Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 226: Chiến lược của Hồng Hưng (2)

Chương 226: Chiến lược của Hồng Hưng (2)
Tưởng Thiên Sinh không chút do dự mà nói: “Không có. Chỉ cần là đánh ba xã đoàn lớn thì ngươi không cần kiêng dè gì cả.”
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Đống mở ra bảng thuộc tính của hệ thống làm việc tốt.
Họ tên: Thẩm Đống
Giá trị việc tốt:
Thể chất: 22 ( người bình thường: 10 )
Lực lượng: 22 ( người bình thường: 10 )
Tốc độ: 22 ( người bình thường: 10 )
Tinh thần: 24 ( người bình thường: 10 )
Kỹ năng: Hình Ý Quyền cấp đại sư, kỹ năng bắn súng cấp đại sư, đao pháp Phá Quân cấp cao, điều khiển cấp trung.
Trang bị: Không gian trữ vật.
Lúc trước khi đạt được giá trị việc tốt, Thẩm Đống đều dùng tất cả vào thuộc tính cơ thể cá nhân.
Bây giờ, thứ hắn coi trọng nhất chính là thuộc tính tinh thần - có thể nhận biết trước được nguy hiểm. Cho nên hắn không tiếc mười mấy vạn giá trị việc tốt để nâng cao giá trị tinh thần lên 24.
Ngày hôm qua, Thẩm Đống đã thành công giết chết được hai vợ chồng Hàn Sâm, giá trị việc tốt trực tiếp tăng thêm 50 vạn.
Bây giờ đã đến lúc dùng rồi.
“Hệ thống, nâng đao pháp Phá Quân cấp cao lên đến cấp đại sư.”
…..
“Hệ thống, ta muốn đổi lấy một thanh đường đao cực kỳ sắc bén.”
…..
“Hệ thống, ta muốn đổi 300 bộ quần áo chống đâm.”
…..
“Hệ thống, ta muốn đổi một bộ quần áo vừa chống đâm vừa chống đạn.”
…..
Trong vòng chưa đầy một phút, hơn 60 vạn giá trị việc tốt đã được xài hết.
Thẩm Đống lắc đầu, giá trị việc tốt này cũng giống như tiền vậy, dễ tiêu mà khó kiếm.
Central, trong nhà Tưởng Thiên Sinh.
Năm người Tưởng Thiên Sinh, Trần Diệu, Thái Tử, Trần Hạo Nam và Đại Phi đang ngồi với nhau.
Tưởng Thiên Sinh nói lại chiến lược của Thẩm Đống cho mọi người nghe rồi hỏi: “Các ngươi có ý kiến gì không?”
Trần Diệu trầm ngâm nói: “Vốn dĩ binh lực của chúng ta đã không đủ rồi, nếu đánh theo cách như vậy thì chắc chắn không giữ được địa bàn ở Du Tiêm Vượng.”
Thái Tử vội la lên: “Lợi nhuận mà Tiêm Sa Chủy có thể mang lại trong vòng một năm có thể hơn trăm triệu, tuyệt đối không thể bỏ được.”
Tưởng Thiên Sinh hỏi: “Thái Tử, A Nam, Đại Phi, hiện tại các ngươi có bao nhiêu người?”
Thái Tử nói: “Ta có thể điều động 1500 người.”
Trần Hạo Nam nói: “Ta cũng có thể chọn ra 1000 tiểu đệ đi chi viện cho Tiêm Sa Chủy.”
Đại Phi nói: “Ta cũng có thể ra 1000.”
Tưởng Thiên Sinh nói: “Địa bàn ở Du Ma Địa và Vượng Giác thì có thể từ bỏ, chúng ta sẽ dồn hết toàn lực để phòng thủ Tiêm Sa Chủy.”
Trần Diệu hỏi: “Bên Thẩm Đống và Thập Tam Muội nói thế nào?”
Tưởng Thiên Sinh nhanh chóng đưa ra quyết định, nói: “Để cho bọn họ dẫn người rút lui khỏi Tiêm Sa Chủy. Nếu không đồng ý thì tự mình giải quyết, không phải Hàn Tân và Khủng Long có quan hệ khá thân với bọn họ sao? Để hai người ấy đi hỗ trợ. Còn toàn bộ những thủ lĩnh khác thì dẫn người đến đây, cùng nhau bảo vệ Tiêm Sa Chủy. Thẩm Đống nói một câu không sai, dù có thế nào đi chăng nữa thì chúng ta cũng phải khiến cho ba xã đoàn kia thương vong nặng nề. Chỉ cần sự việc náo loạn này đủ lớn, chết đủ người thì nhất định cảnh sát sẽ không ngồi yên mặc kệ. Đến lúc đó, chắc chắn sẽ có thương lượng.”
Trần Diệu gật đầu nói: “Đã rõ.”
Sau khi nhận được quyết định của Tưởng Thiên Sinh, Thẩm Đống đang ở cùng với thuộc hạ thương lượng biện pháp đối phó, trên mặt hắn lộ ra biểu tình quả nhiên là thế.
Trên thực tế, Thẩm Đống đã sớm đoán trước được rằng Tưởng Thiên Sinh sẽ không từ bỏ Tiêm Sa Chủy.
Không còn cách nào khác, lợi ích mà Tiêm Sa Chủy mang lại quá lớn, Tưởng Thiên Sinh không muốn buông tay.
Còn Du Ma Địa thì đó là thiên đường cho những xã đoàn kinh doanh giao dịch mại dâm như Đông Tinh và Hồng Thái.
Hồng Hưng nghiêm cấm làm loại chuyện này, nhiều nhất chỉ thu một ít phí bảo hộ mà thôi. Bởi vậy nên Tưởng Thiên Sinh có thể vứt bỏ địa bàn ở đây mà không hề nuối tiếc.
Mà Vượng Giác thì là địa bàn của Thẩm Đống và Thập Tam Muội.
Về phía Thẩm Đống thì thật ra hắn không quan tâm lắm, rốt cuộc thì hắn dựa vào kinh doanh để kiếm tiền. Số tiền mà sáu con phố con mang về căn bản không lọt vào mắt hắn.
Thập Tam Muội thì không như vậy.
Phố Portland là căn cơ của cô, một nửa Phố Chùa là đủ để cô đi liều mạng.
Thập Tam Muội muốn liều mạng, Hàn Tân chắc chắn sẽ đến giúp sức.
Hàn Tân mà đến thì em trai ruột của hắn ta là Khủng Long đương nhiên cũng không bỏ đi được.
Ba người này có mối quan hệ rất thân thiết với Thẩm Đống, tất nhiên Thẩm Đống sẽ không mặc kệ đứng nhìn.
Kể từ đó, một đám không dễ đối phó như bọn họ đã bị Tưởng Thiên Sinh kéo vào chiến trường.
Quả nhiên là người có thể leo lên được vị trí ngày hôm nay, mưu kế của Tưởng Thiên Sinh thật sự quá kín kẽ.
A Hoa hỏi: “Đống ca, chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Thẩm Đống thở dài, nói: “Tưởng tiên sinh dùng mưu kế này quá xảo quyệt, chúng ta chỉ có thể giúp Thập Tam Muội giữ Phố Portland. Nếu không thì sau này khó mà tồn tại ở Hồng Hưng được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận