Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 518: Lý Trạch Khải bị bắt cóc (2)

Khi Lý Siêu Nhân đến công ty bất động sản Đằng Phi, khéo làm sao lại thấy Lý Tu từ trong xe cảnh sát đi ra.
Vì thế mọi người cùng nhau đi vào tòa nhà.
Thẩm Đống cũng không biết chuyện Lý Trạch Khải bị bắt cóc, cười lạnh nói: "Lý tiên sinh, mới hai tiếng trước con trai ngươi tới, chúng ta nói chuyện cực kỳ không thoải mái. Bây giờ cho dù ngươi tự mình tới đây, cũng đừng hòng để ta bán những công trình đó cho các ngươi, sếp Lý, sao ngươi cũng tới tìm ta?"
Thấy Lý Tu và cảnh sát phía sau, Thẩm Đống ý thức được không đúng, hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
Lý Tu lấy giấy chứng nhận ra: "Thẩm tiên sinh, cảnh sát chúng ta có lý do nghi ngờ ngươi có liên quan đến vụ bắt cóc Lý Trạch Khải. Bây giờ mời ngươi đi theo ta một chuyến."
Thẩm Đống mở to hai mắt, ngạc nhiên hô lên: "Lý Trạch Khải bị bắt cóc, các ngươi nghi ngờ ta? Mẹ nó, sếp Lý, não ngươi là não heo à? Hắn mời từ chỗ ta rời đi, ta lại sai người bắt cóc hắn, chuyện này khác nào muốn tìm chết chứ?"
Đám người Đường Bồi Quân, Thu Đề nghe được động tĩnh, tất cả đều đi tới văn phòng Thẩm Đống.
Nghe thấy Lý Tu hoài nghi Thẩm Đống bắt cóc Lý Trạch Khải, Đường Bồi Quân nhịn không được nói: "Sếp Lý, xin hỏi ngài có chứng cứ gì chứng minh Tổng giám đốc Thẩm bắt cóc Lý tiên sinh?"
Lý Tu nói: "Ta đã nói rồi, là nghi ngờ. Chúng ta cần Thẩm tiên sinh về cục hỗ trợ điều tra."
Đường Bồi Quân cả giận nói: "Bây giờ, một ít bất động sản của Công ty chúng ta bị ông trùm bức đến tuyệt cảnh, Tổng giám đốc Thẩm đi rồi, công ty phải làm sao?"
Thu Đề nói: "Vị cảnh sát này, toàn bộ giới kinh doanh Hồng Kông đều biết Lý Siêu Nhân tiên sinh đang lợi dụng việc độc quyền vật liệu xây dựng chèn ép công ty bất động sản Đằng Phi chúng ta. Chúng ta cũng có lý do nghi ngờ hắn muốn mưu đoạt công ty bất động sản Đằng Phi của chúng ta mà tự biên tự diễn tiết mục bắt cóc này."
Lý Siêu Nhân cau mày nói: "Vị tiểu thư này, ta vẫn chưa đến mức đánh chết tài xế và vệ sĩ của nó chỉ để diễn một vở kịch tự bắt cóc con trai mình."
Thu Đề lạnh lùng nói: "Cái này cũng khó mà nói, những nhà tư bản lớn giống như các ngươi, vì tiền, chuyện đê tiện vô sỉ nào làm không được?"
Thẩm Đống kinh ngạc nhìn Thu Đề, trong con ngươi tràn đầy vẻ tán thưởng.
Đổi lại trước kia, dù đánh chết cô cũng không những lời này.
Bây giờ cô đã có thể tự tin đứng trước mặt người đàn ông giàu nhất Hương Cảng, Lý Siêu Nhân mà tranh luận, hơn nữa không khí thề không hề thua kém chút nào, điều này quả là một tiến bộ to lớn.
Không chỉ Thẩm Đống, những người khác cũng nhìn Thu Đề với ánh mắt bội phục.
Không phải ai cũng có dũng khí khiêu chiến với Lý Siêu Nhân như Thu Đề.
Lý Siêu Nhân không nghĩ rằng thủ hạ của Thẩm Đống lại cứng như thế, nói: "Ta không muốn tranh cãi với ngươi. Thẩm tiên sinh, chúng ta có thể nói chuyện riêng một chút được không?"
Thẩm Đống khoát tay nói: "Không có gì để nói. Lý tiên sinh, ta đã rời khỏi Hồng Hưng, không còn là người trong giang hồ, tuyệt đối sẽ không làm chuyện bắt cóc con trai ngươi."
Ánh mắt Lý Siêu Nhân sáng quắc nhìn Thẩm Đống nói: "Ta có thể bán vật liệu xây dựng cho ngươi với giá thấp. Ta chỉ có một yêu cầu, bảo đảm sự an toàn cho con trai ta."
Thẩm Đống nhíu mày, nói: "Ngươi vẫn nghi ngờ ta."
Lý Siêu Nhân nói: "Trừ ngươi ra, ta không nghĩ ra người thứ hai nào có thể làm chuyện này."
Thẩm Đống hơi căm tức, nói: "Nếu dựa vào suy nghĩ mà có thể tìm ra hung thủ, vậy còn cần cảnh sát làm gì? Nếu đối phương không giết con trai ngươi, mà chỉ bắt cóc hắn, chứng tỏ bọn họ vì tiền. Việc ngươi nên làm bây giờ là chờ, chờ đối phương gọi điện thoại cho ngươi."
Lý Tu gật đầu, nói: "Lý tiên sinh, ta cảm thấy Thẩm tiên sinh nói có lý."
Lý Siêu Nhân trầm ngâm một phen, nói: "Được, ta tin ngươi một lần."
Thẩm Đống rất không vui nói: "Ngươi thích tin thì tin."
Lý Siêu Nhân vừa đi, những người khác trong công ty cũng giải tán.
Lý Tu nhịn không được hỏi: "Thật sự không phải ngươi?"
Thẩm Đống nói: "Ở Hồng Kông, ngươi cảm thấy người nào hoặc xã đoàn nào dám làm chuyện này? Ta đoán rất có thể là đạo tặc giang hồ nào đó từ bên ngoài tới muốn tìm Lý Siêu Nhân mượn chút tiền."
Lý Tu nói: "Ta cũng suy đoán giống vậy."
Thẩm Đống bất mãn nói: "Vậy ngươi còn chạy đến hỏi ta."
Lý Tu nhún vai, nói: "Ta đây không phải diễn cho Lý tiên sinh xem sao. Được rồi, không nói với ngươi nữa, ta phải nhanh đi theo hắn."
Thẩm Đống nói: "Ngươi cứ làm việc của mình đi."
Sau khi Lý Tu rời đi, Đường Bồi Quân nói: "Đống ca, ngươi nghĩ thế nào về chuyện Lý Trạch Khải bị bắt cóc?"
Trong đầu Thẩm Đống hiện lên một cái tên "kẻ cướp thế kỷ Trương Thế Cường", vì thế nói: "Tai bay vạ gió, lần này coi như chúng ta xui xẻo."
Bạn cần đăng nhập để bình luận