Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 377: Tạo phản (1)

Chương 377: Tạo phản (1)
Trương Long cả giận nói: "Vớ vẩn. Một người phụ nữ như ngươi muốn làm thủ lĩnh đứng đầu băng Đông Hồ, nói giỡn gì vậy? Nếu chuyện này truyền tới tai các bang phái khác ở Đài Loan, băng Đông Hồ chúng ta chẳng phải là thành một chuyện cười ư. Còn có, Hải Đường, ta hỏi ngươi, Cừu Tiếu Si chết như thế nào?"
Hải Đường nói: "Bị ta ném xuống biển. Thế nào? Ngươi muốn báo thù cho hắn?"
Trương Long lạnh lùng nói: "Không có bất kỳ chứng cớ nào chứng minh Cừu Tiếu Si giết lão thủ lĩnh cả, còn ngươi tự tiện giết Cừu Tiếu Si phạm vào môn quy của băng Đông Hồ chúng ta. Một người xúc phạm môn quy, không có tư cách làm thủ lĩnh đứng đầu."
Hải Đường giận quá hóa cười, nói: "Trương Long, ngẩng đầu ba thước có thần linh, ngươi nói lời này, không sợ gặp báo ứng ư?"
"Báo ứng?"
Trương Long lạnh lùng nói: "Nếu trên đợi thật sự có cái gọi là báo ứng, những kẻ đang ngồi kia đã sớm chết sạch. Hải Đường, ta hỏi ngươi một vấn đề, lần này ngươi đến Hồng Kông mang về không ít người, bọn họ là ai?"
Hải Đường nói: "Chuyện này liên quan gì đến ngươi chứ?"
Trương Long nói: "Đương nhiên có liên quan. Ta nghi ngờ ngươi chỉ là con rối do một xã đoàn nào đó ở Hồng Kông đưa tới. Một khi ngươi trở thành thue lĩnh đứng đầu băng Đông Hồ, chỉ sợ không bao lâu nữa băng Đông Hồ sẽ trở thành băng đảng "chư hầu" phụ thuộc của đối phương."
Hải Đường nói: "Vớ vẩn. Băng Đông Hồ do ông nội ta sáng lập ra, dù ta bất hiếu cũng tuyệt đối không hủy diệt nó."
Trương Long chỉ vào hai đàn ông phía sau cô, nói: "Vậy ngươi nói cho ta biết, bọn họ là ai?"
Phong Vu Tu thản nhiên nói: "Chúng ta là người của Hồng Hưng ở Hồng Kông, ta tên Phong Vu Tu, hắn tên Hạ Hầu Vũ. Lần này tới đây là phụng mệnh đại ca Thẩm Đống bảo vệ tiểu thư Hải Đường. Chờ sau khi cô ấy trở thành thủ lĩnh đứng đầu băng Đông Hồ, tất cả chúng ta sẽ lập tức quay về Hồng Không, cho nên mọi người hoàn toàn có thể yên tâm."
Trương Long nói: "Ta từng nghe đến cái tên Thẩm Đống - Hồng Hưng. Hắn được xưng là đệ nhất cao thủ xã hội đen ở Hồng Kông. Một nhân vật lớn như vậy ra tay, ta không tin mọi chuyện đơn giản như lời các người nói."
Phong Vu Tu cười lạnh nói: "Trương Long đúng không? Ngươi không khỏi xem thường Đống ca của chúng ta. Đống ca chẳng có chút hứng thú gì với băng Đông Hồ cả, càng không có hứng thú với Đài Loan. Nếu ngươi còn dám lấy Đống ca ra công kích tiểu thư Hải Đường, đừng trách ta không khách khí với ngươi."
Trương Long khinh thường nói: "Ha ha, chỉ bằng tên què ngươi ư?"
"Ngươi muốn chết."
Phong Vu Tu biến sắc, tay trái như vuốt hổ, tay phải nắm chặt, xông về phía Trương Long.
Trương Long đứng dậy, cánh tay như súng, đâm thẳng vào ngực Phong Vu Tu, dùng Hình Ý Quyền.
"Ầm!"
Chỉ là so với Hình Ý Quyền của Thẩm Đống, thì Hình Ý Quyền của Trương Long thật sự quá kém cỏi.
"Rầm!"
Hai quyền mạnh mẽ va vào nhau, Trương Long chỉ cảm thấy một lực lượng cực lớn vọt tới mình, hắn ta không chịu được lui về sau ba bước.
Hải Đường lạnh lùng nói: "Phong sư phụ, phế tên khốn vong ân phụ nghĩa này giúp ta."
Cô biết Trương Long là chướng ngại lớn nhất để mình ngồi lên vị trí thủ lĩnh đứng đầu băng Đông Hồ.
Chỉ có lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai xử lý hắn ta, thì mọi người mới có thể thành thật lại.
Nghe Hải Đường nói thế, Phong Vu Tu làm sao còn có thể lưu thủ nữa, trong nháy mắt hai tay hắn ta liên hoàn tung ra mười mấy quyền.
Mỗi một quyền đều đánh ra tiếng nổ kinh người, đây là tượng trưng cho cảnh giới Minh kình đỉnh phong trong quốc thuật.
"Đệt."
"Thật mãnh liệt."
"Người này tuyệt đối là một cao thủ võ thuật."
"Không hổ là thủ hạ của đệ nhất cao thủ Thẩm Đống Hồng Kông."
"Dưới tay tướng mạnh không có binh hèn. Một người què đã lợi hại thế này nói chi đến những người khác."

Trong lúc đám đường chủ nghị luận sôi nổi, Trương Long bị đánh đến thảm.
Hắn ta dùng hết toàn lực cứng rắn tiếp nhận quyền của Phong Vu Tu, chỉ mới nhận ba quyền mà xương tay của hắn ta đã nứt ra rồi, vì thế hắn ta không thể không né tránh qua lại.
Tốc độ phản ứng của người này rất nhanh, liên tục tránh thoát sáu quyền từ Phong Vu Tu, đáng tiếc không thể né được quyền thứ bảy, bị Phong Vu Tu mạnh mẽ đánh vào cánh tay phải.
"Răng rắc!"
"A!"
Thanh âm xương cốt gãy lìa cùng tiếng kêu thảm thiết của Trương Long gần như đồng thời vang lên.
"Dừng tay."
Thấy tình thế không ổn, đường chủ Huyền Vũ đường là Vương Chiêu Vũ mặc cái quần giống với Thanh Long Đường đứng dậy quát lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận