Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 133: Tịnh Khôn xui xẻo cực độ (2)

Chương 133: Tịnh Khôn xui xẻo cực độ (2)
Tịnh Khôn giơ ngón tay cái lên, nói: "Vẫn là nhà ngươi thông minh."
Hai người uống một bữa rượu, Tịnh Khôn để lại một tấm chi phiếu 40 triệu, đắc ý rời đi.
Thẩm Đống cười nói: “A Hoa, ngươi thấy vị thủ lĩnh Hồng Hưng này của chúng ta thế nào?”
A Hoa suy nghĩ một lúc rồi nói: "Tán tài đồng tử." ()
散财童子: Tán tài đồng tử (Đồng tử – 童子 – Những trẻ em từ khi còn là thai nhi trong bụng mẹ đến đủ mười hai tuổi, vì nguyên nhân nào đó phải vong mạng đều được gọi chung là đồng tử. Tán tài – 散财 – Tài sản có thể bị phân tán, tiền tài bị hao hụt, không giữ được của cải).
Thẩm Đống nhịn không được cười nói: “Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ nói hắn ngốc.”
A Hoa nói: "Tên ngốc so với hắn còn thông minh hơn. Chỉ là, Đống ca, đã hơn hai tháng rồi, tại sao Tưởng Thiên Sinh vẫn chưa có động thái nào?"
Trong mắt Thẩm Đống lóe lên một tia sáng, nói: “Ai nói hắn không có động thái? Ngươi không để ý sao? Tịnh Khôn đã làm thủ lĩnh gần ba tháng, vẫn chưa hoàn toàn khống chế được Trung Hoàn.”
"Trong mười bốn thủ lĩnh lớn nhỏ, chỉ có bốn người bị hắn thu phục. Mấu chốt là bốn người này có cùng chí hướng với hắn hay không, vẫn là chuyện chưa xác định."
"Quan trọng nhất là A Vũ, người phụ trách bàn đánh bạc ở Ma Cao, một đồng cũng không nộp. Tịnh Khôn mời hắn đến họp, một lần hắn cũng không đến.”
"Bên cạnh đó, vấn đề lớn nhất của Tịnh Khôn là không có năng lực giao tiếp, quan hệ với cảnh sát cực kỳ kém."
"Liên tục nửa tháng, các khu vực bãi ở Hồng Hưng thường bị cảnh sát kiểm tra căn cước, làm chuyện kinh doanh của những đại ca băng nhóm ế ẩm, thua lỗ nặng nề."
"Mà Tịnh Khôn không có cách nào giải quyết những chuyện này, thậm chí hắn còn để các đại ca của từng khu tự chịu trách nhiệm.”
"A Hoa, ngươi nghĩ một chút, nếu không có người đứng sau giở trò, tại sao cảnh sát khắp nơi lại nhắm vào Hồng Hưng chúng ta?"
"Phải biết rằng trong khoảng thời gian này, Hồng Hưng chúng ta rất thành thật."
A Hoa cũng không phải ngốc, hắn lập tức hiểu được ý tứ của Thẩm Đống, nói: "Tưởng Thiên Sinh đã ra tay sao?"
Thẩm Đống cười nói: “Không sai, Tưởng gia quản lý Hồng Hưng ở Hồng Kông đã được mấy chục năm rồi. Lợi hại nhất không phải là hắn có bao nhiêu tên tiểu đệ, mà là mạng lưới liên lạc sâu không lường được của bọn họ. Hãy chờ đi, ngày đẹp của Tịnh Khôn sắp tàn rồi.”
A Hoa trong lòng hơi động, hỏi: “Đống ca, ngươi nóng lòng muốn xây nhà máy như vậy, là do muốn kiếm thêm ít tiền trước khi hắn xong đời à?”
Thẩm Đống dùng lời lẽ chính trực nói: “Nói hưu nói vượn, ta là hạng người như vậy sao?”
A Hoa không chút do dự gật đầu: "Dạ."
Thẩm Đống trợn mắt khinh bỉ, nói: “Cái tên nhà ngươi thật sự không chừa cho ta chút mặt mũi nào.”
...
Tịnh Khôn gần đây quả thật cực kỳ xui xẻo.
Ở những khu vực do đại ca băng nhóm khác quản lý, cảnh sát cách một ngày hoặc hai ngày mới kiểm tra một lần.
Mà bãi do Tịnh Khôn quản lý hàng đêm đều bị kiểm tra, tất cả khách hàng đều bị bãi khác đoạt đi.
Buồn bực nhất là hai hộp đêm đứng tên hắn, sau khi cảnh sát tìm thấy ma túy, trực tiếp cho đóng cửa.
Để giải quyết những vấn đề này, Tịnh Khôn đã lấy 20 triệu đến gặp các cảnh sát cấp cao, kết quả cửa còn không mở để hắn vào.
Cũng vì những chuyện này, uy tín của Tịnh Khôn ở Hồng Hưng ngày càng giảm sút.
Tại đại hội Hồng Hưng ba ngày trước, không ít đại ca băng nhóm biểu hiện bất mãn với hắn.
Đại B chớp lấy cơ hội, nhục mạ Tịnh Khôn một cách nặng nề, nói hắn thua xa Tưởng Thiên Sinh, Tịnh Khôn tức giận đến mức thiếu chút nữa là đánh nhau một trận với hắn.
Chỉ có chuyện kinh doanh của Thẩm Đống mới mang lại cho hắn chút an ủi.
Tịnh Khôn hỏi: "A Long, đã bắt được hài tử và lão bà của Đại B chưa?"
Bạo Long: "Chúng ta đã bắt được rồi, đêm nay có thể hành động."
Tịnh Khôn gật đầu nói: "Làm tốt lắm. Mẹ kiếp, tên Đại B này suốt ngày tìm ta gây phiền phức, ta muốn cả nhà hắn phải chết."
...
Ngày hôm sau, Thẩm Đống nhận được hai tin tức.
Một tin là cả nhà Hắc Quỷ đều bị giết trong biệt thự, một nửa địa bàn bị Hàn Sâm nuốt lấy, nửa còn lại rơi vào tay Vương Bảo, một trong ba lão đại của Trung Nghĩa Tín.
Một tin khác là Đại B và cả nhà hắn đã mất tích.
Có người cho rằng nhược điểm của hắn đã rơi vào tay cảnh sát, nên hắn mới nhanh chóng đem theo lão bà cùng hài tử chạy trốn.
Có người còn nói rằng cả nhà hắn đã bị giết.
Hầu hết mọi người đều tin vào vế sau.
Nội bộ Hồng Hưng càng nghi ngờ Thẩm Đống và Tịnh Khôn, khiến Thẩm Đống phải kêu to mình bị oan.
Mẹ kiếp, chuyện này rõ ràng là do Tịnh Khôn làm, cùng hắn không có bất kỳ quan hệ nào.
Do đó Tịnh Khôn khẩn trương triệu tập đại hội Hồng Hưng.
“Đại B rốt cục đi đâu rồi?” Tịnh Khôn giọng khàn khàn, hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận