Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 324: Trình Đông Lai hối hận (2)

Chương 324: Trình Đông Lai hối hận (2)
Thẩm Đống nói: "Đoán thôi. Có điều, ta có thể xác định trong cục cảnh sát Thái Quốc nhất định có người của Bát Diện Phật. Nói cách khác, chỉ cần các ngươi đi Thái Quốc, nếu không chết coi như là mạng lớn. Cảnh sát Mã, ngươi hiểu ý ta chứ?"
Mã Hạo Thiên trầm mặc một lát, nói: "Có một số việc phải làm, cho dù biết có nguy hiểm rất lớn."
Nhìn thấy Mã Hạo Thiên, Thẩm Đống tựa như nhìn thấy chính mình của kiếp trước, trong lòng mềm nhũn, nói: "Muốn thu phục Bát Diện Phật, ngươi nhất định phải có một đội ngũ cường đại độc lập với cục cảnh sát, nếu không các ngươi đi bao nhiêu sẽ chết bấy nhiêu."
Mã Hạo Thiên gật đầu, đăm chiêu như có điều suy nghĩ.
Chuyện Thẩm Đống bị bắt vào tổ quét ma túy nhanh chóng lan truyền khắp giang hồ.
Phàm là người quen biết Thẩm Đống đều cười nhạt không tin chuyện hắn buôn bán ma túy.
Đại phú hào nào một tháng kiếm được cả chục triệu lại đi bán ma túy chứ, đây quả thực là truyện hài.
Sáu giờ chiều, Lý Hân Hân đi gặp Thẩm Đống với Âu Vịnh Ân.
Thẩm Đống cười nói: "Ta là người rất mê tín, chưa bao giờ dám làm loại chuyện sinh con trai không có lỗ đít này, cho nên các ngươi không cần lo lắng, cảnh sát không có chứng cứ, nhiều nhất chỉ tạm giam ta bốn mươi tám giờ thôi."
Lý Hân Hân nói: "Nghe Vịnh Ân nói, là Trình gia hãm hại ngươi?"
Thẩm Đống nói: "Vốn là một cuộc cạnh tranh thương mại, Trình gia nhất định phải dùng thủ đoạn này để đối phó với ta, ta cũng không có gì để nói."
Lý Hân Hân hỏi: "Có gì cần chúng ta làm không?"
Thẩm Đống khoát tay, nói: "Không cần làm gì cả, chờ ta về nhà là được."
Cùng lúc đó, Trình Đông Lai biết được hai đứa con của mình bị bắt đi, tức giận nổi trận lôi đình.
Thì ra một giờ trước, Trình Đông Lai phái người đi đón hai đứa trẻ tan học.
Vì lý do an toàn, hắn tìm những tám vệ sĩ đi bên người hai đứa trẻ để bảo vệ.
Kết quả trên đường về nhà, vẫn bị mấy người đội mũ trùm đầu bắt đi.
Tám vệ sĩ chết hết bảy người, chỉ để lại một người sống để gọi điện thoại báo tin.
Rất hiển nhiên, đây chắc chắn là người Thẩm Đống phái đi.
Nghĩ đến lúc Thẩm Đống nói muốn chôn sống cả nhà mình, Trình Đông Lai đột nhiên có cảm giác không rét mà run.
Đúng lúc này, điện thoại của hắn tađột nhiên vang lên.
"Trình tổng, tên là Chu Uyển, là bạn thân của Thanh Thanh. Lúc tan làm, cô ấy bị người ta đánh ngất mang rồi."
"Cái gì? Chết tiệt, vệ sĩ của cô ấy đâu?"
"Bốn vệ sĩ đều đã chết, ta vừa mới báo cảnh sát."
"Cảm ơn ngươi, ta lập tức đến cục cảnh sát."
Cúp điện thoại, sắc mặt Trình Đông Lai khó coi tới cực điểm, nghiến răng nghiến lợi nói: "Thẩm Đống, tên khốn kiếp nhà ngươi."
Trình Đông Lai đi tới cục cảnh sát Tiêm Sa Chủy, gặp Thẩm Đống trong phòng thẩm vấn.
"Vợ con ta đâu? Ngươi bắt bọn họ đi đâu rồi?" Trình Đông Lai lớn tiếng chất vấn.
Thẩm Đống bình tĩnh, thản nhiên nói: "Trình tiên sinh, ta không rõ ngươi đang nói chuyện gì."
"Vợ con ta bị bắt cóc, mười một vệ sĩ bị giết chết, ngươi dám nói chuyện này không phải do ngươi làm?"
Mười một vệ sĩ đã chết?
Thẩm Đống hơi sửng sốt, sau đó lập tức hiểu dụng ý của A Hoa.
Hiển nhiên, hắn ta đang dùng mười một mạng người này để cảnh cáo Trình Đông Lai.
Thẩm Đống mỉm cười nói: "Ta vẫn luôn ở cục cảnh sát, đương nhiên không phải ta làm. Trình tiên sinh, nhìn thấy bộ dáng hổn hển của ngài, ta thật sự vô cùng vui mừng. Ngài yên tâm, ta luôn giữ lời, chuyện đã đồng ý nhất định sẽ dốc hết toàn lực hoàn thành."
Làm sao Trình Đông Lai không hiểu ý của Thẩm Đống được.
Hắn đang ám chỉ chó mình biết, rằng hắn nói chôn sống cả nhà tức là thực sự chôn sống cả nhà.
"Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?" Ánh mắt Trình Đông như muốn tóe lửa.
Thẩm Đống thản nhiên nói: "Hộp đêm Bích Hải khai trương gần bảy tháng rồi, mỗi ngày thu cả đấu vàng, trở thành câu lạc bộ đêm đệ nhất xứ Hương Cảng. Phàm là du khách đến Hồng Không du lịch, chắc chắc sẽ ghế qua hộp đêm Bích Hải chơi. Một mối làm ăn tốt như vậy, bị ngươi cho quấy rầy. Trình tiên sinh, ngươi cảm thấy ngươi nên bồi thường cho ta như thế nào?"
Trình Đông Lai nói: "Ta có thể để hộp đêm Bích Hải mở cửa lại ngay ngày mai."
Thẩm Đống cười: "Vậy là xong rồi sao? Ngươi nghĩ đơn giản quá. Không bồi thường hai tỷ đô la Hồng Kông, chuyện này không xong được đâu."
"Hai tỷ?"
Trình Đông Lai đứng phắt dậy, khó có thể tin nói: "Ngươi biết hai tỷ là bao nhiêu tiền không?"
Trong con ngươi Thẩm Đống lóe lên tia sáng nói: "Đương nhiên biết. Hộp đêm Bích Hải của ta tổn thất hai tỷ đô la Hồng Kông, ngươi phải bồi thường, một phân tiền cũng không được thiếu."
Nói xong, Thẩm Đống nhìn camera ở góc tường, nói: "Ta phải đi rồi."
Mã Hạo Thiên đi vào, dẫn Thẩm Đống rời đi.
Lúc đi ngang qua Lộ Trình Đông Lai, Thẩm Đống nhẹ giọng nói bên tai hắn ta: "Hai tỷ đô la Hồng Kông mua toàn bộ mạng người của Trình gia, ngươi không thiệt thòi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận