Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 606: Lần đầu gặp Ronald

"Thấy chưa. George, có tra ra lai lịch của đối phương không?"
"Chỉ biết hắn đến từ tập đoàn Merrill, ngoài ra không biết thêm gì nữa."
"Ngươi định làm như thế nào?"
"Không phải ta, mà là chúng ta."
"Có ý gì?"
"Mọi người đang chuẩn bị ăn người này. Nếu như ngươi có thể gia nhập, phần thắng của chúng ta sẽ càng nhiều hơn."
William trầm mặc chốc lát, hỏi: "Các ngươi có thể chuẩn bị được bao nhiêu tiền?"
George biết William hỏi như vậy cho thấy ông ta đã động lòng, nói: "12 tỷ đô la Mỹ, hai mươi lần đòn bẩy."
William hít vào một ngụm khí lạnh, nói: "Các thật sự chơi lớn."
George cười nói: "Đối phương nhiều nhất có 2 tỉ đô la Mỹ, gấp mười lần đòn bẩy. Chỉ cần chúng ta đem giá vàng nâng lên đến một ngàn đô la Mỹ trở lên, đủ để thanh lý. Đến lúc đó, chúng ta sẽ bán khống theo hướng ngược lại, nhất định sẽ thu được lợi nhuận lớn."
William hỏi: "Liệu có những thay đổi trong chính sách ảnh hưởng đến giá vàng hay không?"
George tự tin nói rằng: "Tuyệt đối sẽ không. Trong số những đối tác của chúng ta có những quan chức cấp cao quan trọng bên trong chính phủ Đăng Tháp quốc."
William nói: "Vậy thì cùng nhau làm một vố lớn đi. Buổi sáng ngày hôm sau, ta hi vọng mọi người đều có thể chuẩn bị kỹ càng số tiền này, ta sẽ tiến hành thao tác."
George cười ha ha, nói: "Nhất định phải là ngươi thao tác."
Cúp điện thoại, William nhíu mày lên.
Kinh nghiệm chinh chiến nhiều năm khiến ông ta có một cảm giác khủng hoảng.
Thế nhưng ông ta đã nghĩ đến tất cả các yếu tố có thể ảnh hưởng đến giá vàng và vẫn không tìm thấy có vấn đề gì có thể xảy ra.
Chẳng lẽ mình già rồi, cho nên lá gan nhỏ đi hay sao?
William khẽ thở dài, lắc đầu.
Kinh nghiệm trên thương trường của William đã chiến thắng cảm giác của lý trí, nhưng mà lý trí của Ronald vẫn không cảm giác được chiến thắng, trận giao dịch hoàng kim lần này giống như đang báo trước một điều gì đó trong tương lai.
Không thể không nói, giá vàng hoàng kim có xu thế tăng lên rất mạnh mẽ.
Thẩm Đống liên thủ với Ronald cùng nhau liên thủ tiếp tục hạ gía xuống sáu đô la Mỹ, nhưng rất nhanh đến buổi chiều nó lại tăng, thậm chí còn đột phá 670 đô la Mỹ.
Thấy giá vàng đột phá, Thẩm Đống lập tức yêu cầu hủy đơn hàng và luôn điều chỉnh đơn thấp hơn giá vàng 0.5 đôla Mỹ.
Trước khi thị trường giao dịch đóng cửa, Thẩm Đống đã bán tòan bộ hợp đồng 2,1 tỷ đô la Mỹ hiệp ra ngoài, giá cả đạt đến 668. 2 đô la Mỹ, tốt hơn nhiều so với dự đoán của Thẩm Đống.
Tống Tử Hào sờ sờ mũi, cười khổ nói: "Đống ca, nếu lần này chúng ta không thành công, thì sẽ thành tiện nhân."
Thẩm Đống mỉm cười nói: "2 tỉ đô la Mỹ mà thôi, dù có mất cũng không đáng kể."
Tống Tử Hào nói: "Ta cảm giác như có ai đó đang chống lại chúng ta trong giai đoạn cuối cùng này."
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Không sai. Đây là ta đang cố ý dụ dỗ bọn họ. A Hào, ngươi lập tức rút 3 tỷ đô la Mỹ ra khỏi thị trường chứng khoán đi, yêu cầu tập đoàn Merrill mua hợp đồng hoàng kim gấp mười lần đòn bẩy, lần này ta muốn cướp sạch của những kẻ tư bản phương Tây này."
Tống Tử Hào nói: "Được."
Rời đi ra khỏi phòng VIP, Thẩm Đống cùng mọi người Tống Tử Hào đi vào thang máy.
Vừa định đi xuống, cửa thang máy lại lần nữa mở ra.
Một người đàn ông trung niên hơn năm mươi tuổi, ánh mắt sắc bén cùng mấy người vệ sĩ cũng đi vào.
Thẩm Đống cảm giác người đàn ông trung niên này nhìn quen quen, suy nghĩ hồi lâu, lúc này mới nhớ ra, không phải kiếp trước ông ta chính là Ronald , ông trùm kinh doanh thương mại quyền lực nhất hay sao?
Thẩm Đống Đối với Ronald, vừa khâm phục vừa chán ghét.
Khâm phục chính là ông ta có thể một tay càn quét nền kinh tế trên toàn cầu, phá tan tài chính của vài quốc gia, đây tuyệt đối không phải điều mà người bình thường có thể làm được.
Chán ghét chính là ông ta không có thân thiện đối với Hạ quốc, thậm chí còn dự định cướp sạch Hồng Kông.
Sau khi thất bại, Ronald thường xuyên công kích Hạ quốc, dường như muốn trả thù.
Thế nhưng mãi đến tận khi Thẩm Đống xuyên không, ông ta lại chưa thành công.
Ronald nhìn thấy Thẩm Đống hơi kinh ngạc.
Ông ta đã nghe bạn bè nói, tập đoàn Merrill có một vị khách đến từ Hồng Kông ở phòng khách VIP số một.
Nhưng ông ta không ngờ vị khách này lại trẻ tuổi đến vậy.
Ronald nói: "Xin hỏi. Vị tiên sinh trẻ tuổi này, nếu như ta đoán không lầm, ngày hôm nay có người dùng hơn 10 tỷ đô la Mỹ để bán khống hoàng kim,có phải ngươi đúng không?"
Thẩm Đống rất hứng thú hỏi: "Tại sao ngài lại cho rằng đó là ta?"
Ronald cười nói: "Những ông trùm tư bản ở phòng VIP, về cơ bản ta đều biết. Bọn họ không có thực lực như vậy, càng không có can đảm như vậy."
Ông lão này thực sự là rất kiêu ngạo!
Thẩm Đống không có giấu diếm, nói: "Quả thực là ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận