Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 538: Tâm điểm của bữa tiệc (1)

Buồn cười nhất chính là Lý Siêu Nhân lại mời tất cả bọn họ tới tham gia tiệc rượu.
Trình Thanh Tuyền lúc này cực kỳ chờ mong, khi những đại lão hào môn Lý Siêu Nhân, Lý Triệu Sơn, Trình Đồng này nhìn thấy hai mươi tám công ty bất động sản cỡ lớn trong Hồng Kông liên hợp lại đối kháng sự lũng đoạn thị trường của bọn họ thì sẽ bày ra vẻ mặy gì.

Lý Siêu Nhân đi tới trước mặt Thẩm Đống, mỉm cười nói: "Thẩm tiên sinh, ta đã cho người điều tra qua công ty của ngươi. Mới hơn hai mươi tuổi mà có thể sáng lập ra công ty như Tập đoàn Đằng Phi, thật sự là tuổi trẻ tài cao."
Thẩm Đống nói: "Lý tước sĩ quá khen. Những việc làm ăn khác của Đằng Phi chỉ là chuyện vặt vãnh mà thôi, cái ta thật sự coi trọng là ngành bất động sản. Cho nên, những công ty khác ta đều giao cho thủ hạ phụ trách, còn mình thì chuyên theo dõi bất động sản."
Lý Siêu Nhân nói: "Thẩm tiên sinh, ngành bất động sản rất đặc biệt, không phải có tiền là có thể xoay chuyển được đâu."
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Ngài nói đúng, ta đã cảm nhận được. Đúng rồi, Lý tước sĩ, hình như ngài còn nợ ta một lời xin lỗi đấy."
Lý Siêu Nhân sửng sốt, sau đó lập tức hiểu ý của hắn, nói: "Xin lỗi, chuyện của con trai ta là ta không đúng."
Thẩm Đống tỏ vẻ tán thưởng: "Lý tước sĩ là người giàu nhất Hồng Kông, lại thản nhiên nhận sai, quả là hiếm có."
Tuy rằng Thẩm Đống nói lời hay ý đẹp, nhưng ánh mắt của hắn khiến cho Lý Siêu Nhân cảm thấy cực kỳ không thoải mái.
Lý Siêu Nhân chuyển đề tài, nói: "Thẩm tiên sinh, vẫn chưa chúc mừng ngươi chiếm được cảng Diêm Điền, Bằng Thành. Ta vốn rất hứng thú với cảng biển đó, đáng tiếc chậm một bước, bị ngươi giành trước."
Thẩm Đống cười nói: "Lý tước sĩ, ta nghe lãnh đạo Bằng Thành nói, ngài đã khảo sát dự án này hơn một năm. Ba tháng trước, thủ hạ của ngài còn tiến hành thương lượng với chính phủ Bằng Thành, đáng tiếc cuối cùng bởi vì vấn đề cho vay không thể đạt thành hiệp nghị. Vừa khéo khoảng thời gian trước ta đến Đăng Tháp Quốc kiếm một ít tiền, lại phát hiện một dự án tốt như vậy, nhịn không được bỏ ra hai tỷ đô la Mỹ mua lấy. Thật sự vô cùng xin lỗi, sau này ta mới biết chuyện của ngài."
Nghe Thẩm Đống nói thế, Chu Mẫn Tuệ và Triệu Nhã Trí đứng bên cạnh khiếp sợ không nói nên lời.
Hai tỷ đô la Mỹ?
Là bao nhiêu tiền đây?
Lão đại xã hội đen bây giờ đều giàu như vậy sao?
Thế này cũng quá dọa người!
Đồng thời, hai cô gái cũng hiểu vì sao Lý Siêu Nhân lại có cái nhìn khác về Thẩm Đống.
Dù là ai thoáng cái xuất ra hai tỷ đô la Mỹ, chỉ sợ đều có thể nhận được sự tôn trọng của những ông trùm giàu có.
Lý Siêu Vung khoát tay, nói: "Không sao. Thẩm tiên sinh, dùng hai tỷ đô la Mỹ xây dựng một bến cảng, bây giờ thị trường chứng khoán đang bị khủng hoảng, ngài làm vậy không thấy đáng tiếc chút nào sao? Đổi lại là ta, ta sẽ dùng dố tiền này bắt đáy cổ phiếu kiếm thêm một khoản."
Thẩm Đống nói: "Định nghĩa của ta về thị trường chứng khoán là một nơi kiếm tiền nhanh, là một trờ chơi tiền tài đổi từ người này sang người khác. Mà điều thực sự có thể khiến cho một thương nhân đặt chân vào thương trường hẳn là thực nghiệp, và chắc chắn phải là thực nghiệp, giống như tập đoàn Trường Kiếm của ngài vậy."
Lý Siêu Nhân mỉm cười nói: "Ta có thể cho rằng anh đang khen ta không?"
Thẩm Đống cười ha hả, nói: "Đương nhiên. Nói thật với ngài, mục tiêu phát triển của công ty bất động sản Đằng Phi chính là tập đoàn Trường Kiếm của ngài. Ta hy vọng có một ngày trong tương lai, Đằng Phi có thể sánh ngang với Trường Kiếm, nếu có cơ hội thậm chí còn vượt qua Trường Kiếm."
Lý Siêu Nhân cười ha hả nói: "Thẩm tiên sinh là người trẻ tuổi tự tin nhất mà ta từng gặp."
Thẩm Đống nhướng mày, nói: "Trong đất liền có một lão nhân gia ta tôn trọng nhất, trong một bài thơ của ông có nói qua một câu thế này, đời người tự tin hai trăm năm, sẽ như nước chảy ba ngàn dặm. Người trẻ tuổi như nghé con mới sinh nếu không có một mục tiêu rộng lớn, không tự tin có thay đổi thế giới, dẫu tráng chí hào hùng, cũng khác chi một kẻ vô dụng?"
"Bộp bộp bộp!"
Một trận vỗ tay vang lên, chỉ thấy Lý Triệu Sơn, Trịnh Đồng mấy ông trùm hào môn đi tới.
"Người trẻ tuổi, nói hay lắm." Lý Triệu Sơn vừa vỗ tay, vừa khen.
Thẩm Đống nói: "Là lời nói ngông cuồng mà thôi."
Lý Siêu Nhân nói: "Giới thiệu cho các ngươi một chút, vị này chính là Thẩm Đống, Thẩm tiên sinh chiếm được cảng Diêm Điền, Bằng Thành. Tuy cậu ấy trẻ tuổi, nhưng thực lực vô cùng mạnh, chỉ riêng công ty dưới trướng đã có bảy tám người."
Trịnh Đồng ha hả cười nói: "Ai bảo ngươi vì cho vay mà lừa chính phủ Bằng Thành người ta làm gì? Bây giờ thì tốt rồi, gà bay trứng vỡ."
Lý Siêu Nhân bất đắc dĩ nói: "Đây đúng là một bài học."
Lý Triệu Sơn nói: "Người trẻ tuổi, lúc trước trong buổi đấu giá ngươi bỏ ra gần một tỷ chín mua lại miếng đất Cửu Long kia, bây giờ không biết ngươi có ý định bán hay không?"
Lý Siêu Nhân biến sắc, nói: "Tổng giám đốc Lý, ngươi có ý gì đây?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận