Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 503: Độc quyền tài phiệt (2)

Đường Bồi Quân nói: "Ta cảm thấy rất có khả năng là người sau làm."
Đúng lúc này, điện thoại của hắn ta vang lên.
Đường Bồi Quân nhìn về phía Thẩm Đống, Thẩm Đống nói: "Mau nhận đi."
Đường Bồi Quân lập tức nhận điện thoại.
"Cái gì? Tất cả đều dừng lại sao?"
"Được, ta biết rồi, đừng hốt hoảng."
Cúp điện thoại, Đường Bồi Quân nói: "Đống ca, người ở Thiên Loan báo cáo, bọn họ cũng không mua được xi măng cùng cát sông nữa."
Thẩm Đống cười lạnh nói: "Đây là muốn đánh chết chúng ta mà. Lão Đường, vật liệu ở trên công trường còn có thể duy trì trong thời gian bao lâu?"
Đường Bồi Quân nói: "ở Thiên Loan duy trì nửa tháng không thành vấn đề, những nơi khác thì khó nói."
Thẩm Đống hỏi: "Ngươi có biện pháp giải quyết gì không?"
Đường Bồi Quân nói: "Ta có haibiện pháp. Một là đi cầu xin Lý Siêu Nhân cùng những đại gia này một con đường."
Thẩm Đống trực tiếp xua tay một cái, nói: "Để ta cúi đầu, chuyện này tuyệt đối không thể. Nói biện pháp thứ hai đi."
Đường Bồi Quân nói: "Chúng ta hãy tự mở một công ty vật liệu xây dựng, sau đó nhập khẩu cát sông cùng xi măng từ bên ngoài, nhưng có một khó khăn lớn đó là bộ ngoại thương không cấp cho chúng ta giấy nhận thông quan."
Thẩm Đống hỏi: "Những vật liệu này công ty của bọn họ nhập từ đâu?"
Đường Bồi Quân nói: "Chủ yếu là từ Malaysia ở Đông Nam Á."
Thẩm Đống hơi sửng sốt, nói: "Tại sao không phải từ nội địa? Nơi đó cát sông cùng xi măng không chỉ có chất lượng tốt, giá cả cũng rẻ hơn so với bên ngoài. Chưa kể những thứ khác phí vận chuyển cũng có thể tiết kiệm được rất nhiều tiền."
Đường Bồi Quân nói: "Đảo Hồng Kông là Ưng Tương quốc của Hồng Kông, mối quan hệ với đại lục nội địa không được tốt cho lắm. Bọn họ không phải là không muốn mua, mà là không dám mua."
Thẩm Đống vui vẻ, nói: "Nếu như chúng ta đưa cát sông cùng xi măng vào lên đảo Hồng Kông, ngươi nói bọn họ sẽ làm gì?"
Hồng Kông có rất nhiều chủ doanh nghiệp bất động sản, tuy thực lực của bọn họ còn kém rất xa bọn người Lý Siêu Nhân, thế nhưng nếu như tất cả bọn họ liên hợp lại có thể thông qua vật liệu xây dựng, họ sẽ đủ sức tạo thành một thế lực có thể cạnh tranh với những ông trùm bất động sản ông trùm này.
Nếu như Thẩm Đống có thể nắm giữ được nguồn sức mạnh này, như vậy bọn người Lý Siêu Nhân cũng sẽ không có cách nào ngăn cản được sự trỗi dậy của hắn, dù sao hắn cũng không thiếu tiền,chỉ là thiếu chút quan hệ tài nguyên.
Đường Bồi Quân nói: "Then chốt là sở ngoại thương. Nghe nói cục trưởng Wilson là một kẻ diều hâu điển hình, rất khó đối phó. Còn phó cục trưởng Trang Văn Phát mới nhận chức đến cùng theo phe nào, cũng rất khó nói."
Thẩm Đống ánh mắt hơi híp lại, nói: "Là con người đều sẽ có nhược điểm. Lão Đường, tìm hai thám tử tư, giúp ta điều tra về tổ tông tám đời nhà Wilson cùng Trang Văn Phát. Tiền không là vấn đề, then chốt là tốc độ."
Đường Bồi Quân gật đầu, nói: "Ta đi ngay."
Thẩm Đống ừ một tiếng.
Đường Bồi Quân rời đi không lâu, Thu Đề bưng một ly cà phê, đi vào.
"Có phải là công ty gặp sự cố không? Ta thấy sắc mặt của Đường tổng rất nghiêm túc."
Thẩm Đống nhận cà phê, ha ha cười nói: "Đại nhân lúc làm việc nên giấu kín cảm xúc và tức giận. Cho dù là gặp phải vấn đề lớn như thế nào, cũng sẽ không để người ngoài nhìn thấy được gì trên mặt. Xem ra, lão Đường vẫn cần phải tôi luyện thêm."
Thu Đề trợn mắt nhìn Thẩm Đống, nói: "Người ta đã làm đủ tốt rồi. Đúng là ngươi, tuổi thì không lớn, mà ngữ khí nói chuyện như là ông cụ non."
Thẩm Đống kéo Thu Đề vào trong lồng ngực, bất mãn nói: "Đây chính là thái độ của cô đối với lão bản hay sao? Nếu như không dạy dỗ, sợ là sau này còn muốn ngồi lên đầu ta ấy chứ."
Thu Đề giống như cảm nhận được điều gì đó, kêu lên: "Mau thả ta ra, đây là văn phòng."
Thẩm Đống hôn cô một cái, nói: "Văn phòng mới vui."
Đúng lúc Thẩm Đống đang muốn “động thủ” với Thu Đề "thì điện thoại trên bàn làm việc đột nhiên vang lên.
Thu Đề nói: "Mau mau nghe điện thoại đi."
Thẩm Đống thả Thu Đề ra, nói:"Lần này coi như cô gặp may mắn, lần sau ta sẽ để cô biết ta lợi hại như nào."
Mặt Thu Đề đỏ chót, lườm hắn một cái, nói: "Xấu xa."
Nhìn thấy vẻ mặt Thu Đề đầy e thẹn Thẩm Đống lại càng cảm thấy ngứa ngáy.
"Này, chuyện gì?"
"Thẩm tổng, Lý Trạch Khải tiên sinh muốn gặp ngài."
"Lý Trạch Khải? là con trai trưởng của Lý Siêu Nhân?"
"Đúng thế."
"Cho hắn ta lên đây đi."
Cúp điện thoại, Thẩm Đống cười lạnh một tiếng.
Quả nhiên là Lý Siêu Nhân muốn gây sự với mình.
Thu Đề nói: "Lão công, ta đi ra ngoài trước."
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Nếu không mệt thì, buổi trưa cùng nhau ăn cơm đi."
"Được rồi."
Thu Đề đáp ứng một tiếng, đi ra khỏi văn phòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận