Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 440: Miêu Đại Lực làm phản (1)

Mọi người bỗng nhiên tỉnh ngộ.
A Hoa nói: “Hai đội giao chiến không có gì hèn hạ hay không hèn hạ cả. Đại Thiên Nhị, bây giờ ngươi muốn khai chiến chỉ để dùng máu của huynh đệ mình để cho ba cái xã đoàn khác một câu trả lời mà thôi. Biết rằng ngươi không có cơ hội chiến thắng, nhưng ngươi nhất định muốn lấy trứng chọi đá, mạng sống của huynh đệ đối với ngươi vô giá trị sao?"
Nghe được lời nói gây xích mích rõ ràng của A Hoa, bọn tiểu đệ Hồng Hưng hai mặt nhìn nhau.
Đại Thiên Nhị cũng đang trong tình thế tiến thoái lưỡng nan, không biết phải làm sao.
Đang lúc này, hơn chục xe cảnh sát đã đến.
Hàng chục cảnh sát bước ra khỏi xe, chĩa súng vào hai xã đoàn.
Lý Văn Bân cầm loa nói: "Mọi người vui lòng rời đi, nếu không sẽ bị coi là phần tử khủng bố."
A Hoa nở nụ cười, giơ tay lên, hô: "Thưa ngài, chúng ta là đến hóng gió, không phải đến đánh nhau."
Lý Văn Bân lạnh lùng nói: 'Hóng gió mà đem theo đao sao? Hóng gió cần mặc quần áo chống đâm sao?"
A Hoa mở mắt nói mò: "Chúng ta chỉ là một nhóm những người đam mê thể thao. Nếu ngài đã nói vậy, chúng ta hãy rời đi ngay lập tức."
Nói xong, A Hoa vẫy tay chào Hồng Hưng ở đối diện, quay người cùng huynh đệ sơ tán.
Lý Văn Bân nói: “Bọn họ đều đi rồi, các ngươi còn muốn cái gì?”
Đại Thiên Nhị, Hôi Cẩu và các cấp cao khác của Hồng Hưng không còn cách nào khác là phải rời đi.
Một bên đi gọn gàng nhanh chóng, một bên đi cúi đầu ủ ‌rũ, điều này khiến Lý Văn Bân cảm thấy có gì đó không ổn.
Chẳng lẽ mình bị Thẩm Đống lừa gạt?
...
Sau khi Hồng Hưng và Đông Tinh rút lui, Thẩm Đống lần lượt gọi Đại D, Hồng Văn, Mèo Mập.
Ngoại trừ Big D, Hồng Văn và Mèo Mập đang chiến đấu với quân du kích đều rút về.
Một biệt thự nào đó ở Thuyên Loan.
Ô Nha nhìn chiếc quan tài chứa thi thể không đầu của Bản Thúc, lạnh lùng nói: "Này cmn rốt cuộc là ai làm?"
Tư Đồ Hạo Nam vừa mới xử lý vết thương trầm giọng nói: “Một người dùng súng dễ dàng giết chết hai mươi bốn vệ sĩ, sau đó lấy đi đầu của Bản Thúc, trên đời làm sao có xạ thủ lợi hại như vậy.?"
Hứa Uy liếc mắt nhìn Ô Nha cùng Tư Đồ Hạo Nam, trong lòng có suy nghĩ.
Ngoại trừ mấy vị tâm phúc, không nhiều người biết Bản Thúc sống ở đây.
Một khi hắn chết, hai người này chắc chắn là những người có khả năng chiếm lấy vị trí thủ lĩnh.
Hay là nói Bản Thúc đã bị một trong số họ giết chết?
“A Uy, ngươi nghĩ thế nào?"
Nghe thấy tiếng của Ô Nha, Hứa Ngụy tỉnh táo lại, nói: “Đối phương lấy đi đầu của Bản Thúc, chắc là để lấy 20 triệu đô la Mỹ một cách bí mật. Chỉ cần chúng ta chú ý động tĩnh của chuyện này nhiều hơn, chúng ta có thể tìm ra manh mối của hung thủ.
Ô Nha bĩu môi nói: "Nói nhảm ít thôi."
Hứa Uy: "Dù thế nào đi nữa, chúng ta phải lấy lại đầu của Bản Thúc."
Tư Đồ Hạo Nam gật đầu: "Đúng vậy, công hay tư, chúng ta không thể để Bản Thúc chết không toàn thây.”
Khả Nhạc hỏi: ‌ "Các ngươi nhìn thấy A Lực sao?"
Ô Nha nói: "Thời điểm chúng ta rút lui, hắn có vẻ đang cùng Thiên Dưỡng Sinh đánh nhau. Cái tên này đầu óc thẳng thắn, căn bản không biết ứng biến linh hoạt."
"Đầu óc ngươi mới thẳng thắn đấy."
Miêu Đại Lực cầm Quỷ Đầu Đao, bước vào, bất mãn nói.
Hứa Uy mắt sáng lên, hỏi: "A Lực, tại sao ngươi lại ‌trở về?"
Miêu Đại Lực nói: “Đương nhiên là đánh trả trở về. Bản Thúc đâu?"
Hắn không phải kẻ ngốc, biết mình hiện tại tuyệt đối ‌không thể nói là được Thẩm Đống thả ra.
Nếu không, Hứa Uy và những người khác sẽ coi hắn là nằm vùng.
Hứa Uy nói: "Bản thúc chết rồi, đầu đã bị xạ thủ mang đi."
Miêu Đại Lực rưng rưng nước mắt, nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Hung thủ là ai?"
Hứa Uy thở dài nói: "Ta không biết."
Miêu Đại Lực quỳ trên mặt đất, hướng về phía quan tài của Bản Thúc, nặng nề lạy ba cái , nói: "Lúc trước Bản thúc cho ta tiền, giúp ta lo tang lễ cho cha. Hôm nay ta sẽ tìm đầu của Bản Thúc, lo liệu hậu sự cho ngài, cũng coi như là đã báo ân."
Ô Nha nói: "A Lực, nếu như ngươi muốn báo thù cho thì hãy đi giết Thẩm Đống."
Miêu Đại Lực liếc mắt nhìn hắn, nói: "Mặc dù có lúc đầu óc ta không được rõ ràng lắm, nhưng cũng biết mình không giết được hắn. Huống chi, chuyện này chắc chắn không phải Thẩm Đống làm."
Ô Nha cười lạnh nói: “"Là hắn bỏ ra hai ngàn vạn đô la Mỹ thuê sát thủ nên Bản Thúc mới chết, cho nên kẻ đứng sau chính là Thẩm Đống.”
Miêu Đại Lực nói: "Ô Nha, ngươi là lão nhân Đông Tinh, nhiệm vụ gian khổ này vẫn là giao cho ngươi đi."
Hứa Uy trong mắt lóe lên tia sáng, nói: "Lúc chúng ta rút lui, ta nhớ ta ngươi hình như bị người của Thẩm Đống vây quanh, hiện tại ngươi rõ ràng là đang thay mặt Thẩm Đống nói chuyện. A Lực, ngươi không phải là đầu hàng rồi chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận