Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 320: Hù doạ Trình Đông Lai (1)

Chương 320: Hù doạ Trình Đông Lai (1)
Vi Cát Tường nói: "Đống ca, nếu như chúng ta muốn mua thêm một ngàn tấm biển số xe, vậy thì phải trả thêm hơn bốn mươi triệu, tài chính không có vấn đề gì chứ?"
"Chỉ cần chúng ta giải quyết một ngàn tấm biển số xe này, là có thể thế chấp công ty xe taxi cho ngân hàng, như vậy không phải có tiền rồi ư?"
Vi Cát Tường vỗ trán một cái, nói: "Đống ca, vẫn là ngài cao minh."
Bên kia, Trình Đông Lai đã đạt thành hiệp nghị riêng với La Triển nổi giận đùng đùng tìm đến hắn ta.
"Tại sao một ngàn tấm biển số xe lại vào túi công ty Taxi Đằng Phi?"
La Triển bất đắc dĩ nói: "Lai ca, xin lỗi ngươi, cấp trên gọi điện thoại cho ta, bảo nhất định phải cho xe taxi Đằng Phi thắng. Nếu không cái chức cục trưởng cục giao thông của ta chỉ sợ sẽ không làm lâu được."
Trình Đông Lai nhíu mày nói: "Một đám côn đồ, làm sao có thể sinh ra liên hệ với những lão Tương Ưng kia được?"
La Triển nói: "Tiền. Chỉ cần có tiền, là có thể liên lạc với bọn họ."
Trình Đông Lai hỏi: "Người gọi điện thoại cho ngươi là ai?"
La Triển trầm mặc một lát, nói: "Lai ca, ta chỉ có thể nói đối phương là người nhất ngôn cửu đỉnh nhất cái xứ Hương Cảng này. Những thứ khác, ta không thể nói gì thêm."
Trình Đông Lai nói: "Nói như vậy, công ty taxi của ta không mở được?"
La Triển thở dài, nói: "Bao tử của công ty taxi Đằng Phi rất lớn, bọ họ không thỏa mãn với một ngàn biển số xe này. Phía trên bảo ta xin cho bọn họ thêm một ngàn biển số xe nữa, đồng thời nghiêm khắc trừng trị nhóm xe thuê đen. Lai ca, quan lớn một cấp đè chết người, chớ nói chi là lớn hơn rất nhiều cấp, ta chẳng còn lựa chọn nào khác cả."
Trình Đông Lai nói: "Ta biết rồi. Mẹ kiếp, công ty taxi Đằng Phi dám tranh giành mối làm ăn với ta. Nếu không cho bọn họ một chút sắc mặt, bọn họ còn tưởng Trình gia chúng ta dễ bắt nạt lắm."
Nói xong Trình Đông Lai nổi giận đùng đùng rời đi.
Nhìn bóng lưng của Trình Đông Lai, trên mặt La Triển lộ ra một nụ cười.
Trong giới thương mại Hồng Kông, tập đoàn Trình thị tuyệt đối thuộc về cấp bậc siêu lớn.
Bọn họ lấy khách sạn và thông tin làm cơ sở, sau đó mở rộng sang bất động sản, cảng biển, y dược… hơn mười lĩnh vực, tổng giá trị thị trường vượt qua bốn mươi tỷ, tuyệt đối có thể xếp vào hai mươi tập đoàn đứng đầu ở Hồng Kông.
Mục đích La Triển nói như vậy là muốn Trình gia tìm Thẩm Đống gây phiền toái.
Với thực lực của Trình gia, tuyệt đối có thể khiến Thẩm Đống phải trả giá đắt.
Quả nhiên, ngay đêm hôm đó, hộp đêm Bích Hải của Thẩm Đống bị cục cảnh sát Tiêm Sa Chủy kiểm tra.
Cảnh sát tìm thấy hơn mười ký ma túy trong hộp đêm, Tiểu Mã ca làm người phụ trách ngay lập tức bị bắt đưa đi.
Ngoài ra, các quán bar, phòng khiêu vũ, hộp đêm khác của Thẩm Đống cũng nhận được sự "chăm sóc đặc biệt" của cảnh sát.
Tuy rằng không tìm thấy những thứ như ma túy, nhưng việc làm ăn không thể tránh khỏi bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Ngày hôm sau, Thẩm Đống đến cục cảnh sát, bảo lãnh Tiểu Mã ca ra ngoài.
Trên xe, Tiểu Mã ca nói: "Đống ca, địa bàn của chúng ta tuyệt đối không bao giờ xuất hiện ma túy, có người đang hại chúng ta."
Thẩm Đống gật đầu: "Ta biết. Đối phương đã gọi điện thoại cho ta, hẹn ta gặp mặt nói chuyện."
Tiểu Mã ca nghiến răng nghiến lợi nói: "Mẹ nó. Đống ca, chúng ta tuyệt đối không thể bỏ qua cho hắn."
Thẩm Đống lạnh lùng nói: "Mặc kệ hắn là ai, ta nhất định phải bắt hắn trả cái giá thật lớn."
Lợi nhuận một ngày của hộp đêm Bích Hải lên đến hai ba triệu, bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy, ảnh hưởng có thể nói là cực kỳ ác liệt.
Điều khiến Thẩm Đống không thể chấp nhận nhất là hộp đêm Bích Hải bị cho ngừng kinh doanh vô thời hạn, đây khác nào muốn mạng của hắn.
Phải biết rằng những hộp đêm khác không lúc nào không nhìn chằm chằm vào hộp đêm Bích Hải.
Nhân lúc khoảng thời gian này, bọn họ nhất định sẽ dùng trăm phương ngàn kế tranh đoạt khách hàng của hộp đêm Bích Hải.
Đến lúc đó, cho dù hộp đêm Bích Hải mở cửa lại, muốn khôi phục như trước là chuyện không thể nào.
"Đm."
"Đm."
"Đm."
Tiểu Mã ca vừa đấm chân mình vừa chửi rủa không ngừng.
Thẩm Đống nói: "Tiểu Mã, mỗi khi có chuyện lớn phải bình tĩnh. Ta đi gặp tên không sợ chết kia, ngươi quay về hộp đêm Bích Hải điều tra camera, tìm ra tất cả những người có khả năng dùng ma túy hãm hại chúng ta, chúng ta lần lượt điều tra. Nếu không điều tra được, vậy bỏ tiền tìm một anh em gánh vác chuyện này. Bât luận như thế nào đi nữa, hộp đêm Bích Hải cũng phải nhanh chóng mở cửa trở lại."
Tiểu Mã ca gật đầu, nói: "Đã rõ."
Sau khi đưa Tiểu Mã Ca đến hộp đêm Bích Hải, Thẩm Đống đi tới một quán cà phê.
Trước cửa quán cà phê có hơn hai mươi vệ sĩ đang đứng, người nào người nấy mặc đồ tây, mang giày da, lưng hùm vai gấu, khí thế bất phàm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận