Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 521: Thẩm Đống làm hội trưởng (2)

Lôi Sơn Lâm thở ra một hơi thật sâu, nói: "Còn suy nghĩ cái rắm. Xây dựng một tòa nhà cao tầng cần bao nhiêu xi măng và cát, tất cả mọi người rất rõ ràng. Dựa theo giá cả Tổng giám đốc Thẩm đưa ra, một trăm triệu này rất nhanh có thể kiếm lại. Thỏa thuận gia nhập ở đâu, ta ký hợp đồng trước, ngày mai lập tức sẽ cho người gửi tiền qua."
Quách Dương Viễn nói: "Ta cũng gia nhập. Lý Siêu Nhân làm việc quá tuyệt tình, cứ tiếp tục như vậy, chưa tới ba năm nữa công ty của ta sẽ xong đời. Mẹ kiếp, đến bây giờ ta vẫn còn hai công trình chưa khởi công."
Những ông chủ khác cũng đều tỏ vẻ sẵn sàng giao tiền ký hợp đồng, cùng nhau chiến đấu với những đại lão thương mại siêu cấp kia.
Sau khi ký hợp đồng xong, Trình Thanh Tuyền cười nói: "Tổng giám đốc Thẩm, có mười ba công ty chúng ta giúp đỡ, bây giờ ngài hẳn là yên tâm rồi chứ?"
Thẩm Đống gật đầu: "Yên tâm. Các vị tổng giám đốc, ta cũng hết cách. Đối phương quá mạnh, ta chỉ có thể tự bảo vệ mình trước, mong mọi người thông cảm."
Quách Dương Viễn cười ha hả nói: "Tổng giám đốc Thẩm, chúng ta hiểu. Đổi lại là những người khác chỉ sợ đã sớm thông đồng với Lý Siêu Nhân, cùng nhau áp bức chèn ép chúng ta rồi, làm sao có thể mạo hiểm hợp tác một mối lớn như vậy với chúng ta được. Phần nhân nghĩa này của ngài, Quách Dương Viễn ta vạn phần khâm phục. Chư vị, chúng ta cùng nhau kính Tổng giám đốc Thẩm một chén, cảm tạ đại nhân đại nghĩa của ngài ấy."
Mọi người cùng nhau nâng ly rượu lên, đồng thanh nói: "Cảm ơn Tổng giám đốc Thẩm."
Thẩm Đống nói: "Trước khi uống rượu ta xin nói thêm một câu, chuyện này xin mọi người nhất định phải giữ bí mật. Đợi đến khi Lý Siêu Nhân vận chuyển mấy trăm nghìn tấn vật liệu xây dựng đến Hồng Kông rồi mới tiến hành công bố. Mọi người hẳn là hiểu ý của ta chứ?"
Mọi người cười ha ha, nói: "Đã hiểu."
Thẩm Đống nâng ly rượu lên, nói: "Cạn ly."
Một hồi tiệc rượu, mọi người uống đến khách chủ đều vui.
Trong bữa tiệc này, Thẩm Đống là người trẻ tuổi nhất, nhưng sự vững vàng, điềm tĩnh, cơ trí, khí thế, tự tin mà hắn thể hiện đã để lại ấn tượng sâu sắc cho mọi người.
Ngay cả Quách Dương Viễn luôn cao ngạo cũng lén lút nói với Trình Thanh Tuyền rằng người trẻ tuổi này là người lãnh đạo trời sinh.
Trong bữa tiệc, mọi người ào ào đề cử Thẩm Đống làm hội trưởng hiệp hội bất động sản Hồng Kông.
Thẩm Đống giả vờ từ chối vài câu, rồi trở thành hội trưởng đầu tiên của hiệp hội.
Có hơn mười ông chủ lớn ủng hộ, Thẩm Đống cuối cùng cũng đứng vững gót chân trong giới kinh doanh Hồng Kông.
Cơm nước no nê, tất cả mọi người mang theo tâm tình vui vẻ về nhà.
Trình Thanh Tuyền cố ý nán lại sau cùng, nói với Thẩm Đống: "A Đống, tranh đấu giữa cậu và Lý Siêu Nhân sắp bắt đầu rồi."
Thẩm Đống cười nói: "Trình lão, nói thật với ngài một việc, lúc trước đi Bành Thành, ta đã cướp bến cảng của Lý Siêu Nhân. Đoán chừng bây giờ hắn vẫn chưa biết."
Trình Thanh Tuyền sửng sốt, giây tiếp theo mỉm cười nói: "Ngươi cũng thật giỏi."
Thẩm Đống nói: "Trình lão, ta thấy ngài đã ký vào hiệp nghị, đây là chuẩn bị tiến vào ngành bất động sản lần nữa sao?"
Trình Thanh Tuyền nói: "Vì sao không chứ?"
Thẩm Đống nói: "Nói rõ trước nhé, ta không thể trả lại công ty xây dựng cho ngài được đâu."
Trình Thanh Tuyền đắc ý nói: "Ở Thái Quốc và Mã Lai ta đều mỗi nơi ta đều có công ty bất động sản, đội ngũ xây dựng của công ty đủ trình độ đảm nhận những tòa cao ốc dưới sáu mươi tầng. Lúc trước ta đăng ký mở công ty xây dựng ở Hồng Kông, vốn định sau này làm lớn điều toàn bộ bọn họ tới đây, nào ngờ công ty ở Hồng Kông thất bại thảm hại. Cũng may bất động sản ở Thái Quốc và Mã Lai làm ăn cũng không tệ, cho nên vẫn giữ lại."
Thẩm Đống giơ ngón tay cái lên, nói: "Quả nhiên gừng càng già càng cay."
Trình Thanh Tuyền cười ha ha.
Cùng lúc đó, Lý Siêu Nhân đang ở nhà nói chuyện với Lý Văn Bân, Lý Tu.
Lý Văn Bân nói: "Lý tiên sinh, chúng ta biết ngài vừa rút hơn bốn trăm ngàn tiền mặt từ các ngân hàng lớn, như vậy hẳn là số tiền này đã đến trong tay bọn cướp rồi nhỉ?"
Lý Siêu Nhân gật đầu, nói: "Cảnh sát Lý, ta không có lựa chọn. Nếu không giao tiền cho hắn, Trạch Khải sẽ mất mạng."
Lý Văn Bân hỏi: "Ngài có nhìn thấy tên cướp này không?"
Lý Siêu Nhân nói: "Đã gặp, nhưng ta không thể nói cho các ngươi biết."
Lý Văn Bân khuyên nhủ: "Lý tiên sinh, xin hãy tin tưởng cảnh sát chúng ta, chúng ta tuyệt đối có thể đưa tên cướp ra trước công lý trong khi bảo vệ sự an toàn của Lý Trạch Khải tiên sinh."
Lý Siêu Nhân nhíu mày nói: "Cảnh sát Lý, ngươi có tự tin nắm chắc trăm phần trăm cứu được Trạch Khải không?"
Lý Văn Bân mấp máy môi, nói: "Đối mặt với tình huống này, trên thế giới không có bất kỳ một cảnh sát nào dám nói mình nắm chắc trăm phần trăm cứu được con tin."
Bạn cần đăng nhập để bình luận