Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 130: Tố giác Hàn Sâm (2)

Chương 130: Tố giác Hàn Sâm (2)
Thẩm Đống hỏi: “Nghiêm trọng như vậy sao?”
Hoàng Chí Thành nói: “So với Nghê Vĩnh Hiếu, Hàn Sâm còn nham hiểm và độc ác hơn. Vì để nhổ cỏ tận gốc, hắn không chỉ giết gia đình Nghê Vĩnh Hiếu mà đêm qua còn phái người tàn sát cả nhà Văn Chửng, hắn quả thực là phát điên rồi. "
Nghe được tin tức này, Thẩm Đống không hề thay đổi sắc mặt, nói: “Hàn Sâm quả thực đã đi quá xa rồi.”
Hoàng Chí Thành nói: “Ngươi cùng Hàn Sâm mâu thuẫn rất sâu, chờ hắn rảnh tay, nhất định sẽ không buông tha ngươi.”
Thẩm Đống cười nói: "Ta hiểu được. Hoàng tiên sinh, ngài muốn ta làm cái gì?"
Hoàng Chí Thành nói: "Hàn Sâm quá xảo trá, ta rất khó tìm được chứng cứ phạm tội của hắn, cho nên ta muốn ngươi giết Hàn Sâm."
Thẩm Đống chấn động nói: “Hoàng tiên sinh, dùng ác trị ác không phải việc mà một giám đốc cảnh sát như ngài nên làm.”
Hoàng Chí Thành chăm chú nhìn chằm chằm Thẩm Đống, nói: "A Đống, ngươi đã nói, chỉ cần đạt được mục đích, quá trình không quan trọng. Một khi Hàn Sâm chết, thị trường ma túy ở Hồng Kông ít nhất sẽ giảm đi 20%. Sẽ có bao nhiêu gia đình được cứu, ngươi cũng biết mà.”
Thẩm Đống suy nghĩ một chút, nói: "Hoàng tiên sinh, ngài hẳn là biết ta đang làm gì chứ?"
Hoàng Chí Thành gật đầu nói: "Ta biết, ngươi đang làm chuyện đúng đắn, địa bàn thuộc quyền quản lý của ngươi không có lộn xộn gì cả. Điểm này, ta rất hài lòng."
Thẩm Đống nói: "Mục tiêu của ta là làm cho tất cả cấp dưới của ta kiếm sống hợp pháp. Có tiền và gia đình, ai lại muốn làm lưu manh?"
Hoàng Chí Thành hỏi: "Ngươi nói vậy là có ý gì?"
Thẩm Đống cười cượt, nói: “Chỉ là nói chuyện bình thường mà thôi. Hoàng tiên sinh, trong vòng một tháng, ta sẽ chăm sóc Hàn Sâm.”
Nghe được lời nói của Thẩm Đống, Hoàng Chí Thành rốt cuộc nở ra nụ cười xán lạn.
Ông ta vỗ vỗ vai Thẩm Đống nói: “Ta chờ tin tốt của ngươi. Yên tâm, chỉ cần Hàn Sâm chết, ta sẽ lập tức cho ngươi trở về lực lượng cảnh sát.”
Sau khi vẽ một chiếc bánh khác cho Thẩm Đống, Hoàng Chí Thành hài lòng rời đi.
Thẩm Đống đứng trên sân thượng, nhìn dãy nhà cao tầng san sát, trong mắt tràn đầy lạnh lẽo.
Hoàng Chí Thành càng ngày càng kỳ cục.
Từ lúc ông ta yêu cầu Thẩm Đống giết Hàn Sâm, Thẩm Đống liền biết mình đã bị bỏ rơi.
Sau khi Hàn Sâm chết, Hoàng Chí Thành chuyển mình trở lại lực lượng cảnh sát, không nghi ngờ gì sẽ nói với mọi người rằng mình là nằm vùng.
Đến lúc đó, các xã đoàn như Hồng Hưng, Đông Tinh, Hòa Liên Thắng sẽ không bao giờ buông tha chính mình, kết quả cuối cùng chắc chắn phải chết.
Hoàng Chí Thành không thể sống!
Thẩm Đống trong lòng làm ra một cái quyết định.
Vấn đề mấu chốt bây giờ là làm thế nào để thân phận nằm vùng của mình không bại lộ, tốt nhất nên là thanh trừ sạch sẽ.
Thẩm Đống suy nghĩ một chút, sau đó lấy điện thoại di động ra bấm số của Hàn Sâm.
"Đây không phải là Đống ca sao? Tại sao lại có thời gian rảnh rỗi gọi cho ta.”
"Sâm ca, gần đây ngươi rất nổi tiếng, không những chiếm đoạt tài sản của Nghê gia, còn giết chết Văn Chửng. Ta sợ sau này Hồng Kông cũng thành thiên hạ của Sâm ca ngươi.”
“Ta có lợi hại đến đâu, cũng không sánh được với ngươi nha, Đống ca ngươi bày mưu tính kế, quyết thắng ngàn dặm (), cho đến bây giờ, ta còn chưa thoát khỏi trò chơi do ngươi tạo ra, làm sao còn dám tranh giành cái gì thiên hạ?"
"Sâm ca, đây không phải là chuyện đùa. Thế lực của ngài lớn đến mức ngay cả giám đốc cảnh sát Hoàng Chí Thành còn muốn đối phó. Trò đùa trẻ con của ta sao có thể so sánh được?"
"Hoàng Chí Thành? Có ý gì?”
“Hắn muốn hợp lực với ta để loại bỏ trùm ma túy là ngươi đây.”
"Ngươi nói thế nào?"
“Ta đương nhiên từ chối. Ta không quen với việc trở thành con dao trong tay vị giám đốc Hoàng này. Dù sao, hắn là trắng, chúng ta là đen. Không làm được, chiến đấu đến cùng, hai chúng ta sẽ cùng nhau ăn cơm ở Xích Trụ.”
"Hahahahaha"
Hàn Sâm nhịn không được cười to: "A Đống, ta đột nhiên phát hiện ta có chút thích ngươi."
Thẩm Đống bình tĩnh nói: “Ta không có hứng thú với nam nhân. Được rồi, chuyện ta đã nói với ngươi, ngươi chỉ cần chú ý là được.”
Sau khi cúp điện thoại, khóe miệng Thẩm Đống hiện lên nụ cười.
Mượn cây đao Hàn Sâm này đi giết Hoàng Chí Thành, cũng có thể xem là một biện pháp hay.
ngươi bày mưu tính kế, quyết thắng ngàn dặm (
): Người Quảng Đông có câu tục ngữ là “Anh có kế Trương Lương, tôi có thang qua tường” (你有张良计,我有过墙梯). Đủ để biết kế sách của Trương Lương lợi hại thế nào! Lúc ông ta còn trẻ, từng mướn một vị đại lực sĩ hành thích Tần Thủy Hoàng để báo thù mất nước. Vị lực sĩ này đã dùng một cây búa lớn đập ngự giá của Tần Thủy Hoàng tan nát. Tiếc là vua Tần lại ngồi ở một xe ngựa khác nên đã thoát khỏi đại nạn này. Đời sau miêu tả về việc đánh sai mục tiêu chính là “nhằm vào xe phụ”. Sau đó Trương Lương dùng kế mưu trí giúp đỡ Lưu Bang bình định thiên hạ. Những câu thành ngữ “Bày mưu tính kế, quyết thắng ngàn dặm” là để miêu tả vị trí giả Trương Lương này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận