Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 163: Thẩm Đống mưu tính

Chương 163: Thẩm Đống mưu tính
Nhìn dã tâm bừng bừng của Thẩm Đống, Tống Tử Hào cảm thấy ý chí nhiệt huyết dâng lên trong lòng, nói: "Đống ca, ta nhất định tận lực trợ giúp ngài hoàn thành nghiệp lớn."
Thẩm Đống cười ha ha nói: "Không phải ta, là chúng ta. Chờ ngươi thành tỷ phú, em trai ngươi tự nhiên sẽ tha thứ cho ngươi."
Trải qua thời gian dài ở chung, Thẩm Đống càng ngày càng cảm thấy Tống Tử Hào là nhân tài quản lý tài chính.
Đối với nhân tài, Thẩm Đống đương nhiên sẽ không keo kiệt vẽ cho hắn ta một cái bánh.
Đương nhiên, cái bánh này không phải mong ước không thể thành sự thật.
Kiếp trước Thẩm Đống tuy rằng không có kinh doanh, thế nhưng đối với một ít sự kiện quan trọng, ví dụ như sang năm khủng hoảng tài chính Mỹ, thị trường chứng khoán sụt giảm, hắn vẫn hiểu rất rõ.”
Chỉ cần có thể lợi dụng đúng thời cơ, Thẩm Đống tuyệt đối có thể một bước lên trời.
Một tiếng sau, Thẩm Đống từ công ty đầu‌ tư đi ra, liếc mắt liền nhìn thấy phía đối diện là Trần Quốc Trung cùng thuộc hạ Hoa ca của hắn.
"Trần sir, nhanh như vậy đã tra được ra tôi, lợi hại đấy."
Thẩm Đống đi tới trước mặt hai người, mỉm cười hỏi thăm một chút.
Trần Quốc Trung nói: "Cùng uống ly cà phê không?' ‌
Thẩm Đống chỉ ‌vào Starbucks bên cạnh, nói: "Ta mời."
Trần Quốc Trung nói: "Hoa ca, ngươi vào xe chờ ta.”
Hoa ca gật đầu, giẫn dữ trừng mắt nhìn Thẩm Đống, xoay người rời đi. ‌
Đi đến Starbucks, Thẩm Đống gọi hai ly cà phê, nói: "Trần sir, ‌ba huynh đệ của ngươi không tệ, đối với ngươi rất trung thành, điều này chứng tỏ ngươi biết cách thu phục lòng người.”
Trần Quốc Trung nói: "Bọn họ đều là huynh đệ của ta. A Đống, ngươi làm sao biết có băng video ghi lại sự việc?”
Thẩm Đống mỉm cười nói: "Cảnh sát Tây Cống các ngươi giống như cái sàng vậy, ta đương nhiên có cách lấy được tin tức.”
Trần Quốc Trung chau mày, nói: "Ngươi giao băng video cho thuộc hạ Vương Bảo à?"
Thẩm Đống nói: "Chờ ngày mai tiếp quản Bích Hải nightclub, ta sẽ giao nó cho Lạt Căn."
Trần Quốc Trung nói: "Nghe nói quan hệ giữa ngươi và Vương Bảo rất tệ?”
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Xác thực chẳng ra làm sao, nhưng ta cùng tiền có quan hệ rất tốt. Trần sir, đừng chú ý đến ta. Ngươi nên nhắm mục tiêu vào Vương Bảo.”
Trần Quốc Trung nói: "Ngươi chỉ cần không giao băng video cho hắn, ta có để khiến Vương Bảo ngồi tù.”
Thẩm Đống cầm lấy cái thìa, khuấy cà phê, nói: "Sau đó thì sao?"
Trần Quốc Trung nói: "Sao đó gì?"
Thẩm Đống nói: "Thuộc hạ Vương Bảo có không ít tiểu đệ trung thành, trong đó không thiếu sát thủ giỏi. Một khi hắn ngồi tù, ngươi và huynh đệ của ngươi đều không sống nổi, thậm chí còn khả năng liên lụy đến người nhà của các ngươi. Trần sir, cha mẹ ngươi chết sớm, bản thân lại mắc bệnh ung thư, không còn sống được bao lâu nữa, chết thì cũng chết rồi. Ngươi có phải nên vì những huynh đệ kia suy nghĩ một chút không?”
Nghe được lời Thẩm Đống nói, Trần Quốc Trung toàn thân chấn động, trong đầu như vang lên tiếng nổ ầm ầm.
Khoảng thời gian gần đây, hắn ta dành toàn bộ thời gian và tinh thần truy bắt Vương Bảo, hoàn toàn không bận tâm đến an nguy những huynh đệ của mình.
Thẩm Đống nói không sai, nếu để Vương Bảo vào tù, hắn ta chắc chắn sẽ không buông tha cho mình và những người khác.
Bản thân thì không có gì đáng nói, không sống nổi hơn nửa năm nữa, còn Hoa ca, A Nhạc, A Sâm làm sao bây giờ?
Nghĩ đến đâu, lưng Trần Quốc Trung đổ mồ hôi lạnh.
Thẩm Đống tiếp tục nói: "Nếu như Vương Bảo lấy được băng video ra khỏi nhà tù, các ngươi là những người hãm hại hắn sẽ không có kết cục tốt. Nói cách khác, mặc kệ hắn ta có ngồi tù hay không, kết cục của các ngươi chắc chắn là phải chết, tuyệt đối không thể thoát được.”
Trần Quốc Trung sắc mặt khó coi tới cực ‌ điểm, nói: "Ngươi nói những lời này là có ý gì?"
Thẩm Đống cười nói: "Chỉ là giúp ngài phân tích tình hình của các ngài một ‌chút thôi. Trần sir, nói thật, ở trong sở cảnh sát, ngươi được xem là không tệ, Tối thiểu, ngươi có điểm dừng, biết chăm sóc thành viên nằm vùng.”
So với chỉ một lòng muốn leo lên cao, không để ý sống chết của nằm vùng như Hoàng Chí Thành, Trần Quốc Trung đối nhân xử thế thật sự là tốt hơn nhiều.
Không nói cái khác, chỉ việc hắn nuôi con gái của một đặc vụ nằm vùng thôi, đã đáng để Thẩm Đống kính trọng.‌
Trần Quốc Trung trong mắt ánh lên tia sáng: "Ngươi là nằm vùng?"
Thẩm Đống vui vẻ, nói: "Ngươi nhìn thấy nằm vùng nào có thể lăn lộn đến vị trí của ta chưa? Đừng đùa chứ. Trần sir, có muốn vì mấy huynh đệ của mình giải trừ tình thế chắc chắn phải chết này không?”
Trần Quốc Trung nhíu mày lại, nói: "Ta muốn nghe chi tiết."
Thẩm Đống từ từ nói: "Nếu như Vương Bảo chết ở trong tay ngươi, như vậy ngươi nhất định sẽ vào tù, nhưng cũng có thể bảo vệ huynh đệ của ngươi."
Từ lúc lấy được băng video, kế sách đã hình thành ngay ở trong đầu Thẩm Đống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận