Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 1055: Ô tô Đằng Phi cuối cùng cũng xuất xưởng

A Nga che miệng lại và kêu lên: "Thật hay giả?"
A Hoa cười, ôm lấy eo thon của A Nga, nhẹ nhàng nói: "Tướng quân của Ưng Tương không có gì đặc biệt, chúng ta căn bản không để ý tới hắn ta."
A Nga nhẹ nhàng nói: "Các ngươi thực sự quá lợi hại."
Vừa dứt lời, thư ký Elvira của Tổng tư lệnh đảo Hồng Kông Angelia, và Jordan- tổng thư ký hành chính mới được bổ nhiệm, bước lên thảm đỏ, cả hội trường vang lên tiếng cảm thán.
Không ai ngờ chính quyền đảo Hồng Kông lại cử quan chức cấp cao như vậy đến chúc mừng.
Thể diện thật sự là quá lớn rồi.
Thẩm Đống đương nhiên đối xử trịnh trọng với họ và cùng hai người trò chuyện một lúc.
Sau khi Elvira và Jordan tặng quà xong, bọn họ liền rời khỏi khách sạn bằng một lối ra khác mà không ăn uống gì.
Nhìn thấy những nhân vật lớn trong giới chính trị, kinh doanh và văn học lần lượt đến, các phóng viên lúc đầu khá phấn khích, nhưng chẳng bao lâu sau họ liền sững sờ.
"Xin chúc mừng bốn đôi uyên ương."
Trần Hạo Nam dẫn theo Hàn Tân, Thập Tam Muội và Khủng Long đi tới, mỉm cười nói.
A Hoa khúc khích cười đáp lại: "Thế mà ta cứ tưởng hôm nay các ngươi sẽ không đến cơ đấy."
Hàn Tân nói: “Ngày vui lớn như thế này, sao chúng ta có thể không đến được? Nhưng mà hôn lễ hoành tráng quá. Để tránh bị phóng viên chụp ảnh, những người trong xã đoàn chúng ta đành phải lẻn vào từ phía bên."
Thẩm Đống nói: "Không cần phải lo đám ký giả ngoài kia. Dù cho họ có chụp được ảnh các ngươi thì cũng không có gan lên bài.”
Hàn Tân giơ ngón tay cái lên nói: "Bá đạo."
Thẩm Đống cười: “Nghe nói nhà máy ngươi xây ở Bằng Thành hoạt động rất tốt, mỗi tháng có thể sản xuất hàng vạn chiếc TV với máy ghi âm, phải kiếm được cả bộn đấy nhỉ.”
Trần Hạo Nam nói: "Đống ca, lợi nhuận chỗ chúng ta coi như trò trẻ con thôi, không thể so sánh được với ngươi."
Thẩm Đống cười nói: “Ngoài Đông Tinh ra, dạo này tất cả các xã đoàn lớn ở Hồng Kông đều bắt đầu kinh doanh hợp pháp, việc đánh nhau tranh giành địa bàn như xưa cũng hiếm thấy, đây đều là nhờ lão đại các xã đoàn có tài lãnh đạo cả."
Trần Hạo Nam nói: "Đống ca, sao ngươi nói cứ như kiểu là cảnh sát Hồng Kông vậy?"
Thẩm Đống cười lớn: “Có phải không nói mấy câu chửi rủa là ngươi không quen đúng không?”
Thập Tam Muội nói: "A Đống, hiện tại A Nam đang học luật với tài chính, hắn ta bình thường nói chuyện còn giỏi hơn ngươi đấy."
Thẩm Đống gật đầu: “A Nam coi như có tiến bộ. Ta có điều này muốn báo cho các ngươi, chính quyền Đại Lục sẽ ngăn chặn xã đoàn tồn tại ở Hồng Kông bằng bất cứ giá nào. Nếu trước khi trở về, Hồng Hưng không thay đổi hoàn toàn hình thức hoạt động, e rằng đến lúc đó không ai có thể cứu được các ngươi."
Trần Hạo Nam nói: "Đống ca, chúng ta đang nỗ lực chuyển đổi. Tiếp theo, chúng ta sẽ thành lập công ty vận tải và công ty thực phẩm để mỗi anh em đều có công việc càng sớm càng tốt."
Thẩm Đống vỗ vỗ vai hắn ta bảo: "A Nam, ngươi làm rất tốt. Trong thời gian Hồng Hưng chuyển đổi, nếu có việc gì cần ta giúp đỡ, cứ trực tiếp đến gặp ta, không cần khách khí."
Trần Hạo Nam phấn khởi đáp lại: "Vậy sau này kiểu gì cũng có việc phải nhờ cậy ngươi rồi."
Sau khi thủ lĩnh băng Hồng Hưng đến, Lý A Tề băng Hòa Liên Thắng cùng với Hồng Nam băng Hồng Thái cũng lần lượt đến.
Ba xã đoàn lớn hiện đang trong thời gian tạm đình chiến.
Bọn họ hợp tác cùng Tập đoàn giải trí Phương Đông để mở tám tàu ​​du lịch sang trọng chuyên dùng cho ​​đánh bạc, thẳng tay cướp đi hơn một nửa số khách hàng của Hà Hồng Thịnh cùng doanh số khổng lồ lên tới ba tỷ thu được hàng tháng.
Hà Hồng Thịnh không còn cách nào khác là mở thêm hai chiếc thuyền đánh bạc để cướp lại khách hàng của họ.
Hai bên giao chiến ác liệt, chưa đầy hai tháng đã có hơn 3.000 người chết, thậm chí nghe nói còn sử dụng đến cả đạn hạt nhân.
Chính phủ Bồ Đào Nha giống như là mù. Họ không cử cảnh sát đến dù chỉ một lần, để cho mấy xã đoàn tùy ý làm xằng làm bậy ở Ma Cao.
Xét tình hình hiện tại, quyết định không tham gia kinh doanh sòng bạc ở Ma Cao của Thẩm Đống là hoàn toàn đúng đắn.
Tuy rằng hắn không sợ những xã đoàn này nhưng hắn thực sự không có thời gian với sức lực đâu để mà đấu đá với bọn họ.
"Đống ca, đã lâu không gặp."
Triệu Nhã Chi và Chu Mẫn Tuệ khoác tay nhau mỉm cười chào Thẩm Đống.
Nhìn cái liếc mắt đưa tình của hai người phụ nữ, Thẩm Đống cảm thấy đau đầu.
"Nghe nói gần đây các ngươi đang đóng phim, đã xong hết chưa?" Thẩm Đống mỉm cười hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận