Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 204: Tống Tử Hào cảm kích (2)

Chương 204: Tống Tử Hào cảm kích (2)
Lâm Quốc Hùng nói: “Những gì Thẩm Đống làm cơ bản chỉ là công việc kinh doanh hợp pháp thôi, hơn nữa mỗi tháng hắn còn quyên góp một triệu cho cô nhi viện trên đảo Hồng Kông để cải thiện cuộc sống cho đám trẻ. Còn công ty xe taxi của hắn thì chi 20% lợi nhuận ra để quyên góp cho quỹ hội từ thiện Nữ Vương. Nếu không phải vì thế thì ta cũng không nhận tiền quyên góp của hắn đâu.”
Tống Tử Kiệt nghe thế thì cũng không biết nên nói gì nữa.
Bên kia, Thẩm Đống và Tống Tử Hào về đến công ty đầu tư.
Tống Tử Hào báo cáo cho hắn nghe một chút về công việc trong khoảng thời gian này: “Đống ca, 200 triệu của Vương Bảo đã được vận chuyển đi một vòng khắp châu Âu, cuối cùng còn dư lại 180 triệu tiền sạch, chiều nay sẽ được chuyển vào trong tài khoản của ngươi.”
Thẩm Đống rất hài lòng với năng lực làm việc của Tống Tử Hào, nói: “A Hào, bây giờ ngươi làm việc càng lúc càng thành thạo rồi.”
Tống Tử Hào đáp: “Đều là nhờ ngươi cho ta cơ hội, nếu không ta còn không biết đang làm công ở nơi nào.”
Thẩm Đống xua tay và nói: “Đã là vàng thì đặt ở đâu cũng tỏa sáng thôi.”
Tống Tử Hào: “Đống ca, ngươi quá khen rồi. Cảm ơn ngươi hôm nay đã đi đến cục cảnh sát cùng với ta.”
Thẩm Đống cười ha ha, nói: “Ta là muốn giúp ngươi giải quyết nỗi lo về sau để ngươi tập trung làm tốt việc cho ta.”
Tống Tử Hào: “So với trước kia thì cuộc sống hiện giờ của ta như là đang trên thiên đường vậy. Chờ một ngày nào đó A Kiệt có thể tha thứ cho ta thì đời này ta đã không còn cầu mong gì nữa.”
Thẩm Đống nói: “Có lần tặng xe này, đồng nghiệp của em trai ngươi xem như đã bị thu phục. Tiếp theo ngươi chỉ cần thu phục được em dâu Chung Nhu của ngươi, để cô ấy nói tốt cho ngươi trước mặt em trai thì ta tin chắc rằng em trai ngươi sẽ sớm tha thứ cho ngươi thôi.”
Tống Tử Hào nói: “Hy vọng thế. Đống ca, Hàn Sâm hắn...”
Thẩm Đống ngắt lời hắn ta: “A Hào, trong số các huynh đệ thì những người mà ta coi trọng nhất là ngươi, tiểu Mã và Jimmy, về sau các ngươi chỉ cần phụ trách kiếm tiền cho công ty là được. Mấy chuyện đánh đánh giết giết trên giang hồ thì các ngươi không cần quan tâm. Nếu có người đến gây rắc rối thì cũng không cần các ngươi ra tay, ta sẽ bảo đám A Sinh ra mặt giải quyết, đã hiểu chưa?”
Tống Tử Hào gật gật đầu, nói: “Đã hiểu.”
Thẩm Đống đứng dậy, vỗ vai Tống Tử Hào và nói: “A Hào, nhớ cho kỹ, đôi tay của ngươi không thể dính máu. Thân phận mà ta tạo cho ngươi là thương nhân nổi tiếng tại đảo Hồng Kông, chứ không phải là tên xã hội đen làm việc vặt cho Hồng Hưng.”
Trong lòng Tống Tử Hào rất cảm kích, nói: “Cảm ơn Đống ca.”
Rời khỏi công ty đầu tư, dường như Thẩm Đống cảm nhận được gì đó, vẫy vẫy tay với một cái xe màu trắng bạc.
Trong xe hơi, Tiểu Trang vẫn luôn theo dõi Thẩm Đống thấy thế thì không khỏi biến đổi sắc mặt.
Hắn ta đã vô cùng cẩn thận, không ngờ rằng vẫn bị Thẩm Đống phát hiện ra.
Tiểu Trang nào có biết rằng, cảm ứng thân thể của Thẩm Đống đã đạt đến mức cao nhất của cơ thể con người.
Đừng nói là sát ý, dù trong lòng đối phương mới chỉ nảy ra suy nghĩ khó chịu với hắn thôi thì Thẩm Đống đã có thể cảm nhận được ngay lập tức.
Cái gọi là thành tâm thành ý chi đạo, có thể trước biết.
Đây là cảnh giới tinh thần của thần thánh.
Dựa vào hệ thống, thậm chí Thẩm Đống có vẻ như đã sắp vượt qua cảnh giới này rồi.
Tiểu Trang cho rằng Thẩm Đống sẽ đuổi theo mình, đang muốn khởi động ô tô chạy đi thì thấy Thẩm Đống đã đi vào trong xe.
Có ý gì?
Đây là đang khinh thường hắn ta sao?
Sự thờ ơ của Thẩm Đống đã khiến cho Tiểu Trang luôn tự tin kiêu ngạo cảm thấy bị sỉ nhục.
Là sát thủ cao cấp nhất đảo Hồng Kông, Tiểu Trang biết rất rõ tính tình của bản thân hơi nóng nảy một chút, vì thế hắn ta hít một hơi thật sâu rồi lái xe đuổi theo.
Theo dõi đến một nhà hàng phương Tây xa hoa, Tiểu Trang dừng xe, trực tiếp đi vào.
Lúc này, Thẩm Đống đang dùng bữa với Âu Vịnh Ân.
Những người ngồi ở bàn bên cạnh chính là ba cao thủ Lý Kiệt, Thương Dưỡng Sinh và Phong Vu Tu.
Đêm qua, sau khi biết được tin Hàn Sâm chi ra 30 triệu để ám sát Thẩm Đống thì A Hoa đã bảo ba người họ phải bảo vệ Thẩm Đống, không được rời một bước.
Cảm nhận được ánh mắt của Tiểu Trang, Thẩm Đống vẫy tay với hắn ta xem như là chào hỏi.
Vẻ mặt của Tiểu Trang lập tức trở nên vô cùng khó coi.
Âu Vịnh Ân liếc mắt nhìn Tiểu Trang, tò hỏi hỏi: “Hắn ta là người quen của ngươi sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận