Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 474: Đàm phán công bằng

Thập Tam Muội thở dài, nói: "Mỗi lần tới hộp đêm Bích Hải của ngươi, ta đều có cảm giác tự ti. So với nơi này, hộp đêm của ta thực sự là không ra hồn."
Thẩm Đống cười nói: "Bọn họ có thể xem mà không cần ăn. Trong số những cô gái này, chỉ có bốn người chịu ngồi trên sân khấu, tầm nhìn cũng rất cao, người có tiền bình thường cũng không lọt vào mắt xanh của bọn họ."
Hàn Tân nửa cười nửa nói rằng: "A Đống, nói thật, ngươi thật sự là chưa từng nếm qua hay sao?"
Thẩm Đống nói: "Thật sự không có. Bao gồm cả Tiểu Mã, tất cả mọi người đều phải tuân thủ quy củ của nơi này."
Tưởng Thiên Dưỡng nói: "Ta đã nghe nói qua quy định ở hộp đêm Bích Hải của ngươi. Thế nhưng với thân phận, với tướng mạo, ngươi hắn là có thể sẽ được các cô gái này đồng ý chứ?"
Lông mày Thẩm Đống nhíu lại, nói: "Thật ra ta có chút sợ bẩn, không thích những phụ nữ ở bên ngoài."
Thập Tam Muội hừ một tiếng, khinh thường nói: "Chỉ có ngươi là có nhiều vấn đề."
Thẩm Đống ha ha cười nói: "Chỉ cần nơi đó không có lông bệnh là được."
"Ha ha ha ha "
Mọi người cười to.
Lúc này,A Thiền mặc sườn xám khoe thân hình gợi cảm đi tới, cung kính hỏi: "Đống ca, phòng khách số một đã chuẩn bị kỹ càng, ngài có muốn một vài cô gái đến đó tiếp khách hay không?"
Thẩm Đống vung tay, nói: "Chúng ta có chính sự muốn nói, không cần."
A Thiền nói: "Được rồi, mời đi theo ta."
Đi vào phòng khách số một, A Thiền mở một bình rượu vang đỏ giá trị một vạn đô la Mỹ ra, rót choThẩm Đống và sáu người, sau đó mới rời khỏi phòng.
Thẩm Đống bưng ly rượu đỏ lên, nói: "Tưởng tiên sinh, trước tiên ta kính ngài một ly. Chúc mừng ngài trở thành long đầu băng Hồng Hưng ngày đầu tiên, ngài có thể đến địa bàn của ta để nói chuyện, ta đã hiểu được thành ý của ngài."
Tưởng Thiên Dưỡng cũng bưng ly rượu lên, ha ha cười nói: "Oan gia nên cởi không nên buộc, huống chi chúng ta cũng không ân oán sâu sắc nào mà không thể giải quyết được."
Hai người cụng ly, từng người nhấp một hớp nhỏ rượu vang đỏ.
Tưởng Thiên Dưỡng gật đầu, nói: "Không sai, đây chính là rượu vang đỏ thuần khiết Lafite ở nước Pháp."
Thẩm Đống nói: "Uống trà, ta có thể uống một chút, nhưng với rượu vang đỏ ta lại không cảm được."
Thập Tam Muội cười nói: "Ngươi còn hơn ta.. Trà hay rượu đỏ, ta đều không uống được."
Tưởng Thiên Dưỡng nói: "Việc này không quan trọng, quan trọng là uống với ai."
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Không sai. Nếu mọi người đã ngồi cùng nhau, ta hy vọng có thể đàm phán công bằng."
Tưởng Thiên Dưỡng nói: "Đương nhiên."
Thẩm Đống nhìn về phía Trần Diệu nói: "Diệu ca, Tưởng Thiên Sinh đã đi rồi, bây giờ có thể nói thật không?"
Trần Diệu nói: "Chuyện ở New York, quả thực là do Tưởng tiên sinh làm. Ngươi có sức uy hiếp quá lớn, Tưởng tiên sinh đã sớm muốn diệt trừ ngươi. Chỉ là ngươi vẫn ở Hồng Kông, hắn ta không tìm được cơ hội để ra tay.."
Thẩm Đống nói: "Ta biết. Ngoài chuyện đó ra, hắn ta còn làm những việc gây bất lợi khác cho ta đúng không?"
Trần Diệu nói: "Đúng. Hai người bạn gái của ngươi đã bị người của Hàn Sâm chặn giết, Tưởng tiên sinh cũng có liên quan."
Thẩm Đống cười ha ha nói: "Theo ta suy đoán đúng là như thế."
Trần Diệu nói: "Vì để áp chế ngươi, Tưởng tiên sinh đã liều mạng nâng đỡ Trần Hạo Nam, Đại Phi cùng Thái tử. Ba người tuy rằng biểu hiện đều rất tốt, thế nhưng thực lực vẫn kém xa ngươi.."
"A Đống, ta là quân sư ở Hồng Hưng, nhất định phải giúp Tưởng tiên sinh đối phó ngươi. Nếu như ngươi muốn báo thù, ta cũng không trách ngươi."
Thẩm Đống mỉm cười nói: "Tưởng Thiên Sinh làm nhiều chuyện có lỗi với ta như vậy, ta cũng không giết hắn, tất nhiên sẽ càng không giết ngươi. Ha ha, có phải là cảm thấy ta có chút lòng dạ đàn bà hay không?"
Trần Diệu mím miệng, nói: "Có chút."
Thẩm Đống nói: "Ta không phải một người nhẹ dạ, chỉ là đại trượng phu có cái nên làm có việc không nên làm. Nếu như không có Hồng Hưng, không có Tưởng tiên sinh, sẽ không có Thẩm Đống ta ngày hôm nay. Phần ân tình này, ta nhất định phải báo, bởi vậy cho dù Tưởng tiên sinh trăm phương ngàn kế muốn giết ta, ta cũng không động vào một cọng tóc của hắn ta. Mà ngươi là quân sư Hồng Hưng, động vào ngươi, các anh em Hồng Hưng nhất định sẽ tìm ta báo thù. Vì để không làm vấy máu của các anh em Hồng Hưng, vì lẽ đó ta cũng sẽ không động vào ngươi."
"Nhưng hình như là Tưởng tiên sinh cũng không hiểu nỗi khổ tâm của ta, vẫn cứ muốn đối nghịch với ta bằng được, ta không thể chỉ ngồi đó để chịu đòn,cho nên mới liên hợp với ba xã đoàn để cướp sòng bạc của các ngươi ở Ma Cao."
"Nói đến đây, Tưởng tiên sinh, đám phần tử khủng bố ở Thái quốc hẳn là thủ hạ của ngươi chứ?"
Tưởng Thiên Dưỡng gật đầu, nói: "Đại ca đã gọi điện thoại cho ta, yêu cầu ta phái người đến giết ngươi."
Thẩm Đống nói: "Vì lẽ đó ngươi đã nghĩ ra một đòn đánh hạ hai con chim."
Bạn cần đăng nhập để bình luận