Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 393: Ăn miếng trả miếng (3)

Chương 393: Ăn miếng trả miếng (3)
Clarke sửng sốt, nói: "Ngươi đưa tiền cho ta?"
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Đúng vậy."
Clarke cười lạnh nói: "Ngươi coi ta là thằng nhóc ba tuổi đấy à? Nhân viên tài chính sòng bạc đều mặc đồ thống nhất, hơn nữa không có lấy một người châu Á nào. Nói, ngươi rốt cuộc là ai?"
Lời này vừa nói ra, lục đại kim cương lập tức móc súng ra.
Thẩm Đống thở dài, nói: "Không hổ là con trai của Aix, thật cẩn thận. Ta là Thẩm Đống, lần này đến đây là để bắt cóc ngươi."
Clarke nhất thời vui vẻ, ánh mắt nhìn Thẩm Đống như nhìn một kẻ ngốc, nói: "Bị sáu cây súng chĩa vào, ngươi chuẩn bị làm như thế nào để bắt cóc ta đây?"
"Đương nhiên là ta chỗ dựa."
Thẩm Đống mỉm cười, búng ngón tay cái tách.
"Đoàng đoàng đoàng đoàng!"
Theo vài tiếng súng liên tiếp vang lên, có ba người trong số lục đại kim cương bảo vệ Clarke ngã xuống cùng một lúc.
"Hướng ba giờ và chín giờ, mỗi hướng có một tay súng bắn tỉa."
Vệ sĩ dẫn đầu hô to một tiếng, không để ý tới Thẩm Đống, xoay người dẫn Clarke trốn ra phía sau xe.
Mặt khác hai cái vệ sĩ còn lại phản ứng cũng tương đối nhanh, quỳ rạp trên mặt đất, cuộn tròn thân thể, lăn qua gầm xe việt dã.
Một vệ sĩ trong đó còn không quên bắn một phát về phía Thẩm Đống.
Đáng tiếc, Thẩm Đống đã sớm biến mất không còn tăm hơi.
Hai người đẹp Clarke dẫn theo bị dọa thét một tiếng chói tai, rồi điên cuồng chạy ra ngoài.
Hai bên đều không bận tâm đến hai người, để hai người tùy ý chạy ra ngoài.
"Clarke, ngươi trốn không thoát đâu."
Giọng Thẩm Đống truyền tới.
Clarke lấy ra một khẩu súng lục vàng từ trong túi, nói: "Có giỏi thì ngươi cứ thử xem."
Thẩm Đống cười nói: "Được, vậy ta sẽ thử xem."
"Đoàng đoàng đoàng!"
Bắn liên tục ba phát súng, Clarke châm biếm nói: "Ngay cả người của chúng ta cũng không nhìn thấy, ngươi bắn lung tung như tế, không cảm thấy mình rất ngu xuẩn sao?"
Thẩm Đống nói: "Không nhìn thấy người không có nghĩa là không đánh được người."
Vừa dứt lời, Thẩm Đống lại nổ súng.
Một vệ sĩ trốn ở phía sau xe việt dã bị bắn vào đầu, chết thảm tại chỗ.
Thì ra ba phát súng Thẩm Đống bắn lúc trước đều bắn vào cùng một chỗ của xe việt dã, phát thứ tư mới xuyên thấu toàn bộ vỏ xe việt dã, giết chết vệ sĩ này.
Clarke sắc mặt đại biến, nói: "Chuyện gì xảy ra?"
Vệ sĩ cầm đầu trầm giọng nói: "Đối phương là bậc thầy về súng, bốn viên đạn bắn vào cùng một chỗ, đánh xuyên qua vỏ xe việt dã."
Clarke có chút bối rối, nói: "Làm sao bây giờ?"
Vệ sĩ cầm đầu nói: "Kiên trì thêm năm phút, người của chúng ta sẽ tới ngay."
Vừa dứt lời, một bóng người đột nhiên vọt ra từ bên trái.
"Đoàng!"
"Đoàng!"
Hai vệ sĩ gần như đồng thời bắn vào bóng người này.
Sau khi bắn trúng mới phát hiện đó chỉ là một bộ quần áo mà thôi.
"Không tốt."
Hai vị vệ sĩ quá sợ hãi, lập tức chĩa nòng súng về phía bên phải.
Vừa lúc đó, Thẩm Đống xuất hiện bên trái như ma quỷ, chơi trò dương đông kích tây.
"Đoàng đoàng đoàng!"
Ba tiếng súng vang lên, hai vệ sĩ bị băn vào đầu chết tại chỗ, tay phải Clarke bị thương, súng lục vàng rơi xuống đất.
Thẩm Đống đi tới trước mặt Clarke, nói: "Vô cùng xin lỗi, làm ngươi bị thương rồi."
"Ngươi…"
Clarke ôm tay, đang định nói gì đó thì bị Thẩm Đống đánh ngất.
Thiên Dưỡng Sinh lái xe tới, Thẩm Đống nhấc Clarke chui vào trong xe.
Về phần Tiểu Trang và Trần Huy, sau khi dùng súng bắn tỉa giết chết ba vệ sĩ, đã đi ra từ một lối ra khác.
Gần năm phút sau khi xe của Thẩm Đống rời khỏi bãi đỗ xe ngầm, hơn mười chiếc xe màu đen giống như bị điên, lao tới.
Đáng tiếc, ngoại trừ thi thể của lục đại kim cương ra bọn họ không phát hiện được gì.
Chuyện con trai bị bắt cóc nhanh chóng đến tai Aix.
Aix giận tím mặt, nói: "Ai làm?"
Cavan nói: "Camera bãi đỗ xe ngầm bị bọn họ làm hư, đến bây giờ chúng ta vẫn chưa tra ra được là ai."
Aix hỏi: "Có phải là Thẩm Đống không?"
Cavan cau mày: "Ta đã cho người đi điều tra, Thẩm Đống và thủ hạ của hắn vẫn chưa rời khỏi phòng."
Aix hừ một tiếng, nói: "Không rời khỏi phòng, cũng có thể là bọn họ vốn không ở trong phòng."
Cavan nói: "Ta lập tức cho người đi điều tra."
"Không cần."
Aix khoát tay, nói: "Đã muộn rồi. Đối phương chỉ bắt cóc Clarke, chứ không giết nó, chứng tỏ Clarke sẽ không gặp nguy hiểm đến tính mạng trong một thời gian. Cavan, ngươi đến nhà kho mang thiết bị theo dõi định vị điện thoại đến đây, ta đoán kẻ bắt cóc sắp gọi điện thoại tới cho ta rồi."
"Ta lập tức đi ngay."
Rất nhanh, Cavan đã chuyển thiết bị theo dõi định vị tới.
Vừa lắp đặt thiết bị xong, thì điện thoại trong nhà Aix vang lên.
"Alo, ta là Aix, ngươi là ai?"
Aix yêu cầu Cavan nhấn công tắc của thiết bị theo dõi.
Đối diện truyền đến một giọng nói khàn khàn.
"Ta là ai không quan trọng, quan trọng là con trai ngươi ở trong tay ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận