Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 117: Tịnh Khôn đoạt quyền

Chương 117: Tịnh Khôn đoạt quyền
Mức giá mà Jimmy đưa ra là 5 đô la Hồng Kông cho một giờ chơi.
Để thu hút khách hàng, trước một tuần giảm giá 20%, tức là 4 đô la Hồng Kông cho mỗi giờ.
Ước tính 20 giờ mỗi ngày, 800 máy đủ để mang lại cho Thẩm Đống thu nhập 64 triệu tiền lời, lợi nhuận ròng khoảng 50 triệu.
Đây là vẫn còn đang giảm giá. Nếu trở về mức năm tệ một giờ, lợi nhuận ròng ít nhất sẽ là 60 triệu.
Ngoài ra, những người chơi này thường ăn, uống, ngủ nghỉ đều giải quyết trong phòng trò chơi.
Jimmy đã đàm phán với một số nhà hàng và quán trà. Mỗi khi bán được một đơn hàng, họ sẽ đưa cho phòng trò chơi một khoản hoa hồng tương ứng.
Đây là một khoảng thu nhập lớn.
Sau khi nghe được lời giới thiệu của Jimmy, ngay cả Tưởng Thiên Sinh giàu nứt vách đổ tường cũng không khỏi âm thầm khiếp sợ.
Hàn Tân nói: “A Đống, ngươi lần này lại phát tài rồi”
Thẩm Đống cười nói: “Lợi nhuận mà Jimmy nhắc đến có một tiền đề, tức là sau này mỗi ngày đều sẽ như ngày hôm nay, mỗi ngày đều chật ních. Điều này căn bản là không có khả năng. . . "
Trong rừng cây cối dù có mọc thành rừng, cũng sẽ bị gió thổi bật rễ!
Thẩm Đống không muốn bởi vì biểu hiện của mình quá đỉnh cấp mà trở thành mục tiêu chỉ trích của dư luận.
Buổi trưa, Thẩm Đống chiêu đãi mọi người một bữa trưa thịnh soạn.
Hai giờ rưỡi xế chiều, Đại B và Lê Bàn Tử đến.
Họ là hai người duy nhất ở Hồng Hưng không ủng hộ Thẩm Đống.
Thẩm Đống cũng không quan tâm tới chuyện này.
Chẳng bao lâu sau, Đại hội Hồng Hưng bắt đầu.
Tưởng Thiên Sinh giới thiệu những sự việc gần đây, nói: "Ở đây ta xin long trong trọng biểu dương hai người."
"Một là A Đống, vừa đánh xuống giành được 3 con phố, còn mạnh mẽ đả kích đến thể diện của Đông Tinh."
“Người còn lại là A Khôn, đi đến Ngao Thành, giết chết Tang Cẩu, lấy lại bàn đánh bạc."
Tịnh Khôn tằng hắng một tiếng, nói: "Tưởng tiên sinh, thưởng phạt phải rõ ràng, Trần Hạo Nam hành sự bất lực, dụ dỗ nhị tẩu, nhất định phải nghiêm trị."
Đại B phản bác: "A Nam là bị người gài bẫy."
Tịnh Khôn chế nhạo: "Bị gài bẫy? Là ai? Ta thấy hắn ta ôm vợ của anh em mình chơi rất vui vẻ nha."
Đại B đập bàn chỉ tay vào Tịnh Khôn, tức giận nói: “Chính ngươi là người đã gài bẫy.”
“Đánh rắm.”
Tịnh Khôn nghiêm giọng nói: “Đại B, ngươi ăn có thể ăn bậy, nhưng nói không được nói bậy. Ngươi nói tôi gài bẫy Trần Hạo Nam, vậy thì ngươi tìm bằng chứng ra đây cho ta."
Nhìn thấy lão đại chịu thiệt, Trần Hạo Nam đứng dậy nói: "Ta biết những gì ta nói là vô ích, nhưng ta vẫn muốn nói."
"Ta, Trần Hạo Nam, xin thề với trời, những chuyện này là có người đang gài bẫy ta.”
"Bây giờ ta không thể đưa ra bằng chứng, nên cam lòng bị phạt."
Tịnh Khôn cười lạnh nói: "Ngươi tạm thời tránh sang một bên. Tưởng tiên sinh, dựa theo quy củ, Hồng Hưng ba năm một lần tổ chức tuyển cử. Nhưng nhiều năm như vậy, năm nào ngươi cũng làm long đầu, ta cảm thấy không công bằng."
Cháy nhà lòi ra mặt chuột!
Thẩm Đống nhìn Thập Tam Muội và Hàn Tân.
Hai người cũng đồng thời nhìn về phía hắn.
Tất cả đều hiểu ở trong lòng!
Tưởng Thiên Sinh đã sớm liệu được rằng Tịnh Khôn sẽ đoạt quyền, nên liền nói: "Ngươi muốn làm vị trí của ta?"
Tịnh Khôn nói: "Trong những năm qua, ta vì công ty lập không ít công lao."
“Không nói đâu xa, gần đây, ta đã giết chết Tang Cẩu, chiếm được sòng bạc ở Ngao Thành."
"Trong trận chiến Tiêm Xa Chuỷ, ta đã dẫn hơn một ngàn huyng đệ, cướp được bao nhiêu cái bãi, chính ta cũng không nói rõ được."
"Một năm trước, ở chợ thu cá, ta bị người ta chém tám đao, xem chút nữa đi đời nàh ma.”
"Còn có, các vị đại ca băng nhóm đăng ngồi ở đây, bất kể ai tìm ta làm việc gì, ta cũng đều toàn lực ứng phó, mỗi một việc đều làm đến thoả đáng.”
“Luận công ban thưởng, ta tuyệt đối có tư cách làm vị trí long đầu."
Cơ ca và những người khác vốn đã bị Tịnh Khôn mua chuộc từ lâu bắt đầu dồn dập tạo thanh thế cho hắn.
“Đúng nha.”
“A Khôn những năm gần đây quả thực lập không ít công lao.”
“Hắn làm long đầu cũng không tệ.”

Đại B lạnh lùng nói: “Tịnh Khôn, ngươi gài bẫy ta cũng không sao, nhưng ngươi lại dám đoạt vị trí của Tưởng tiên sinh thật sự là quá phận."
Tịnh Khôn chế nhạo: "Đại B, ta chỉ là ăn ngay nói thật. Tưởng tiên sinh, ngươi cảm thấy như thế nào?"
Tưởng Thiên Sinh nhún vai, nói, "Ta người này rất dân chủ. Nếu mọi người cảm thấy có một ứng cử viên càng thích hợp hơn để đảm nhiệm long đầu, ta nguyện ý thoái vị trí."
Đôi mắt của Tịnh Khôn sáng lên, hắn giơ ngón tay cái lên với Tưởng Thiên Sinh, nói: "Vẫn là Tưởng ca nghĩa khí. Diệu ca, đến lượt ngươi chủ trì đại cục rồi.”
Trần Diệu gật đầu, nói: "Được. Hồng Hưng chúng ta năm nay sẽ bầu lại vị trí long đầu. Những người đồng ý Tịnh Khôn đảm nhiệm vị trí long đầu xin hãy giơ tay."
Vừa dứt lời, ông ta là người giơ tay đầu tiên.
Tất cả mọi người đều bị khiếp sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận