Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 358: Trận chiến tranh giành Ma Cao (2)

Chương 358: Trận chiến tranh giành Ma Cao (2)
Liên Hạo Long nói: "Tổn thất của chúng ta cũng không nhỏ, tử thương hơn một ngàn ba trăm người. Ta đoán tối nay bọn họ sẽ phản công."
Tưởng Thiên Sinh gật đầu, nói: "Ta cũng nghĩ như vậy, cho nên ta đã điều hai ngàn người từ Hồng Kông tới. Hồng tiên sinh, trận này đánh đến nước này, Hồng Thái có phải cũng nên xuất ra vài người hay không?"
Hồng Nam cau mày nói: "Dựa theo hiệp nghị lúc trước, nhiệm vụ của chúng ta chỉ là ám sát Ma Bình Đỉnh và Lại Hạo Đông. Các ngươi để ta xuất nhân, vậy ước định lúc trước nói như thế nào?"
Đại D nói: "Ước định lúc trước hủy bỏ. Mặc kệ kết quả như thế nào, bốn xã đoàn chúng ta chia đều sòng bạc."
Tưởng Thiên Sinh nói: "Ta không có ý kiến."
Liên Hạo Long nói: "Đồng ý."
Hồng Nam nói: "Vậy ta điều một ngàn anh em của công ty bảo an Thái Thịnh tới đây, bọn họ ngày thường huấn luyện nghiêm chỉnh, đánh nhau vô cùng hung mãnh, một ngàn người có thể dùng như ba ngàn người."
Đại D nói: "Người đã có, còn vũ khí đâu?"
Tưởng Thiên Sinh nói: "Yên tâm. Hàn Tân buôn lậu, quen biết một nhóm người làm súng ống đạn dược ở Miến Điện. Trước mười giờ tối, Hàn Tân sẽ vận chuyển số súng ống đạn dược này tới."
Đại D cười ha ha, nói: "Vậy thật sự là quá tốt."
Liên Hạo Long hỏi: "Cảnh sát Ma Cao có hành động hay không?
Tưởng Thiên Sinh nói: "Ta lập tức đi tìm trưởng phòng cảnh sát Ma Cao nói chuyện một chút. Nếu ông ta chịu hỗ trợ, chúng ta có thể lấy ra hai mươi phần trăm lợi nhuận của sòng bạc đưa cho ông ta. Các người cảm thấy thế nào?"
Đại D và Hồng Nam đều nhíu mày, không nói gì.
Liên Hạo Long nhả ra một ngụm khói, nói: "Chúng ta là bang phái ngoại lai, muốn dừng chân ở Ma Cao, tốt nhất có thể có quan hệ với chính phủ Ma Cao. Để ta nói thẳng, mặc kệ ông ta có đồng ý giúp chúng ta hay không, hai mươi phần trăm lợi nhuận này là thứ nhất định phải cho."
Trong đôi mắt Tưởng Thiên Sinh hiện lên sự tán thưởng, nói: "Long ca anh minh. Hai mươi phần trăm không phải ta thuận miệng nói, mà ta vẫn luôn cho là nên làm như vậy, bởi vì băng Mã Tự Bang và băng Thủy Phường cho sở cảnh sát mười lăm phần trăm, một xã đoàn ngoại lai như ta phải cho nhiều hơn bọn họ năm phần trăm mới có thể đứng vững ở Ma Cao được."
Đại D nhún nhún vai, nói: "Đã như vậy, thì cứ cho đi!"
Hồng Nam nói: "Ta không có ý kiến."
Sau khi hội nghị kết thúc, Tưởng Thiên Sinh lập tức đi tới tổng cục cảnh vụ Ma Cao, nói chuyện với trưởng ban cảnh vụ Lôi Áo hơn nửa tiếng đồng hồ.
Dường như hai người nói chuyện khá hợp nhau, bởi vì Tưởng Thiên Sinh được Lôi Áo tự mình đưa đến tiễn đến tậng lầu dưới.
Mười giờ tối, hai bên giao chiến bằng súng ống đạn dược.
Một trận chiến càng thêm thảm thiết lại bắt đầu trên các con đường lớn của Ma Cao.
Đa số dùng súng tiểu liên, súng lục và lựu đạn, nên lực sát thương vô cùng lớn, nhân số tử thương so với lúc trước nhiều hơn gấp đôi, quả thực có thể dùng thây chất đầy đống để hình dung.
Cùng lúc đó, Hồng Nam phái ra ba đội sát thủ đến bệnh viện Ma Cao ám sát Ma Bình Đính.
Thủ hạ của Ma Bình Đính liều mạng ngăn cản, sau khi trả một cái giá thật lớn, cuối cùng cũng đánh lui sát thủ.
"Bệnh viện không an toàn, chúng ta phải lập tức rời đi ngay."
Ma Bình Đính quyết định thật nhanh, dưới sự bảo vệ của các vệ sĩ, rời khỏi bệnh viện.
Nhưng hắn ta nào ngờ điều mà các sát thủ Thái Thịnh muốn hắn làm chính là như thế.
Khi đoàn xe của bọn họ cách biệt thự của Ma Bình Đính chưa đến một cây số nữa, thì hai chiếc xe nâng một trước một sau đột nhiên lao ra, đâm thẳng vào đoàn xe.
Có ít nhất một nửa số xe đã bị lật, nên xe chở Ma Bình Đính không thể không dừng lại.
Đám đàm em của Ma Bình Đính tức tốc lao ra từ trong xe, chiến đấu kịch liệt với đoàn đội sát thủ của Hồng Nam.
"Nhiệm vụ hoàn thành, rút lui!"
Sau một tiếng ra lệnh, tất cả sát thủ giống như thủy triều rút lui quay về.
Hồng Nam nhận được tin tức này, vô cùng vui vẻ, nói: "Chư vị, Ma Bình Đính xong đời rồi."
Mắt Đại D sáng lên, nói: "Ngươi chắc chắn chứ?"
Hồng Nam nói: "Chắc chắn. Chúng ta thông qua đánh lén, ép Ma Bình Đính rời khỏi bệnh viện, trên đường hắn quay về nhà, dùng xe nâng phá tan đoàn xe của hắn. Kịch chiến trong năm phút, giữa trán của Ma Bình Đính trúng đạn, chết đến không thể chết hơn được."
Tưởng Thiên Sinh vỗ đùi một cái, nói: "Thật sự quá tốt. Băng Hào Mã bây giờ chẳng khác nào rắn mắt đầu, thủ hạ của Ma Bình Đính đều là hạng hổ, sói, vì tranh đoạt vị trí thủ lĩnh đứng đầu nhất định sẽ vung tay đánh nhau. Ha ha, không có băng Hào Mã, chỉ dựa vào băng Thủy Phường và băng Tam Liên tuyệt đối không thể nào ngăn được chúng ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận