Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 331: Tri kỷ khó tìm (1)

Chương 331: Tri kỷ khó tìm (1)
Thẩm Đống lườm hắn ta một cái, nói: "Ngươi vuốt mông ngựa không sáng tạo chút nào. Bây giờ chúng ta cũng chỉ hoài nghi người nhà Đường Bồi Quân bị Long Thanh Quần bắt, nhưng tình huống chân thật rốt cuộc như thế nào, còn cần nghiệm chứng lại nữa. Ha ha, Đường Bồi Quân đến có nghĩa là Long Thanh Quần sắp thu lưới, mà ta cũng muốn thu lưới. Hươu chết về tay ai, phải xem ai sáng suốt hơn ai rồi."
Thẩm Đống khoanh tay đứng trước cửa sổ, ra vẻ đắc ý.
Nếu ăn được Long Thanh Quần, hắn có thể xây lên vương quốc bất động sản của riêng mình rồi.
Cho dù không thể chống lại những ông trùm bất động sản như Lý Siêu Nhân, ít nhất đã có được sức tự bảo vệ mình.
Những cái khác chưa bàn đến, chỉ riêng một trăm hai mươi mẫu đất của Tướng Quân Ác cũng đủ cho hắn ăn nhiều năm.

Một khu phố ở Central.
Hai giờ sáng, Đường Bồi Quân nhìn thấy một chiếc xe tải dừng lại từ trên lầu, chớp mắt ba cái, hắn ta biết là người của Long Thanh Quần đến nên lập tức chạy xuống lầu.
Cửa sổ xe mở ra, một người phụ nữ chừng bốn mươi tuổi, vẫn rất duyên dáng và hai đứa trẻ một lớn một nhỏ ló đầu ra.
"Ông xã."
"Ba ba."
Đường Bồi Quân hai mắt đỏ bừng, nói: "Bà xã, Tiểu Phong, Tiểu Lan, các ngươi có khỏe không?"
Người phụ nữ nói: "Bọn họ không làm gì chúng ta cả."
Đường Bồi Quân nói: "Vậy là tốt rồi. Các ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ cứu các ngươi trở về."
Vừa dứt lời, cửa sổ xe đóng lại, một giọng nói truyền ra.
"Có thể cứu bọn họ hay không, còn phải xem ngươi có nghe lời hay không."
Đường Bồi Quân chết cũng không quên được giọng nới này, lạnh lùng nói: "Long Thanh Quần, không ngờ ngươi lại tự mình tới đây."
Long Thanh Quần đi xuống xe, cười nói: "Chúng ta là bạn cũ, ta nhất định phải tới gặp ngươi một lần. Lão Đường, không mời ta lên uống một ly ư?"
Đường Bồi Quân nhìn thoáng qua vợ con trong xe một cách thâm tình, xoay người dẫn Long Thanh Quần và một vệ sĩ của hắn ta lên lầu.
Đi vào phòng Đường Bồi Quân thuê, Long Thanh Quần quét một vòng, thở dài nói: "Điều kiện sinh hoạt của ngươi hình như không được tốt lắm. Dù gì chúng ta quen biết cũng đã lâu, sau khi chuyện thành công, ta sẽ tặng ngươi một căn biệt thự."
Đường Bồi Quân hừ một tiếng, nói: "Lúc đó, chỉ sợ thứ ngươi tặng không phải biệt thự gì, mà là cái mạng cả nhà chúng ta."
Long Thanh Quần khoát tay, nói: "Yên tâm, chuyện bỏ ma giết lừa ta đã sớm không làm nữa rồi."
Đường Bồi Quân nói: "Bớt nói nhảm lại. Mặc dù Thẩm Đống để ta làm quản lý thực sự của công ty bất động sản Đằng Phi, nhưng trong khoảng thời gian ngắn hắn chắc chắn sẽ không tin tưởng ta."
"Ta cũng không nghĩ rằng ngươi có thể khiến hắn tin tưởng."
Long Thanh Quần lấy ống nghiệm nhỏ trong túi ra một, thản nhiên nói: "Đây là một loại thuốc thần kinh không màu không vị. Chờ Thẩm Đống đến phòng làm việc của ngươi, ngươi bỏ nó vào trong nước đưa Thẩm Đống muốn uống. Thẩm Đống chỉ cần uống một chút, chưa được năm phút sẽ ngất xỉu."
Đường Bồi Quân nhíu mày nói: "Sau khi té xỉu thì sao?"
Long Thanh Quần lấy ra một xấp hợp đồng chuyển nhượng, đặt lên bàn, nói: "Ấn dấu tay của hắn."
Đường Bồi Quân cầm lấy thỏa thuận này nhìn sơ một chút, lão khốn này, những thỏa thuận này gần như bao quát hết tất cả sản nghiệp của Thẩm Đống, ngay cả công ty mì ăn liền cũng không bỏ qua.
"Ngươi thật đúng là đồ tham lam." Đường Bồi Quân cười lạnh nói.
Long Thanh Quần nói: "Cho tới bây giờ sự tham lam đều là động lực của người thành công. Lão Đường, ngươi chỉ là một tên úng não, cho nên mới lưu lạc tới nước này."
Đường Bồi Quân nói: "Long Thanh Quần, ngươi luôn cho rằng mình rất thông minh còn người khác đều là kẻ ngốc. Không biết chính ngươi mới là kẻ ngốc lớn nhất trên thế giới."
Long Thanh Quần cười to một trận, sau đó thu lại nụ cười, lạnh lùng nói: "Sau khi chuyện hoàn thành, cả nhà các ngươi mới có hy vọng sống sót. Còn nếu chuyện không thành, ngươi cứ đởi nhặt xác cho vợ con mình đi."
Nói xong, Long Thanh Quần đứng dậy rời đi.
Đường Bồi Quân lập tức đuổi theo.
Mặc dù hắn ta không nhìn thấy vợ con mình, nhưng vẫn không ngừng phất tay.
Cho đến khi chiếc xe biến mất trong màn đêm đen kịt, lúc này Đường Bồi Quân mới dừng lại, trên mặt lệ rơi lã chã.
Long Thanh Quần đưa vợ con Đường Bồi Quân đến một tiểu khu cũ nát ở Thuyên Loan, dặn dò cấp dưới nhất định phải trông chừng bọn họ, lúc này mới rời đi.
Long Thanh Quần không hề chú ý tới có một chiếc Santana luôn đi theo phía sau.
Sáu giờ sáng hôm sau, Thẩm Đống nhận được điện thoại của Trương Hoan.
"Đống ca, ngươi suy đoán không sai, người nhà của Đường Bồi Quân bị Long Thanh Quần bắt, giam ở Thuyên Loan."
Trương Hoan là nhân tài mới nổi trong tay Thẩm Đống, xuất thân từ lính trinh sát, có năng lực truy vết và phản truy vết rất mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận