Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 233: Thẩm Đống vs tám đại cao thủ (2)

Chương 233: Thẩm Đống vs tám đại cao thủ (2)
Nhìn thấy Thẩm Đống giống như sát thần, đã càn quét hơn nửa Hồng Thái thì tám người vội vàng nhào lên.
“Thẩm Đống, xem kiếm.”
Thiên Hồng có tốc độ nhanh nhất, Bát Diện Hán Kiếm như một tia chớp đâm về phía ngực Thẩm Đống.
Thái Tử rất mừng, nói: “Các ngươi mau giết hắn đi.”
“Không biết sống chết.”
Thẩm Đống tựa như không nhìn thấy thanh trường kiếm của Thiên Hồng đang đâm tới, nhất chiêu lực phách Hoa Sơn, đường đao chém thẳng từ trên xuống dưới.
Sắc mặt của Thiên Hồng biến đổi, hắn nhạy bén cảm nhận được tốc độ của bản thân so với đường đao của Thẩm Đống thì chậm hơn một nhịp.
Nếu không thay đổi chiêu thức, kiếm của hắn ta còn chưa đâm được Thẩm Đống thì chỉ sợ bản thân đã bị chém thành hai nửa.
Không thể chần chừ, Thiên Hồng xoay Bát Diện Hán Kiếm để chặn lại đòn tấn công.
“Keng.”
“Rắc.”
Đầu tiên là âm thanh đao kiếm va chạm nhau vang lên, sau đó thanh Bát Diện Hán Kiếm mà Thiên Hồng đã dùng được năm năm đã bị cắt thành hai đoạn
Sản phẩm do hệ thống sản xuất thì chắc chắn là hàng chất lượng cao.
Sức lực của Thẩm Đống mạnh hơn Thiên Hồng nhiều, đường đao vung xuống càng là không thể ngăn cản. Thanh Bát Diện Hán Kiếm của Thiên Hồng có thể đỡ được mới là lạ.
“Mẹ kiếp.”
Thiên Hồng phản ứng cực nhanh, lăn một vòng tránh thoát được nhát đao thứ hai của Thẩm Đống.
Ngay cả như thế, trên ngực của hắn ta vẫn bị vẽ ra một vết đao thật dài, cũng may là miệng vết thương không sâu.
Nhanh quá!
Mồ hôi lạnh của Thiên Hồng tuôn ra như suối.
Thẩm Đống dừng lại, liếc nhìn Thiên Hồng một cái, khen: “Trên toàn bộ đảo Hồng Kông này, người có thể cản được hai đao của ta mà không chết chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Thiên Hồng, ngươi cũng khá lắm.”
“Mẹ nó, ngươi đang khoe khoang đấy à?”
Hoàng Mi của Đông Tinh mắng to một tiếng, vung thanh Quỷ Đầu Đao được chế tạo ra chuyên môn để chém người về phía Thẩm Đống.
Thiên Hồng vội hô: “Cẩn thận.”
“Chậm rồi.”
Thẩm Đống lạnh nhạt nói một tiếng, sau đó ánh đao chợt lóe, đầu của Hoàng Mi bay thẳng lên trời.
Xét về sức mạnh, tốc độ, phản ứng của Thẩm Đống đều mạnh hơn Hoàng Mi đã 40 tuổi gấp mười mấy lần, Hoàng Mi sao có thể ngăn cản được đao của hắn.
Mọi người đều bị sốc.
Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ được là Thẩm Đống sẽ mạnh đến mức độ này.
“A Kiệt, ngươi dẫn người đánh bại Hồng Thái, ta đến chỗ mấy tên kia chơi đùa đây.”
Thẩm Đống cười ha ha, thân hình lóe lên như điện, dùng một tốc độ kinh người nhằm vào đám Thiên Hồng.
Đứng chịu mũi sào chính là hai cao thủ của Hồng Thái, A Tường và Đại Long.
Hai người nổi tiếng là có sức lực lớn, đao mà họ sử dụng nặng đến 50 cân, đã từng lập nhiều công lao lớn cho Hồng Thái.
“Giết.”
A Tường và Đại Long đồng thời hét to, người trước chém nghiêng về phía Thẩm Đống, người sau đâm đao về phía ngực, mũi đao nhắm thẳng vào trái tim của Thẩm Đống.
“Quá chậm.”
Trong mắt của Thẩm Đống, tốc độ dùng đao của hai người thật sự rất chậm, hơn nữa không hề có một sự phối hợp ăn ý nào.
“Xoẹt.”
“Xoẹt.”
Ánh đao liên tục lóe lên hai lần, đầu tiên là cánh tay cầm đao của A Tường bay lên trời, sau đó cổ của hắn ta xuất hiện một đường máu mỏng manh.
“Bịch.”
A Tường gục xuống đất, giãy dụa hai cái rồi tắt thở.
Sau khi lưỡi đao lướt qua cổ A Tường thì Thẩm Đống không dừng lại, tiếp tục chặt đứt đao của Đại Long.
“Mẹ kiếp.”
Đại Long hoảng sợ, vội vùng lui về phía sau.
Đáng tiếc, tốc độ của hắn ta vẫn chậm.
Thẩm Đống nhẹ nhàng vẽ một đường đao, Đại Long đã có số phận giống như A Tường.
Trong vòng chưa đầy một phút, đầu tiên là đánh lui Thiên Hồng, tiếp theo chém giết Hoàng Mai, cuối cùng là tiễn A Tường và Đại Long lên đường.
Trong tám cao thủ mà đã chết hết ba người, điều này làm cho tất cả mọi người vô cùng khiếp sợ.
Thẩm Đống đứng đó tựa như một vị Ma Thần, khí thê áp đảo lan tỏa khắp bốn phía.
Hắn từng bước một đi về phía Tư Đồ Hạo Nam, lạnh nhạt nói: “Đã lâu rồi ta chưa chiến đấu với ai, là bởi vì không tìm được đối thủ xứng tầm. Hôm nay, ta sẽ dùng đầu của tám người các ngươi để nói cho khắp đảo Hồng Kông này biết, ai dám gây phiền phức với Thẩm Đống ta thì ta sẽ ném người đó xuống địa ngục.”
Nói xong, Thẩm Đống giơ đao lên, lấy khí thế lôi đình vạn quân chém về phía Tư Đồ Hạo Nam.
Tư Đồ Hạo Nam cắn chặt rằng, giơ đao đón đỡ.
“Xoẹt.”
Không có một chút ngập ngừng nào, đao của hắn ta bị chia thành hai đoạn.
“Đi chết đi.”
Thẩm Đống lại nghiêng người, chém ra một đao nữa.
Mắt thấy Tư Đồ Hạo Nam sắp xong đời rồi thì hai thanh đao một trái một phải đã chắn cho hắn ta.
Người ra tay rõ ràng là Khả Nhạc của Đông Tinh và A Ô của Trung Nghĩa Tín.
Ba con dao va chạm với nhau, tia lửa bắn ra bốn phía.
Bạn cần đăng nhập để bình luận