Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 153: Thẩm Đống gặp rắc rối (2)

Chương 153: Thẩm Đống gặp rắc rối (2)
“Ngươi đúng là tên ngốc mà, ngu không ai bằng.”
Sau khi nghiêm khắc mắng thủ hạ của mình một trận, Vương Bảo tắt điện thoại, trầm giọng nói: “Bên cạnh ta nhất định có nằm vùng. A Tích, tìm ra người này đi.”
A Tích gật đầu, nói: “Đã hiểu.”
Vương Bảo gặp chuyện, Thẩm Đống cũng không khá hơn chút nào.
Lý Hiền đi rồi, lão đại mới nhậm chức của O Ký tên là La Phái Quyền.
Tên này lợi dụng nửa tháng để thăm dò sự phân bố thế lực của Đồn Môn, phát động một chiến dịch chống lại băng đảng mạnh mẽ.
Thẩm Đống là người có quyền lực mạnh nhất ở Hồng Môn, đã trở thành mục tiêu chính của hắn ta.
Liên tục ba ngày, La Phái Quyền tự mình dẫn người đi kiểm tra nhãn hiệu của hắn, khiến cho khách hàng lên tiếng phàn nàn, kinh doanh sa sút.
Trong quán rượu, Phi Cơ đập mạnh xuống bàn, tức giận nói: "Đống ca, có ai mà không biết nhãn hiệu Hồng Hưng của chúng ta là sạch sẽ nhất, La Phái Quyền này đang cố ý kiếm chuyện đây mà.”
Jimmy nói theo: “La Phái Quyền thúc sự rất quá đáng. Hắn ta không chỉ kiểm tra rượu của chúng ta mà còn
Jimmy nhắc lại: "Luo Peiquan quả thực rất quá đáng. Anh ta không chỉ kiểm tra quán bar và các hộp đêm của chúng ta mà còn đến phòng trò chơi của tôi để kiểm tra. Điều này hoàn toàn vô lý.”
A Hoa nói: “Đống ca, cứ tiếp tục như vậy thật sự không phải cách.”
Thẩm Đống trầm ngâm một lát: “Phi Cơ, ngươi đi tìm những ông chủ của nhãn hiệu kia, để bọn họ tổng hợp các tổn thất mỗi ngày thành một bản rồi rồi đưa lại cho ta. Jimmy, ngươi cũng vậy, phần tổn thất cũng có thể phóng đại một cách thích hợp."
Jimmy khó hiểu hỏi: "Đống ca, ngươi muốn làm gì?"
Thẩm Đống rít một hơi thuốc, nói: “Chúng ta là làm ăn hợp pháp, cảnh sát kiểm tra, khiến chúng ta phải chịu tổn thất lớn như vậy, ta đương nhiên phải làm đơn khiếu nại. Xế chiều hôm nay, ta và tất cả các ông chủ sẽ đi tìm thủ trưởng La Phái Quyền để đàm phán một chút.”
“Nếu đàm phán thành công thì mọi người đều OK. Nếu đàm phán không thành công thì chúng ta đành phải ra tòa.”
“Bây giờ là xã hội pháp quyền, những kẻ yếu như chúng ta phải dựa vào pháp luật để bảo vệ mình.”
“Haha.”
Mọi người nghe xong, không khỏi nở nụ cười.
Phi Cơ nói: “Đống ca, trước kia đều là cảnh sát kiện xã hội đen, chưa từng xuất hiện chuyện xã hội đen kiện lại cảnh sát.”
Thẩm Đống đánh vào đầu hắn ta nói: “Cái gì mà xã hội đen? Chúng ta là người làm ăn có nộp thuế, ta cũng là người làm từ thiện.”
“Haha.”
Nghe thấy lời Thẩm Đống nói, tất cả mọi người đều rộ lên.
Hai giờ chiều, Thẩm Đống dẫn hơn ba mươi người ông chủ đi đến đồn công an Đồn Môn.
Ủy viên cảnh sát Charlie không dám lơ ​​là, đích thân tiếp đón họ.
Thẩm Đống đưa hơn ba mươi tờ đơn cho Charles, nói: “Giám đốc Charles, chúng ta muốn khiếu nại người phụ trách mới nhậm chức của O Ký, La Phái Quyền.”
Charles cau mày nói: “Tại sao?”
Thẩm Đống nói: “Chúng tôi đều là những thương nhân hợp pháp của Đồn Môn. La Phái Quyền vì lập công thăng chức mà chạy đến chỗ của chúng tôi để kiểm tra chứng minh nhân dân ba ngày liên tục. Khiến chúng ta mất đi lượng lớn khách hàng, tổn thất vô cùng nghiêm trọng.”
“Ta nghe nói hành động lần này kéo dài hai tuần, đây là điều mà bất kể như thế nào chúng ta cũng không đồng ý.”
“Lý do rất đơn giản, hai tuần qua tất cả cửa hàng của mọi người đều phải đóng cửa.”
“Với tư cách là đại diện của 38 thương nhân của Đồn Môn, ta chính thức cầu xin các ngươi dừng hành động này lại ngay lập tức.”
Charles đặt tờ đơn lên bàn rồi nói: “Chiến dịch diệt trừ băng đảng là một hành động chuyên nghiệp của cảnh sát chúng ta, phía trên đã phê chuẩn. Tôi không thể nào đồng ý với yêu cầu của các ngươi. Còn có, ngài Thẩm Đống, ngươi đừng tưởng rằng ta không biết thân phận của ngươi.”
Thẩm Đống thẳng thắn nói: “Ta là công nhân của tập đoàn Hồng Hưng, chuyện này có gì mà không thể nói. Giám đốc Charles, ta hy vọng ngươi có thể suy nghĩ thật kỹ và cho các thương nhân như chúng tôi một con đường sống. Nếu không, việc buôn bán của chúng ta không thể tồn tại được nữa, vị trí của ngươi cũng không được đảm bảo.”
Charlie đập bàn một cái, tức giận nói: "Ngươi đang đe dọa ta sao?"
Thẩm Đống nói: “Không phải là uy hiếp mà là cảnh cáo.”
“Nếu như ngươi không đồng ý, chúng ta sẽ mời luật sư giỏi nhất ở Hồng Kông để khởi kiện đồng cảnh sát Đồn Môn các ngươi.”
“Đến lúc đó, vị giám đốc như ngươi sẽ là bị báo duy nhất trong lịch sử của Hồng Kông, không nhớ đến tên cũng rất khó.”
“Cho dù cuối cùng chúng ta sẽ thua kiện, ngươi nhất định cũng sẽ tiêu đời.”
Charles nghe xong, sắc mặt hắn ta lập tức khó coi đến cực điểm, nói: “Thẩm Đống, ngươi đang đùa với lửa sao."
Thẩm Đống lạnh lùng nói: “Không phải ta chơi đùa với lửa, là La Phái Quyền đang chơi đùa lửa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận