Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 279: Ta muốn một nửa (2)

Chương 279: Ta muốn một nửa (2)
"A Đống, ngươi có tính toán gì với tương lai không? Ta thấy ngươi làm việc đương hoàng, đúng đắn, hẳn sẽ không ở lại Hồng Hưng mãi đâu nhỉ?"
Thẩm Đống nói: "Nói ra, không sợ ngài chê cười. Mục tiêu của ta là Lý Siêu Nhân."
Giản Áo Vĩ giơ ngón tay cái lên, nói: "Có chí khí. Vừa rồi ngươi nói xây dựng nhà máy muốn ở Bằng Thành, bởi vì xem trọng sự phát triển trong tương lai của nội địa à?"
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Không sai."
Giản Áo Vĩ nói: "Ta quen biết không ít nhà giàu ở Hồng Kông, hình như bọn họ không có hứng thú với đầu tư nội địa."
Thẩm Đống khinh thường nói: "Điều này chỉ có thể nói rõ bọn họ có tầm nhìn hạn hẹp."
Giản Áo Vĩ cười nói: "Ngươi rất tự tin."
Ánh mắt Thẩm Đống bắn ra quang mang kinh người, nói: "Hải đáo vô biên thiên tác ngạn, sơn đăng tuyệt đỉnh ngã vi phong. Nếu ngay cả chút tự tin này cũng không có thì ta đã về nhà trông con ẵm cháu luôn rồi."
Giản Áo Vĩ tán thưởng: "Thật khí phách. Chờ mong ngày ngươi thành công."
Thẩm Đống nói: "Ta tin ngày này sẽ không xa."
Âu Vịnh Ân nhìn Thẩm Đống tràn ngập chí khí hào hùng, trên mặt toàn là vẻ si mê.
Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên bước vào.
"Luật sư Giản, Âu tiểu thư, đã lâu không gặp."
Người tới là Bàng Nghiêm - CEO của công ty bất động sản Long Hải.
Giản Áo Vĩ mỉm cười chào hỏi, nói: "Tổng giám đốc Bàng, chúng ta quả thật đã lâu không gặp. Ngài cũng tới uống cà phê sao?"
Bàng Nghiêm lắc đầu, nói: "Không, ta tới tìm người."
Giản Áo Vĩ quét một vòng, hỏi: "Tìm ai?"
Bàng Nghiêm chỉ vào Thẩm Đống, nói: "Hắn."
Giản Áo Vĩ không ngờ một ông trùm bất động sản như Bàng Nghiêm lại biết Thẩm Đống, vì vậy không khỏi sửng sốt.
Thẩm Đống cười nói: "Tổng giám đốc Bàng, hình như ngài tới hơi sớm, chỉ sợ chuyện này sẽ gây bất lợi cho cuộc đàm phán tiếp theo của ngài."
Bàng Nghiêm ngồi xuống bên cạnh Giản Áo Vĩ, nói: "Nếu ngươi bán mảnh đất đó cho người khác, tình thế càng bất lợi hơi."
Giản Áo Vĩ nghe ra hai người dường như có chuyện làm ăn muốn bàn, vì thế nói: "Tiểu Ân, chúng ta nên đi thôi."
Thẩm Đống cười nói: "Giản tiên sinh, chuyện giữa ta và Tổng giám đốc Bàng không phải là chuyện cơ mật gì, ngài và Âu tiểu thư không cần phải tránh đi đâu. Lát nữa, ta muốn mời hai vị một bữa."
Bàng Nghiêm nói: "Không biết có thể thêm ta vào không?"
Thẩm Đống mỉm cười: "Chỉ cần Giản tiên sinh và Âu tiểu thư không ngại, ta càng không ngại."
Giản Áo Vĩ nói: "Được rồi, vậy chúng ta cung kính không bằng tuân mệnh."
Ánh mắt Bàng Nghiêm sáng quắc nhìn Thẩm Đống, nói: "Thẩm tiên sinh, ta sẵn sàng ra giá gấp tám lần mua mảnh đất trong tay ngài, ngài cảm thấy thế nào?"
Thẩm Đống lắc đầu, dứt khoát nói: "Không thế nào cả. Ta không thiếu tám mươi triệu của ngài."
Bàng Nghiêm nhíu mày nói: "Vậy ngài muốn cái gì?"
Thẩm Đống cười nói: "Hợp tác. Ta rất coi trọng thị trường bất động sản trong tương lai. Còn công ty ngài có đội ngũ kiến trúc tốt nhất Hồng Kông, có năng lực xây các nhà nhà cao tầng trên bảy mươi tầng, thế nên ta muốn hợp tác với công ty ngài để khai thác phát triển bất động sản."
Con ngươi Bàng Nghiêm đột nhiên co rụt lại, nói: "Thẩm tiên sinh, dã tâm của ngài rất lớn, nhưng tốt nhất là nên lượng sức mà đi, phải biết rằng giá thành xây dựng một tòa nhà dân cư bốn mươi lăm tầng ít nhất phải năm mươi triệu đô la Hồng Kông, ngài cảm thấy mình có thể xây dựng bao nhiêu tòa nhà như vậy nhà?"
Chỉ cần năm mươi triệu là có thể xây một tòa nhà bốn mươi lăm tầng?
Mẹ kiếp, thế này cũng quá rẻ rồi.
Trong lòng Thẩm Đống chấn động, nhưng ngoài mặt vẫn không đổi sắc, hắn bưng tách cà phê lên, nhấp nhẹ một ngụm, lúc này mới khôi phục tâm tình, nói: "Ba bốn mươi tòa nhà chắc không có vấn đề gì."
"Má nó!"
Nghe Thẩm Đống khoác lạ mà không biết ngượng mồm, Bàng Nghiêm muốn bưng cà phê lên vào hắt mặt hắn để hắn tỉnh táo lại.
Một tên côn đồ Hồng Hưng lại nói mình có thể lấy ra hai tỷ xây ba bốn chục tòa nhà cao tầng, đây quả thực là chuyện cười lớn nhất thiên hạ.
Giản Áo Vĩ và Âu Vịnh Ân cũng đồng thời bày ra vẻ mặt khiếp sợ.
Bàng Nghiêm cười ha hả nói: "Thẩm tiên sinh, nếu như ngài thật sự có thể bỏ ra hai tỷ, ta có thể thay mặt công ty bất động sản Long Hải hợp tác khai tác phát triển bất động sản với ngài."
Thẩm Đống làm sao không nhìn ra Bàng Nghiêm đang hoài nghi thực lực của hắn, mỉm cười nói: "Vấn đề tiền bạc đợi lát nữa hãy nói. Tổng giám đốc Bàng, tôi biết các ngươi muốn xây dựng khu chung cư lớn nhất Hồng Kông ở Thiên Thủy, nhưng tình huống cụ thể ta cũng không rõ lắm. Dựa theo kế hoạch của các ngươi, khu chung cư này sẽ xây bao nhiêu tòa nhà? Cần bao nhiêu tiền mới có thể hoàn thành?"
Bàng Nghiêm không giấu diếm, nói: "Tính cả đất của ngươi, tổng cộng là ba trăm hai mươi mẫu, kế hoạch của chúng ta là xây bốn tòa nhà sáu mươi tầng, tám tòa nhà bốn mươi lăm tầng và mười hai tòa nhà ba mươi sáu tầng, tổng vốn đầu tư xây dựng cơ sở khoảng ba tỷ đô la Hồng Kông."
Bạn cần đăng nhập để bình luận