Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 205: Chí thành chi đạo, khả dĩ tiền chi (1)

Chương 205: Chí thành chi đạo, khả dĩ tiền chi (1)
Thẩm Đống suy nghĩ một chút rồi đáp: “Nói chính xác hơn thì là bạn cũ từng có duyên gặp mặt một lần, đáng tiếc là hai chúng ta chưa hề nói chuyện với nhau câu nào.”
Âu Vịnh Ân khẽ cau mày, hỏi: “Nói vậy là có ý gì? Sao ta nghe không hiểu?”
Thẩm Đống mỉm cười giải thích: “Hắn ta là một sát thủ, lúc trước đã từng muốn ám sát ta, bị ta đánh trả lại trọng thương. Bây giờ Hàn Sâm ra giá 30 triệu để mua mạng của ta cho nên hắn lại mò tới. Nhưng mà hắn không hẳn là vì tiền mà càng vì muốn báo thù lúc trước, vớt vát lại thể diện.”
Âu Vịnh Ân khó tin nói: “Ngươi nghĩ thực tế giống như trong phim sao? Rõ ràng biết hắn ta là sát thủ mà còn chào hỏi với hắn. Ngươi không sợ sẽ bị hắn ta giết à?”
Thẩm Đống bình tĩnh đáp: “Trừ khi là sử dụng vũ khí có tính hủy diệt kinh khủng, nếu không ta nghĩ rằng trên thế giới này không có sát thủ nào có thể giết được ta.”
Giọng nói vừa nhẹ nhàng vừa chậm rãi, thể hiện sự tự tin tuyệt đối của Thẩm Đống.
Không có cách nào, sau khi tất cả các thuộc tính cơ thể đều đạt đến hai mươi điểm thì muốn Thẩm Đống không tự tin cũng khó.
Bây giờ, dù cho Thái Sơn có sập trước mặt hắn thì hắn vẫn rất bình tĩnh!
Thời khắc này, Thẩm Đống thể hiện ra phong thái tuyệt thế của mình, khiến cho trái tim của Âu Vịnh Ân nhảy lên thình thịch liên hồi.
Cô đã làm luật sư nhiều năm như vậy, đã gặp qua nhiều người tham sống sợ chết, thấy lợi quên nghĩa, nhiều đến mức đếm không xuể.
Nhưng chưa bao giờ gặp qua người như Thẩm Đống, coi sự sống chết như không có gì.
Đây rốt cuộc là loại đàn ông như thế nào vậy?
Lần đầu tiên, trong lòng Âu Vịnh Ân sinh ra sự tò mò mạnh mẽ đối với một người đàn ông như vậy.
“Nữ sĩ, tiên sinh, thức ăn hai vị gọi đã có.”
Một người nhân viên nhà hàng đi tới, lịch sự nhỏ nhẹ thông báo.
Thẩm Đống gật gật đầu, nói: “Cảm ơn.”
Sau khi được cho tiền boa 100 đô la Hồng Kông, nhân viên nhà hàng vô cùng vui vẻ mà rời đi.
Khi Âu Vịnh Ân nhìn thấy hành động của Thẩm Đống thì nói: “Có đôi khi, ta thật sự khó có thể liên hệ ngươi với dân xã hội đen được.”
Thẩm Đống mỉm cười: “Ta là một sự đặc biệt trong thế giới ngầm hỗn loạn này.”
Âu Vịnh Ân phì cười một tiếng, nói: “Ngươi cũng thật là hài hước.”
Thẩm Đống hỏi: “Âu tiểu thư, buổi hòa giải vào sáng nay có thuận lợi không?”
Âu Vịnh Ân lắc đầu đáp: “Mọi chuyện không được suôn sẻ cho lắm, đối phương yêu cầu ngươi công khai xin lỗi trên các phương tiện truyền thông, họ còn muốn được bồi thường 50 triệu, nhưng tất cả đã bị ta từ chối cả rồi.”
Thẩm Đống gật đầu nói: “Vậy ta chỉ có thể khởi kiện thôi.”
Âu Vịnh Ân: “Ngươi đã điều tra người đứng đằng sau chưa?”
Thẩm đống đáp: “Đã bắt đầu rồi.”
Sáng nay, Thẩm Đống bảo A Hoa đi tìm Mạnh Ba để đi điều tra xem người đứng sau công ty quần áo Jixi là ai.
Với năng lực của Mạnh Ba, chắc là sẽ sớm có kết quả.
Âu Vịnh Ân cười nói: “Ngươi làm việc cũng rất có hiệu suất đấy. Nhưng ta cảnh báo cho ngươi biết trước là nhất định không được dùng những thủ đoạn bẩn thỉu. Công ty quần áo Jixi là thương hiệu nổi tiếng nhất châu Âu. Người phụ trách của công ty này ở chi nhánh đảo Hồng Kông với thống đốc Hồng Kông là bạn đại học với nhau, thường xuyên cùng nhau đi đánh golf. Nếu đụng vào hắn ta thì ngươi sẽ gặp rắc rối lớn đấy.”
Thẩm Đống gật đầu đáp: “Cảm ơn đã nhắc nhở. Ta đang là một người làm ăn, không đến mức bất đắc dĩ thì tuyệt đối sẽ không làm chuyện trái pháp luật đâu.”
Âu Vịnh Ân nói: “Vậy thì tốt.”
Sau khi hai người ăn cơm xong thì Thẩm Đống thấy Tiểu Trang còn chưa đi, vì thế mỉm cười nói: “Âu tiểu thư, ngươi có dám đi với ta gặp mặt tên sát thủ này một chút hay không?”
Âu Vịnh Ân cảm thấy rất có hứng thú, đứng dậy nói: “Đương nhiên dám.”
Rất nhanh, hai người đã đi đến trước mặt Tiểu Trang.
Tiểu Trang chỉ liếc mắt nhìn hai người, không nói gì.
Thẩm Đống mỉm cười hỏi: “Không mời người đáng giá 30 triệu như ta ngồi sao?”
Tiểu Trang lạnh nhạt đáp lại: “Ngươi thích thì cứ ngồi, không có ai cản.”
Thẩm Đống nói cảm ơn, hắn và Âu Vịnh Ân ngồi xuống phía đối diện Tiểu Trang.
“Họ tên?”
“Tiểu Trang.”
Thẩm Đống nhớ lại bộ phim điện ảnh Hồng Kông nói về Tiểu Trang, hứng thú hỏi: “Ngươi thật sự nghĩ rằng nếu giết ta thì Hàn Sâm sẽ cho ngươi 30 triệu đô la sao?”
Tiểu Trang lạnh lùng hỏi ngược lại: “Ngươi cho rằng ta là loại người vì tiền mới đi giết người à?”
Thẩm Đống cười đáp: “Không phải. Ngươi làm vậy vì muốn lấy lại thể diện lần trước.”
Giọng nói của Tiểu Trang càng lạnh hơn: “Quả nhiên ngươi đã nhận ra ta.”
Thẩm Đống rất tán thưởng Tiểu Trang, người này là một sát thủ có thân thủ không tồi, kỹ năng tốt, quan trọng nhất là cũng có điểm mấu chốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận