Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 371: Giết Cừu Tiếu Si

Chương 371: Giết Cừu Tiếu Si
Trước mặt hơn trăm khẩu súng tiểu liên, đám côn đồ này không có nửa điểm sức lực phản kích.
Chỉ qua một phút đồng hồ, toàn bộ đám côn đồ đã ngã xuống đất, chết đến không thể chết hơn được nữa.
Tiêu Phương Phương gian nan nuốt một ngụm nước bọt, nói: "Bọn họ cứ như vậy đi đời cả rồi? Điều này chẳng giống trong phim chút nào."
Cao Tiến liếc hắn ta một cái, nói: "Có phải ngươi cảm thấy vừa rồi Đao Ba Côn hẳn là có thể tránh được tập kích, sau đó cùng chúng ta kịch chiến một hồi, trước khi chết lại để lại di ngôn gì đó đúng không?"
Tiêu Phương Phương nói: "Không sai. Đây mới là tình tiết bình thường."
Cao Tiến tức giận nói: "Làm ơn. Đây là hiện thực, không phải điện ảnh."
Lý Kiệt nói: "Chúng ta nên đi thôi."
Hải Đường hỏi: "Đống ca không về cùng chúng ta à? Hình như lúc nãy anh ấy cũng ở sòng bạc."
Lý Kiệt nói: "Đống ca đến sòng bạc vì hai lý do, một để bảo vệ hai người, hai để giết Cừu Tiếu Si."
Hải Đường biến sắc, kinh hô: "Giết Cừu Tiếu Si? Anh ấy điên rồi ư?"
Cao Tiến cũng chấn động cả người.
Nếu không phải trước khi chết hắn ta đã đồng ý với vợ mình trong vòng một năm không được đi tìm Cừu Tiếu Si báo thù, chỉ sợ Cao Tiến đã sớm động thủ.
Mắt thấy một năm sắp trôi qua, Cao Tiến thật sự không hy vọng Cừu Tiếu Si chết trong tay Thẩm Đống.
Việc không thể tự tay giết Cừu Tiếu Si sẽ trở thành tiếc nuối cả đời Cao Tiến.
Lý Kiệt thản nhiên nói: "Từ trước đến nay Đống ca làm việc gì cũng tính toán cẩn thẩn rồi mới hành động. Đống ca muốn giết Cừu Tiếu Si, tự nhiên là vì Đống ca có nắm chắc nên mới đi làm."
Hải Đường mím môi, nói: "Nếu anh ấy thật sự giết Cừu Tiếu Si, báo thù cho cha ta, ta sẽ người phụ nữa của anh ấy suốt đời."
Lý Kiệt kinh ngạc nhìn Hải Đường, tán thưởng cô gái quyến rũ yêu ghét rõ ràng này: "Chúng ta đi thôi."
Hải Đường nói: "Không, ta phải chờ Thẩm Đống."
Lý Kiệt nhíu mày nói: "Chúng ta cần trở lại sòng bạc lần nữa."
Hải Đường nói: "Vậy cùng nhau trở về."
Cao Tiến lập tức phụ họa: "Đúng, cùng nhau trở về."
Lý Kiệt nhất thời câm nín.
Trong sòng bạc Nhạc Phúc, Thẩm Đống vừa chơi bài, vừa quan sát động tĩnh bốn phía.
Giết Cừu Tiếu Si không phải là suy nghĩ trong lúc nông nỗi, mà là suy nghĩ cặn kẽ của Thẩm Đống.
Thứ nhất có thể gia tăng giá trị việc tốt. Cừu Tiếu Si là người độc ác, không biết đã làm bao nhiêu chuyện xấu, giết hắn chắc chắn có thể lấy được lượng lớn giá trị việc tốt.
Thứ hai có thể giúp Hải Đường đoạt lại quyền lực của băng Đông Hồ. Trong băng Đông Hồ có rất nhiều người cảm nhớ ân đức của Hải Ngạn, chỉ có thể giận mà không dám nói gì trước mặt Cừu Tiếu Si có thực lực mạnh mẽ. Chỉ cần xử lý Cừu Tiếu Si, có tỷ lệ rất lớn Hải Đường sẽ chấp chưởng băng Đông Hồ bang, điều này đối với Thẩm Đống mà nói trăm lợi mà không có lấy một hại.
Không thể không nói, vận may của Thẩm Đống thật sự không tệ.
Thẩn Đống chơi bài suốt một tiếng đồng hồ trong trạng thái không tập trung, hắn chẳng những không thua, còn thắng mấy chục vạn, khiến cho hắn thực sự không biết nên nói gì.
Đúng lúc này, cơ hội rốt cuộc đã tới.
Có vẻ Cừu Tiếu Si đã nhận được tin Đao Ba Côn bị giết, sắc mặt hắn ta tối sầm, mang theo hơn mười thủ hạ vội vã đi ra ngoài.
Thẩm Đống lập tức đi theo phía sau, sau khi xác nhận Cừu Tiếu Si lên một chiếc xe màu đen, hắn lập tức cầm lấy điện thoại gọi điện thoại cho Lý Kiệt.
"Tình hình bên các ngươi thế nào rồi?"
"Đống ca, đã giải quyết xong Đao Ba Côn, bây giờ chúng ta cách sòng bạc không đến năm cây số."
"Tốt lắm. Cừu Tiếu Si vừa dẫn theo thủ hạ đi về hướng của ngươi, biển số xe theo thứ tự là 3822, 4755, 6244. Ta sẽ đi theo phía sau hắn, ngươi hãy nói với Trần Huy cứ mạnh mẽ tấn công. Chỉ cần có thể ép Cừu Tiếu Si đi ra khỏi xe, ta tuyệt đối nắm chắc giết chết hắn."
"Không thành vấn đề. Đống ca, nhóm tiểu thư Hải Đường biết ngài muốn giết Cừu Tiếu Si, nên không quay về Hồng Kông, mà đi theo chúng ta tới đây."
"Vậy thì cho bọn họ mỗi người một khẩu súng, cùng nhau giết Cừu Tiếu Si."
"Được."
Ba chiếc xe của Cừu Tiếu Si chạy về phía trước hừng ba cây số, đã bị tai nạn giao thông Trần Huy cố ý gây ra chặn lại.
"Tình huống thế nào?" Cừu Tiếu Si nhíu mày hỏi.
"Đại ca, phía trước xảy ra sự cố, hình như rất nghiêm trọng." Tài xế nói.
Cừu Tiếu Si cảm thấy không ổn, lập tức nói: "Lui về."
"Được."
Tài xế đáp ứng một tiếng, muốn đánh tay lái rời đi.
Đột nhiên, hai bên đường lao ra vài đàn ông cầm súng tiểu liên.
Bọn họ không nói hai lời, nhắm thẳng họng súng vào ba chiếc xe của Cừu Tiếu Si, trút đạn xuống.
Cừu Tiếu Si hô to: "Mau lui."
Bạn cần đăng nhập để bình luận