xinh đẹp a?"
"Xác thực rất xinh đẹp."
Tiếu Lạc gật gật đầu, nữ tử kia da thịt trắng noãn, ngũ quan tinh xảo, mặc dù ngồi, nhưng dáng người tuyệt đối sẽ không kém, loại tỉ lệ kia là có thể nhìn ra được, hắn lại nói, "Bất quá nàng không phải bạn gái của ngươi, ta vừa rồi rõ ràng thấy được nàng rất ghét ngươi ah."
Tiểu tử này luôn luôn tự xưng là tiểu gia, để cho hắn thật rất khó chịu, nên nhịn không được mở miệng nói móc, mà hắn cũng nói sự thật, người sáng suốt vừa nhìn biết Tô Xán Nghiệp là yêu đơn phương, người ta căn bản liền không có nhìn hắn.
Sắc mặt Tô Xán Nghiệp lập tức đỏ lên như gan heo, đem sô cô la đưa cho Tô Tiểu Bối, rồi sau đó hướng Tiếu Lạc tranh luận: "Mặt lạnh, nói như ngươi thì rất dễ bị đòn biết không, nàng là bạn gái của ta, chỉ là nàng còn không có đáp ứng mà thôi, nhưng tiểu gia ta tin tưởng vững chắc nàng sớm muộn gì cũng sẽ đáp ứng, ngươi xem dung mạo của nàng xinh đẹp bao nhiêu, mặt trái xoan, cặp mắt hoa đào, cái miệng anh đào nhỏ nhắn, cái mũi thẳng tắp, quả thực rất hoàn mỹ ah."
Nói xong cả người liền chìm trong ảo tưởng.
"Nông cạn!" Tiếu Lạc đánh giá một câu.
Tô Xán Nghiệp khoát tay áo, một bộ cao nhân tuyệt thế khinh bỉ nói: "Tiểu gia ta lười nhác lý luận với ngươi, ta tặng ngươi một câu, đồng chí (zi), cảnh giới tư tưởng của ngươi còn phải đề cao ah, chờ thời điểm ngươi đạt tới độ cao của ta thì đến đàm luận vấn đề này cùng ta."
Tiếu Lạc không thèm để ý hắn, lực chú ý thả vào cuộc tỷ thí kiếm thuật ở giữa sân.
Hai người kia đều mặc đồng phục kiếm đạo màu đen, đồng phục kiếm đạo rất giống khôi giáp Võ Sĩ Nhật Bản, nhưng khôi giáp đã được cải biến, bộ mặt dùng lưới bảo hộ, trong tay bọn họ cầm không phải thật lợi kiếm, mà là đao gỗ.
Chiều cao và thân hình đều không khác mấy, mặc vào đồng phục thống nhất, chỉ có thể thông qua đai lưng trên người bọn họ mới có thể phân biệt ai là ai, trên đai lưng có chữ "Hạc", trên đai lưng một người khác thì có một chữ "Bay".
" ~ "
Hai người tiến hành đối kháng kịch liệt, đao gỗ trong tay va chạm với nhau trên không trung xuất ra tiếng vang rung động màng nhĩ.
Mà tên trên đai lưng có chữ "Hạc" rõ ràng có thực lực cao hơn một bậc, hoặc có lẽ thực lực có thể nghiền ép đối thủ, kích mặt, kích tay, kích bụng, đâm hầu. . . Chờ đã, đã nhiều lần bức đối thủ đến hiểm địa, mà bản LED đang báo tỉ số là 6-0, là gia hỏa trên đai lưng có chữ "Hạc" thắng sáu trận.
"Tốt! ! !"
Mỗi lần đánh trúng bộ vị thân thể của đối phương, thành viên chung quanh liền lớn tiếng khen hay vỗ tay.
"Lợi hại không?"
Tô Xán Nghiệp ở bên cạnh Tiếu Lạc nói, "Gia hỏa này có thể khó lường, kiếm thuật đã là ngũ đoạn, trừ bỏ quán chủ, trình độ của hắn là cao nhất, mỗi lần chỉ cần hắn vừa đến, tùy ý để cho người ta khiêu chiến, rất nhiều người không tự lượng sức đi lên đánh cùng hắn, kết quả đều như bây giờ, bị ngược tìm không ra phương hướng."
Hắn lúc nào cũng mang dáng vẻ rắm thúi, lúc nói chuyện lại là cực kỳ cẩn thận, đủ để chứng minh cái tên kia có địa vị không thấp.
Trên mặt Tiếu Lạc không có một gợn sóng, thực lực như vậy không lọt nổi mắt xanh của hắn, đây không phải là tự phụ, là đại nhân nhìn tiểu hài tử đánh nhau, những đứa trẻ khác nói một đứa bé đánh nhau rất lợi hại, nhưng làm người lớn, sẽ chỉ cười một tiếng cho qua mà thôi, có Dịch Cân kinh, Giáng long thập bát chưởng, lại thêm thể chất lính đánh thuê chi vương, dạng tỷ thí kiếm thuật này đối với hắn mà nói thì không là gì cả.
Tô Tiểu Bối ăn sô cô la, rất ngoan ngoãn, không nhao nhao không nháo đứng ở bên cạnh hắn, nhập thần nhìn vào giữa sân.
Không bao lâu, trận tỷ thí kiếm thuật đã kết thúc, tên kia là toàn bại, hắn cởi xuống mũ bảo hộ, rất là không cam lòng trừng mắt nhìn đối phương, cùng lúc đó, học viên chung quanh đều cao hứng lớn tiếng khen hay chạy lên.
"Bạn gái của ngươi đang đưa khăn cho người khác." Tiếu Lạc nói móc một tiếng, hoặc có lẽ là nhắc nhở một câu.
Tô Xán Nghiệp đã sớm thấy, lúc này tức giận đến cắn răng, nhưng sau một khắc rồi lại đại nghĩa lẫm nhiên nói: "Người kia là sư ca, thân làm sư muội, đưa khăn tay cho sư ca vừa đánh thắng trận thì có là gì, tiểu gia cũng có thể ah."
Vừa nói, hắn lập tức lấy tốc độ thi chạy trăm mét từ bên cạnh lấy một cái khăn tay, sau đó lại lấy tốc độ thi chạy trăm mét vọt lên, trong miệng cũng la lớn: "Hạc sư ca, khăn tay của ngươi!"
Hắn muốn giành trước việc đưa khăn tay cho Hạc, cứ như vậy liền tự nhiên ngăn trở nữ hài biểu hiện lòng ái mộ với đối phương.
"Tiểu tử này vẫn rất cơ trí."
Tiếu Lạc phải lau mắt mà nhìn Tô Xán Nghiệp, IQ xác thực rất cao, ở nơi này trong thời gian ngắn vậy mà có thể tìm ra biện pháp hữu hiệu như thế.
Lúc này, Tô Tiểu Bối đã ăn xong sô cô la, nàng giật giật góc áo Tiếu Lạc, đem cái miệng nhỏ nhắn cong lên: "Ba ba lau giúp ta."
Nhìn chung quanh cái miệng nhỏ nhắn của nàng dính đầy sôcôla, Tiếu Lạc dở khóc dở cười, từ trong túi lấy ra một cái khăn tay mềm, ngồi xuống, giúp nàng thận trọng lau mép.
"Ba ba, tiểu cữu cữu đi làm gì?" Tô Tiểu Bối mắt to chớp chớp, tò mò hỏi.
"Hắn đi đưa khăn tay cho người ta."
Tiếu Lạc cười trả lời, sau đó đem khăn tay gấp lại, quét mắt chung quanh, rồi sau đó đi tới một cái sọt rác.
"Ta cũng đi."
Tô Tiểu Bối lộ ra rất hưng phấn, nhìn thấy bản thân tiểu cữu cữu chạy lên, bản tính tiểu hài tử cũng làm cho nàng chạy lên.
Nhưng ở lúc này, tên tỷ thí thua kia, trên đai lưng có chữ "Bay" gạt đám người đi ra, mặt đen thui liền nhanh chân đi ra ngoài người, thua tỷ thí để cho tâm tình của hắn vô cùng tệ hại, bên trong bụng kìm nén một cỗ hỏa khí.
Tô Tiểu Bối lại không phát hiện hắn dị đoan, sượt qua người hắn, không cẩn thận đụng phải bắp chân của hắn, một cỗ đại lực liền nhanh chóng dũng mãnh lao tới nàng.
Tiểu nha đầu còn không hiểu rõ chuyện như thế nào, đã ngã nhào xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận