Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Đánh ngã

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Đẩy KP đi các đạo hữu, cho xin cái TOP nào.
---------------------------------------------------
U Linh hừ nhẹ một tiếng, bước lên trước, sau đó là một đòn quật qua vai thật là xinh đẹp.
"A ~ "
Trịnh Phi Hàn kêu thảm một tiếng, một người chừng một trăm bảy tám chục cân bay lên rồi rơi xuống đất, hung hang va chạm cùng mặt đất, lực lượng rất hung mãnh, chấn đầu khớp xương toàn thân hắn giống như muốn rời ra vậy, trong cơ thể khí huyết dâng lên, một mùi tanh lao lên cổ họng, hắn biết đó là máu, đang chuẩn bị nuốt nó trở về trong bụng, ngực lại bị một đòn nghiêm trọng.
Là U Linh tung một cước dậm vào ngực của hắn, lực lượng mạnh mẽ xuyên thấu vào, bộ xương sườn của Trịnh Phi Hàn phát ra "Ca ca" chi âm, giống như âm hưởng của một bỏ cây bị gió quật gẫy trong bão tố.
"PHỐC ~ "
Máu tươi lại phun ra.
Này...
Lúc này, đánh thẳng vào tâm linh của mọi người tại đây, thiếu nữ bình thường trong mắt bọn họ, cư nhiên vừa ra tay liền đánh một người có tu vi Đại Vũ Sư nằm trên mặt đất, điều này sao có thể a.
Tĩnh!
Toàn bộ lầu hai Túy Tiên lâu tĩnh lặng một cách lạ thường, người ta có thể nghe rõ ràng tiếng hô hấp của mình.
La Kim Thạch và Hồ Thanh Tùng cũng ngây ngẩn cả người, bọn họ vốn cho rằng hai người sẽ thỏa hiệp với Trịnh Phi Hàn, lại không nghĩ rằng sẽ như vầy, hiển nhiên là Trịnh Phi Hàn đã đá phải cái thớt gỗ rồi a.
"Còn muốn lấy bàn của chúng ta không?"
Hai tay U Linh chống nạnh căm tức nhìn Trịnh Phi Hàn, cắn chặt hàm răng, khuôn mặt xinh đẹp đầy tức giận, dám ảnh hưởng tới việc nàng thưởng thức món ngon, đó chính là không thể tha thứ.
Trịnh Phi Hàn bị đạp, đừng nói nói chuyện, ngay cả hô hấp cũng cảm thấy hết sức khó khăn, ánh mắt nhìn về phía U Linh tràn đầy vẻ hoảng sợ, hắn hoàn toàn không nghĩ sẽ bị một thiếu nữ giẫm trên mặt đất.
"Buông Trịnh học trưởng ra!"
Vị nam học viên kia phục hồi tinh thần lại, rút trường kiếm ra, liền chém về phía U Linh.
U Linh không có hảo ý liếc mắt nhìn hắn, tay trắng nõn hóa thành trảo, trực tiếp nắm chặt trường kiếm, trường kiếm sắc bén lại không cách nào đánh xuống.
Tay không tiếp kiếm? !
Mọi người không khỏi hít một hơi, vào giờ khắc này, không ai cho rằng U Linh là một thiếu nữ vô hại, có thể tay không đón lấy một kiếm của một Đại Vũ Sư, đủ để nói rõ thực lực nàng rất kinh khủng.
"Tay không đón lấy một kiếm, điều này sao có thể!"
Con ngươi La Kim Thạch như sắp lồi ra, miệng mở lớn, nghẹn họng nhìn trân trối.
Đạo sư Hồ Thanh Tùng tay cầm đũa đã không tự kìm hãm được mà run nhè nhẹ, hắn tuy là đạo sư, nhưng cũng chỉ có tu vi Võ Linh, dùng thực lực của hắn, tuyệt đối không thể nào làm được như vậy, phải biết rằng, cô gái kia cũng không phải là bắt, mà là dùng ngón tay nhẹ nhàng kẹp thân kiếm a, toàn thân không có Chân Nguyên Lực lưu chuyển, lại có thực lực khủng bố, người thiếu nữ này tới từ đâu?
"Keng ~ "
Đúng lúc này, cổ tay U Linh khẽ gẩy, kiếm trong tay nam học viên kia đã bị bẻ gãy thành hai đoạn.
"Tên gia hỏa này thật đáng ghét, cút!"
U Linh thở phì phò quát một tiếng, sau đó vỗ một chưởng vào ngực nam học viên kia.
Cánh tay nhỏ nhắn, nhìn như không hề có lực uy hiếp, mà khi nó vỗ vào ngực thì, nam học viên này liền đại biến sắc mặt, bởi vì hắn cảm nhận được một cổ lực lượng mãnh liệt mênh mông chuyền tới, sau đó thân thể của hắn liền bay về phía sau hung hăng đập vào cái bàn phía sau.
"Oành ~ "
Đập vỡ nát cái bàn, thức ăn rượu vẩy đầy đất, nằm trên mặt đất thống khổ kêu rên.
Về phần khách nhân của bàn kia, phản ứng cũng khá nhanh chóng và đúng lúc, mới tránh khỏi tai bay vạ gió.
Sợ hãi, sự sợ hãi bắt đầu dâng lên ở trong lòng của mọi người, phần sợ hãi này, là do U Linh mang tới, tay không bẻ gãy lợi kiếm, một chưởng đánh bay Đại Vũ Sư, đây quả thực là không cách nào tưởng tượng được, không thể nghi ngờ vào thời khắc này U Linh trở thành tồn tại mọi người kiêng kỵ nhất.
Còn hai vị nữ học viên thì đổ mồ hôi lạnh, không nghĩ tới sẽ phát sinh loại chuyện này, khi U Linh nhìn các nàng thì, các nàng không tự chủ được rùng mình một cái, có một loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt, phần cảm giác nguy cơ này thúc đẩy các nàng nhìn về phía Tiếu Lạc theo bản năng, một vũ sư nho nhỏ, các nàng nếu có thể chế phục rồi uy hiếp người thiếu nữ này, cũng sẽ không rơi vào kết quả giống Trịnh Phi Hàn.
Cái ý niệm này mới vừa một sinh ra, các nàng liền "Bá" một tiếng rút kiếm, nhất tề vọt tới hướng Tiếu Lạc.
Tiếu Lạc đang uống trà, mắt thấy hai nữ nhân này nhắm vào mình, không khỏi cảm thấy buồn cười, nhẹ nhàng vung tay lên, liền bộc phát ra một cổ lực lượng cường đại, trực tiếp liền đánh bay kiếm trong tay hai nữ học viên này, sau đó đưa tay cách không một trảo, hai gã nữ học viên liền trở về trước mặt hắn, bị hắn một tay nắm một cái cổ.
Hai gã nữ học viên kinh hãi, theo bản năng đẩy tay Tiếu Lạc ra, nhưng có một cổ lực mạnh truyền từ trên tay đến, vững vàng giữ yết hầu các nàng, làm cho các nàng chỉ có thể phát sinh thanh âm ô ô, sắc mặt cũng đỏ lên rất nhanh, hít thở không thông.
Tuyệt vọng, bất lực, kinh khủng trong nháy mắt bao phủ toàn bộ tâm thần!
Lầu hai mọi người lại khiếp sợ một lần nữa, bọn họ thấy rất rõ ràng, hai nữ học viên của Học Viện Mộ Thành cũng đều là Đại Vũ Sư, mà Tiếu Lạc là vũ sư, một người vũ sư lại có thể chế trụ hai Đại Vũ Sư, tên này cũng quá không tầm thường.
"Tại sao có thể như vậy? Một người vũ sư làm sao có thể chế trụ Đại Vũ Sư? Hơn nữa còn là thoáng cái chế trụ hai người?" La Kim Thạch rất là rung động, thậm chí là cảm thấy sợ hãi, thế giới quan đều bị lật đổ.
Hồ Thanh Tùng chưa có trả lời hắn, hiển nhiên cũng đang rung động.
"Lạc Lạc đẹp trai, ném các nàng di, nhìn các nàng quá phiền!" U Linh cau mày nói.
"Có đạo lý."
Tiếu Lạc gật đầu, sau đó không chút do dự ném hai nữ học viên này qua cửa sổ.
"DCM, hai cô nương xinh đẹp như vậy mà cũng ra tay nặng như vậy!" Áp hoàng nhỏ giọng thầm thì một câu.
U Linh thì cũng ném Trịnh Phi Hàn cùng nam học viên kia ra ngoài, sau đó vỗ tay một cái như không có chuyện gì ngồi về vị trí cũ.
Từ đó, lầu hai khôi phục lại sự yên tĩnh...
Hơn nửa ngày, tất cả mọi người cũng không có tỉnh hồn lại từ trong rung động.
"Món ăn của chúng ta lên chưa?" Tiếu Lạc hướng lão bản Túy Tiên lâu hỏi.
Lão bản Túy Tiên lâu cười khổ, thầm nghĩ: Đại ca, ngươi đánh người của Học Viện Mộ Thành, mà còn không bỏ chạy sao?, còn có tâm tư ở đây ăn cơm.
Bất quá ngoài mặt cũng phải tươi cười nói: "Khách quan, các ngươi vẫn nên đi nhanh lên, bọn họ là người của Học Viện Mộ Thành, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ."
"Nếu lại dám đến, bản cô nương đánh bọn họ rang rơi đầy đất." U Linh nói.
Nghe nói thế, lão bản cùng gã sai vặt thiếu chút nữa ngã xuống đất ngất đi, Học Viện Mộ Thành là thế lực lớn nhất ở nơi này, đánh thắng một hai người thì có thể, nhưng ngươi có thể đánh bại cao thủ của Học Viện Mộ Thành sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận