Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 211: Âm mưu bí mật của Hàn Sâm và Tưởng Thiên Sinh (2)

Chương 211: Âm mưu bí mật của Hàn Sâm và Tưởng Thiên Sinh (2)
Hàn Sâm đáp: “Ma La Bỉnh vô cùng tham lam, ra giá 50 triệu. Số tiền này, ta hy vọng ngươi bỏ ra được. Dù sao thì sau này ngươi cũng là người sẽ tiếp nhận sản nghiệp của Thẩm Đống, không thể không làm mà hưởng được chứ?”
Tưởng Thiên Sinh mỉm cười nói: “Thì ra là thế. Chỉ cần các ngươi có thể giết được Thẩm Đống thì số tiền 50 triệu không thành vấn đề.”
Hàn Sâm nói: “Còn một việc nữa. Vì để Thẩm Đống buông lỏng cảnh giác nên chúng ta muốn ra tay trong sòng bạc của ngươi.”
Lông mày Tưởng Thiên Sinh nhíu lại, từ chối: “Chuyện này thì không được.”
Hàn Sâm cười nói: “Ngươi yên tâm, chúng ta sẽ giết Thẩm Đống một cách nhanh như chớp, sau đó lao ra khỏi sòng bạc. Sau khi Thẩm Đống chết rồi thì ta sẽ dẫn người đi đánh chiếm địa bàn của hắn, ngươi sẽ mang người đi cứu nguy. Đến lúc đó ta sẽ rút lui, và đương nhiên địa bàn của hắn sẽ thuộc về ngươi. Tưởng tiên sinh, ngươi cảm thấy kế hoạch này thế nào?”
Tưởng Thiên Sinh trầm ngâm một lúc rồi nói: “Cũng được.”
Hàn Sâm vươn tay: “Hợp tác vui vẻ.”
Tưởng Thiên Sinh cũng nắm lấy tay hắn ta, nói: “Hợp tác vui vẻ.”
Lúc sắp ra khỏi cửa, Hàn Sâm đột nhiên nói: “Tưởng tiên sinh, chuyện của công ty quần áo Jixi làm không tồi. Quả là người đã tiếp thu giáo dục cao đẳng thì làm tốt hơn so với những kẻ ít học như chúng ta nhiều.”
Nói xong, Hàn Sâm rời đi.
Tưởng Thiên Sinh mặt lạnh như nước, lạnh lùng nói: “50 triệu? Hừ. Đợi Thẩm Đống chết rồi thì kẻ đi bán muối tiếp theo chính là ngươi đấy.”
Nửa tiếng sau, Tưởng Thiên Sinh cũng rời đi.
Hai người không biết là sau khi bọn họ lần lượt rời khỏi quán bar thì đã bị A Vũ đang ngồi trong một chiếc xe Minibus màu trắng đậu gần đó chụp ảnh lại hết.
Vì muốn nhận được 20 triệu tiền ám hoa() từ Thẩm Đống mà tên này làm việc rất tận tâm.
(
) Tiền công khi làm những giao dịch ngầm, bất hợp pháp.
A Vũ đã bỏ ra 1 vạn để hối lộ một tên bảo vệ trong khu biệt thự Thiểm Thủy Loan, biết được địa chỉ và ba biển số xe của Hàn Sâm, sau đó thuê hai tiểu đệ từ băng Hào Mã trông chừng cửa ra vào giúp hắn ta.
Chỉ cần thấy có chiếc xe nào gắn một trong ba biển số đó thì lập tức báo cho hắn ta ngay.
Công sức bỏ ra đã được đền đáp, lúc 1 giờ sáng thì xe của Hàn Sâm đi ra ngoài.
A Vũ lập tức đuổi theo, quả nhiên đã thu hoạch được rất nhiều.
Nếu không phải an ninh chỗ Hàn Sâm khá nghiêm ngặt thì hắn ta đã không nhịn được mà ra tay rồi.
Sau khi trở lại biệt thự, Hàn Sâm nhanh chóng gọi điện thoại cho Ma La Bỉnh.
Nghe được đầu dây bên kia truyền đến những âm thanh mờ ám thì Hàn Sâm đã biết Ma La Bỉnh đang làm gì.
“Bỉnh ca, ngại quá, đã làm phiền ngươi rồi.”
“Chuyện nhỏ thôi. Sâm ca, Tưởng Thiên Sinh đồng ý rồi sao?”
”Đồng ý rồi. Bỉnh ca, chỗ ngươi có thể xử lý được Lý Hoành không?”
”Yên tâm. Chỉ cần tên đó tới thì ta có thể khiến cho hắn thua không còn một đồng nào. Nhưng mà Sâm ca này, giữa huynh đệ với nhau cũng phải rạch ròi. Tiền đặt cọc 10 triệu khi nào ngươi với đưa cho ta đây?”
“Đợi khi xử lý Lý Hoành xong thì ta sẽ đưa tiền cho ngươi. Còn sau khi giết Thẩm Đống thì sẽ đưa cho ngươi 40 triệu còn lại.”
“Vậy thì tốt. Sâm ca, ngươi thật sự muốn giao toàn bộ địa bàn của Thẩm Đống cho Hồng Hưng à?”
“Ha ha ha, sao có thể được chứ? Bỉnh ca, không phải ngươi vẫn luôn muốn phát triển ở đảo Hồng Kông sao? Thẩm Đống vừa chết thì hai nhà chúng ta hợp tác lại nuốt trọn địa bàn và nhà máy của hắn, ngươi thấy thế nào?”
“Không thành vấn đề.”
Sau khi cúp điện thoại, trên mặt Hàn Sâm nở một nụ cười đắc ý.
Tưởng Thiên Sinh tự cho bản thân mình thông minh không ai bằng, lại không biết mình đã rơi vào cái bẫy mà hắn ta giăng ra.
Ngay từ giây phút Tưởng Thiên Sinh đồng ý sẽ hợp tác với hắn ta đối phó Thẩm Đống, thì Hàn Sâm chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ nhường địa bàn và sản nghiệp của Thẩm Đống cho Tưởng Thiên Sinh.
Làm long đầu mà liên thủ với người ngoài để đối phó với huynh đệ trong nhà, đó tuyệt đối là tội lớn.
Tưởng Thiên Sinh cho dù có bị đánh chết cũng sẽ không thừa nhận.
Đến lúc đó, Hàn Sâm cần gì phải tuân thủ lời hứa nữa, nhường địa bàn cho Tưởng Thiên Sinh sao? Nằm mơ!
Ngày hôm sau, A Vũ hài lòng mà tìm đến Thẩm Đống.
“Ta có mấy tấm ảnh chụp mà ta nghĩ ngươi sẽ có hứng thú, 30 vạn, không biết Thẩm tiên sinh có muốn mua hay không?”
“Có liên quan đến ai?”
”Hàn Sâm và lão đại của Hồng Hưng các ngươi - Tưởng Thiên Sinh.”
Vẻ mặt của Thẩm Đống biến đổi, nói: “A Hoa, lấy 30 vạn cho A Vũ tiên sinh đi.”
A Hoa gật đầu rồi nhanh chóng lấy ra 30 vạn tiền mặt, đặt lên bàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận