Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Phát uy

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Bốn người lập tức thấy được Tiếu Lạc đang trong trong phòng lão nhân làm nghề y, cái tên tai to mặt lớn kia đưa tay hỏi: "Đồng chí, phiền người đưa ra giấy phép hành nghề y."
Tiếu Lạc không nhanh không chậm sửa sang bộ châm cứu, trả lời: "Ta không có giấy chứng nhận!"
"Nếu không có, mời ngươi theo chúng ta đi một chuyến." Tên tai to mặt lớn lạnh lùng nói.
Cùng lúc đó, hai tên thân mặc đồng phục JC bất thiện đi tới, một người trong đó còn lấy còng tay ra.
Tiếu Lạc trêu tức cười một tiếng: "Cứu người cũng phạm pháp?"
"Không có chứng nhận thuộc về hành nghề phi pháp, pháp luật không cho phép, ngươi nên theo chúng ta đi một chuyến, xin phối hợp với chúng ta." Tên tai to mặt lớn đại nghĩa lẫm nhiên nói.
"Đúng đúng đúng, lúc trước hắn nói qua bản thân không có bất kỳ giấy chứng nhận gì, hắn là hành nghề phi pháp, mau đưa hắn đi a." Đàm mẫu lúc này mở miệng phụ họa.
Đàm Kiến Bách nghe xong, chỉ Đàm mẫu mắng: "Ngươi lại phát điên ah, Tiếu tiên sinh đã cứu mẫu thân ta, ngươi có thể nào vu hãm hắn như thế?"
"Ai vu hãm hắn, là chính miệng hắn nói không có chứng nhận ngành nghề mà." Đàm mẫu hùng hồn trả lời.
"Ta thế nào lại lấy một xú bà nương ngươi như thế!" Đàm Kiến Bách đau lòng nhức óc nói.
"Mẹ, ngươi thế nào..."
Đàm Ngưng Phù bi phẫn không thôi, Tiếu Lạc hảo ý đến giúp bà nội nàng chữa bệnh, mẹ của nàng ngược lại thì tốt rồi, không cảm tạ người ta còn chưa tính, còn bỏ đá xuống giếng giúp người cục vệ sinh làm chứng, cái này là lấy oán trả ơn có khác gì đâu.
"Tiếu tiên sinh đúng không, mời ngươi theo chúng ta đi một chuyến!"
Tên tai to mặt lớn nâng tiếng nói lên bảy tám phần, rất có uy nghiêm.
Tượng đất còn có ba phần hỏa, huống chi là một người sống sờ sờ ...
Tiếu Lạc cảm thấy tính tình của mình luôn luôn rất tốt, thế nhưng tính tình có tốt hơn nữa cũng bị mẫu thân của Đàm Ngưng Phù mài hết, hắn không cần hồi báo tới cửa xem bệnh, không được một phần cảm tạ thì cũng thôi đi, lại còn bị báo cáo không chứng nhận hành nghề, muốn đem hắn đưa cho bộ vệ sinh điều tra, đây là châm chọc nhiều lần a.
Hai mắt bang lãnh, nhìn chằm chằm lấy Tên tai to mặt lớn: "Không đi với các ngươi thì lại như thế nào?"
Bốn người sững sờ, bọn họ cảm nhận được một khí tức nguy hiểm mãnh liệt, giống như bị rắn độc nhìn chằm chằm vậy, bất cứ lúc nào cũng sẽ mất mạng.
"A ... Các ngươi nhìn hắn phách lối chưa kìa, không có bằng cấp bác sĩ mà giám hùng hồn, các ngươi là bộ vệ sinh đó, cuồng vọng giống như vậy mau bắt hắn đi đi, tốt nhất nhốt hắn một năm hai năm, mài rũa tính tình của hắn." Đàm mẫu nói.
Nghe vậy, Tên tai to mặt lớn cảm thấy nói có lý, loại phách lối cuồng vọng này thì nên dạy hắn nên làm người như thế nào, hạ lệnh: "Bắt hắn cho ta bắt ..."
Thanh âm im bặt, bởi vì Tiếu Lạc tiến lên tung một cước, dẫm nát ngón chân trên chân phải của hắn.
Mặc dù cách giày da, nhưng lực lượng một cước này rất cường hoành, như là thái sơn đè xuống, chỉ nghe "Răng rắc" mấy tiếng vang giòn, năm đầu ngón chân tên tai to mặt lớn liền bị vỡ nát, kịch liệt đau nhức lập tức xông lên đầu, một tiếng kêu thảm như mổ heo pphat1mà ra, làm cho người nghe tê cả da đầu.
Ba người khác liền phản ứng cũng không phản ứng kịp, Tiếu Lạc như là một U Linh đi tới phụ cận bọn họ, rồi sau đó không lưu tình chút nào, đem đầu ngón chân chân phải của bọn họ giẫm nát hết, lực lượng rất hung, đạp xuống là xong, năm ngón chân tính cả giày da giày trong nháy mắt thành tờ giấy mỏng, huyết thủy từ bên trong thẩm thấu ra.
"Chân của ta ... A ... Chân của ta ..."
Bốn người đau nhức kêu thảm thiết ngã trên mặt đất, khuôn mặt bởi vì đau đớn mà vặn vẹo.
Đàm Kiến Bách, Đàm Ngưng Phù cùng nữ tử trung niên lúc này đều kinh ngạc ở, ai có thể nghĩ đến Tiếu Lạc lại có thân thủ kinh khủng như vậy, hơn nữa còn dám ra tay độc ác đối với người của cục vệ sinh, quả nhiên là khiêu chiến cực hạn tâm lý của bọn hắn.
Tiếu Lạc như tản bộ vượt qua bốn người này, đi từng bước một đến trước mặt Đàm mẫu, ánh mắt như hàn băng, để cho người ta lạnh đến tận xương tủy.
"Ngươi ... Ngươi muốn làm cái gì?"
Đàm mẫu dọa đến toàn thân khẽ run rẩy, run giọng hỏi.
Đàm Kiến Bách lấy lại tinh thần, đưa hai cánh tay ra chắn trước mặt Đàm mẫu, dù sao cũng là thê tử của hắn, hắn không thể trơ mắt nhìn nàng bị đạp gãy đầu ngón chân.
Hắn khẩn trương thấp thỏm đạo: "Tiếu tiên sinh thật xin lỗi, là ta không có dạy tốt lão bà của mình, nếu như trong lòng ngươi khó chịu, thì phát tác trên người của ta a."
"Chuyện không liên quan tới ngươi!"
Tiếu Lạc đưa tay phải ra, nhanh chóng như điện điểm huyệt đàn trung của Đàm Kiến Bách, Đàm Kiến Bách liền toàn thân mềm nhũn ngã trên mặt đất, tứ chi không còn chút sức lực nào, trong lúc nhất thời không cách nào động đậy.
Điểm huyệt? !
Chiêu này, làm bốn tên nằm trên mặt đất thống khổ gào thét cả kinh sửng sốt một chút, bọn họ có hiểu biết rất sâu với thân thể người, trong tiểu thuyết võ hiệp thường miêu tả công phu điểm huyệt có lẽ tồn tại thật, huyệt vị thân thể con người vô cùng kỳ lạ, nếu như lực đạo điểm huyệt cùng vị trí phi thường chuẩn xác, là có thể trong thời gian nhất định làm cho người nào đó không thể hành động.
Chỉ là nghiên cứu của bọn hắn chỉ giới hạn ở trên lý luận, cũng không có trong thực tiễn, bây giờ đã thấy công phu điểm huyệt chân chính, bọn họ sao có thể không khiếp sợ.
Đàm Ngưng Phù lúc này hoàn toàn kinh ngạc, nàng kỳ thật đã sớm biết Tiếu Lạc rất thần bí, bằng không khi xuống phi cơ thì lãnh đạo phi trường liền phong tỏa tin tức, không cho truyền thông ngoại giới biết được sự tình.
Biết lái máy bay, y thuật lại cực cao, còn giống như là võ lâm cao thtrong truyền thuyết ủ, những đặc tính này tập hợp trên người một người, đó chỉ có thể nói thân phận của đối phương không phải bình thường.
"Không được qua đây, ngươi không được qua đây!"
Đàm mẫu tiếng thét chói tai để cho nàng lấy lại tinh thần.
Đàm Ngưng Phù dừng lại xem xét, Tiếu Lạc từng bước một tới gần mẹ của mình, mà mẹ của mình là không ngừng sau rút lui, bởi vì khẩn trương quá độ, không cẩn thận ngã ngồi trên mặt đất, chỉ có thể là dựa vào hai tay mà lùi lại.
"Tiếu tiên sinh ..."
Nàng bận bịu đuổi theo, nhưng còn chưa nói hết lời, nàng liền như phụ thân nàng, bị Tiếu Lạc điểm huyệt, cả người xụi lơ không còn chút sức lực nào ngã trên mặt đất.
Thanh trừ tất cả chướng ngại, khóe miệng Tiếu Lạc phác họa một nụ cười tàn nhẫn, lấy chân trái làm trục, thân thể xoay chuyển, vung đùi phải, một cái quét chân tràn ngập sát ý đánh úp về phía đầu Đàm mẫu, cuồng phong gào thét, nếu như quét trúng, đại não Đàm mẫu sẽ bị chấn động thành một bãi bột nhão, tuyệt đối là một đòn mất mạng.
Ngay trong nháy mắt này, trong đầu mãnh liệt nhảy ra hình ảnh Cơ Tư Dĩnh gọi hắn không được giết người.
"Ông ~ "
Chân phải đằng đằng sát khí bỗng nhiên dừng lại bên trái đầu Đàm mẫu, mang theo kình phong ập vào mặt, Đàm mẫu dọa đến sắc mặt trắng bạch, đũng quần càng ẩm ướt một mảng lớn, là không khống chế được tiểu tiện mất rồi.
Tiếu Lạc nhíu nhíu mày, thu chân về: "Tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, trượng phu ngươi cưng chìu nuông chiều ngươi, mặc kệ ngươi làm gì nói cái gì cũng không để ý, tượng trưng trách cứ ngươi một phen, ta và ngươi không quen, ta sẽ không cho ngươi leo lên trên đầu ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận