Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 223: Kế hoạch của ba xã đoàn (2)

Chương 223: Kế hoạch của ba xã đoàn (2)
Lạc Đà nói: “Hiện tại, sự phát triển của Hồng Hưng hơi quá nhanh. Sau khi chiếm được địa bàn của Hàn Sâm, Hồng Hưng đã trở thành xã đoàn lớn mạnh nhất ở đảo Hồng Kông, danh xứng với thực. A Long, ta và Mi thúc mời ngươi đến đây là vì hy vọng ba xã đoàn chúng ta có thể liên hợp lại, cùng nhau tấn công Hồng Hưng.”
Liên Hạo Long uống một ngụm trà, hỏi: “Đánh như thế nào?”
Mi thúc trả lời không chút do dự: “Du Tiêm Vượng là khu vực phồn hoa đông đúc nhất. Sau khi Hồng Hưng đuổi chúng ta đi thì lại lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai mà nuốt trọn địa bàn của Hàn Sâm. Bây giờ, Hồng Hưng đã gần như chiếm cứ một nửa diện tích của khu vực này. Ta và Lạc Đà đã bàn với nhau, chúng ta có thể tấn công và chiếm lĩnh Vượng Giác trước, sau đó lấy Vượng Giác làm bàn đạp để tấn công Du Ma Địa và Tiêm Sa Chủy.”
Sau khi Lạc Đà và Mi thúc bị đuổi ra khỏi Tiêm Sa Chủy, hai người này vẫn luôn chuẩn bị cho kế hoạch phản công, chỉ là còn chưa tìm được cơ hội thích hợp.
Đêm qua, Hàn Sâm đã bị giết, Hồng Hưng nuốt trọn địa bàn của hắn ta.
Không thể không nói, Tưởng Thiên Sinh đã làm rất hoàn hảo, nhưng cũng khiến cho không ít xã đoàn khác ghen tức.
Lạc Đà và Mi thúc đã bàn với nhau, đều cho rằng đây là một cơ hội hiếm có để phản công, vì thế liền tìm tới Liên Hạo Long.
Chỉ cần ba xã đoàn liên thủ lại thì việc đánh bại Hồng Hưng tuyệt đối không là vấn đề.
Liên Hạo Long bình tĩnh hỏi: “Sau khi xong việc thì phân chia địa bàn như thế nào?”
Lạc Đà nói: “Mỗi bên được một phần ba. Chỉ cần ngươi đồng ý thì hai chúng ta có thể cho ngươi chọn trước.”
Liên Hạo Long trầm ngâm một lúc rồi nói: “Các ngươi có suy nghĩ đến thái độ của Hòa Liên Thắng hay không? Nếu bên đó liên thủ với Hồng Hưng thì chưa chắc chúng ta đã ăn được.”
Lạc Đà nói: “Ta đã nói chuyện qua điện thoại với Đặng bá của Hòa Liên Thắng, hắn ta muốn hộp đêm Bích Hải của Thẩm Đống. Chỉ cần chúng ta xử lý được Thẩm Đống thì Hòa Liên Thắng sẽ không nhúng tay vào.”
“Xử lý Thẩm Đống?”
Liên Hạo Long vui vẻ hỏi” “Các ngươi ai đi đối phó với hắn?”
Mi thúc nói: “Văn ca đã đồng ý sẽ đi xử lý Thẩm Đống. Chỉ cần hắn vừa chết thì chúng ta có thể dễ dàng ăn được sáu con phố ở Vượng Giác của hắn.”
Trong lòng Liên Hạo Long đoán ra gì đó: “Không phải Văn ca đã làm gì rồi đó chứ?”
Văn ca trong miệng Mi thúc là thủ lĩnh đời trước của Hồng Thái.
Năm năm trước, hắn ta rút lui khỏi giới, nhường lại vị trí long đầu cho Mi thúc, sau đó tự mình thành lập một công ty, hô mưa gọi gió trên thương trường, phát triển rất thịnh vượng.
Với thực lực hiện tại của Hồng Thái, cơ bản là chưa đủ tư cách để trở thành xã đoàn hạng nhất tại Hồng Kông.
Nhưng nếu có thêm Văn ca thì lại khác.
Chưa xét đến những điều khác, chỉ riêng nhóm thuộc hạ sát thủ của hắn ta là đã đủ khiến cho những xã đoàn khác phải đau đầu rồi.
Mi thúc nói: “Một khi bước vào giang hồ thì cả đời ở trong giang hồ, Văn ca sao có thể dứt ra được? Huống chi, hắn cũng coi trọng những sản nghiệp đó của Thẩm Đống.”
Cuối cùng thì Liên Hạo Long cũng nở nụ cười, nói: “Nếu Văn ca chịu ra tay thì thật quá tốt.”
Đôi mắt Lạc Đà lóe sáng, nói: “A Long, ngươi nói như thế là đồng ý rồi?”
Liên Hạo Long gật đầu: “Đúng vậy.”
Lạc Đà rất vui mừng, nói: “Rất tốt. Có thêm ngươi gia nhập thì ta tin chắc rằng lần này chúng ta sẽ đánh bại được Hồng Hưng.”
Mi thúc cầm một tách trà lên, nói: “Đến, chúng ta lấy trà thay rượu, chúc cho chúng ta giành được chiến thắng.”
“Cụng ly.”
Ba tách trà đụng vào nhau, nước trà sóng sánh báo hiệu cho một cơn giông bão sắp đến trong chốn giang hồ này.
…...
Khu Trung Tây là khu vực phồn hoa nhất trên đảo Hồng Kông, tập trung các trung tâm thương nghiệp, tài chính, pháp lý và chính trị ở đây.
Hầu như tất cả các quan chức chính phủ, triệu phú tỷ phú và những người nổi tiếng đều sống ở khu vực này.
Tại phòng họp của tập đoàn Thái Thịnh.
Một người đàn ông có ngoại hình tuấn tú, trông hơn ba mươi tuổi đẩy cửa đi vào.
Hắn ta là Hồng Nam, em trai ruột của Hồng Văn - long đầu trước đây của Hồng Thái.
Trong phòng họp có năm người đàn ông đang ngồi, có người ăn đậu phộng, có người nhắm mắt dưỡng thần, có người chơi game, nhưng không ai nói gì với nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận