Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 494: Mưu tính sòng bạc Hào Giang (2)

Tưởng Thiên Dưỡng nói: “Thiên Tử, ngươi đi về trước đi, để các huynh đệ chuẩn bị sẵn sàng, Ta đoán không quá ba ngày, Đại Nha Câu sẽ gọi điện cho ta.”
“Được, Tưởng tiên sinh.”
Sau khi Đại Thiên Nhị rời đi, Tưởng Thiên Dưỡng lấy ra một điếu xì gà rồi hút.
Từ khi hắn ta lên làm thủ lĩnh đến nay, hắn đã tổ chức lại nhiều nhân sự ở Hồng Hưng.
Dưới một loạt thủ đoạn cao minh của mình, Tưởng Thiên Dưỡng cảm thấy sự gắn kết của Hồng Hưng đã tăng lên rất nhiều.
Tiếp theo nên khai thác các lãnh thổ ở phía bên ngoài.
Nơi hắn ta chọn đầu tiên chính là Hào Giang,
Hạo Giang là thành phố cờ bạc nổi tiếng nhất thế giới, chỉ đứng sau Las Vegas ở Đăng Tháp Quốc.
Tưởng Thiên Dưỡng muốn lấy lại quyền quản lý sòng bạc mà mình đã vứt bỏ trước đó, sau khi bày một số kế hoạch, hắn ta lập tức chọn hợp tác với Đại Nha Câu.
Khoảng thời gian trước, Tưởng Thiên Dưỡng đã mời rất nhiều thám tử tư đi vào Hào Giang, thu thập tất cả tin tức về các xã đoàn lớn.
Biết được Lôi Công và Đại D đã bí mật gặp nhau, Tưởng Thiên Dưỡng lập tức suy đoán bọn họ rất có thể sẽ nhằm vào Đại Nha Câu.
Sau khi gặp mặt xong, mỗi ngày Đại D đều đến hộp đêm Bích Hải, điều này càng củng cố thêm ý tưởng của Tưởng Thiên Dưỡng.
Bởi vì hắn ta cũng biết Đại Nha Câu thường xuyên bí mật đến hộp đêm Bích Hải để gặp một người phụ nữ trong ngành giải trí.
Thẩm Đống nghi ngờ có người của Tưởng Thiên Dưỡng nằm vùng trong hộp đêm, sự thật không phải là như vậy, là Tưởng Thiên Dưỡng thuê một thám tử tư ở lại hộp đêm Bích Hải chơi, bảy ngày hắn đã tiêu tốn 50 vạn đô la Hồng Kông.
Cũng may số tiền đó không bị uổng phí, để cho Tưởng Thiên Dưỡng cứu được Đại Nha Câu, làm trụ cột cho bước hợp tác tiếp theo.
Về phần sau khi Đại Thiên Nhị cứu được người rồi quay lại hộp đêm Bích Hải, cũng chỉ là Tưởng Thiên Dưỡng tiện tay làm mà thôi.
Có thể thành công châm ngòi chia rẽ mối quan hệ của Thẩm đống và Đại D, không thành công cũng không sao cả.
Thông qua chuyện này, cuối cùng Tưởng Thiên Dưỡng cũng hiểu tại sao vị đại ca kia nhà mình nhất định phải chọc vào Thẩm Đống.
Thẩm Đống quá thông minh, mọi chuyện vừa xảy ra hắn đã có thể nhanh chóng sắp xếp rõ ràng mạch chuyện, năng lực này thật sự rất đáng sợ.
Nếu như Tưởng Thiên Dưỡng có một thuộc hạ như Thẩm Đống, chỉ sợ hắn ta cũng phải đề phòng hắn nhiều hơn.
Điều khiến cho Tưởng Thiên Dưỡng không ngờ chính là thời gian Đại Nha Câu đến tìm hắn ta sớm hơn nhiều so với dự đoán.
Mười giờ sáng ngày hôm sau, Đại Nha Câu lập tức phái thủ lĩnh A Lâm của hắn ta đến tìm Tưởng Thiên Dương.
Tưởng Thiên Dưỡng rít một hơi xì gà nói: “Lâm tiên sinh, Doãn tiên sinh tìm ta có chuyện gì không?”
A Lâm cười nói: “Đại ca của ta bảo ta tới tìm ngươi có hai chuyện, một là cảm ơn ân cứu mạng của ngươi.”
Nói xong, hắn ta lập tức lấy một cái rương nhỏ đặt lên mặt bàn, bên trong toàn là đô la Hồng Kông, khoảng chừng năm triệu.
Ánh mắt Tưởng Thiên Dưỡng thậm chí còn không nhìn nói: “Chuyện thứ hai thì sao?”
A Lâm không chút do dự nói: “Liên minh.”
Sắc mặt Tưởng Thiên Dưỡng không thay đổi nói: “Liên minh như thế nào?”
A Lâm nói: “Chúng ta đã điều tra ra, chuyện tối ngày hôm qua là kiệt tác của Hòa Thiên Thắng và băng đảng Tam Liên. Đại ca của ta có ý muốn chúng ta hợp tác lại với nhau để đánh bại bọn họ, chia đều sòng bạc của bọn họ.”
Tưởng Thiên Dưỡng cười nói: “Bọn họ đều là xã đoàn lớn nhất đảo Hồng Kông, làm sao có thể dễ dàng đối phó như vậy?”
A Lâm nói: “Tưởng tiên sinh, ngài không muốn cướp lại sòng bạc Hồng Hưng sao? Doanh thu hàng năm gần 100 triệu đô la Mỹ."
Tưởng Thiên Dưỡng thổi một làm khói ra nói: “Đại D có một người trong họa có phúc tên là Lâm Hoài Nhạc. Nếu chúng ta cùng nhau tìm cách giải quyết Đại D, ta tin Lâm Hoài Nhạc nhất định sẽ cam tâm tình nguyện giúp đỡ.”
A Lâm cười nói: “Tưởng tiên sinh, nói như vậy, ngày đồng ý liên minh với chúng ta?”
Tưởng Thiên Dưỡng gật đầu: “Đương nhiên. Nhưng trước tiên các ngươi phải nhường cho chúng ta sòng bạc Hồng Hưng."
A Lâm lập tức từ chối nói: “Điều đó là không thể.”
Tưởng Thiên dưỡng nói: “Một phần ba. Ít nhất các ngươi phải cho chúng ta một nơi cư trú ở Hồng Hưng, nếu không, làm sao chúng ta có thể đánh được.”
A Lâm im lặng một lúc nói: “Để ta xin chỉ thị đã.”
Tưởng Thiên Dưỡng đưa tay ra hiệu mời nói: “Ngươi cứ tự nhiên.”
A Lâm đi ra khỏi phòng khách, gọi cho Đại Nha Câu.
Năm phút sau, A Lâm quay lại nói: “Để bày to thành ý của mình, đại ca của ta đồng ý. Sau khi giải quyết xong Hòa Liên Thắng và băng đảng Tam Liên, những sòng bạc này sẽ được trả lại cho chúng tôi."
Tưởng Thiên Dưỡng nói: “Không thành vấn đề.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận