Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 650: Uy hiếp Lý Siêu Nhân (2)

Jimmy nói: “Ý của ngươi là đi thiêu tòa nhà kia?”
Thẩm Đống bình tĩnh nói: “Không phải cho cháy, mà là cho nổ sập. Jimmy, ngươi đi tìm một người đàn ông mắc bệnh nan y, xuất thân từ một gia đình nghèo khó, lại còn cách cái chết không xa, bảo hắn mang bom vào kích nổ. Còn người nhà của hắn thì chúng ta đừng keo kiệt, trực tiếp cho bọn họ 5 triệu đô la Hồng Kông, sắp xếp cho họ chuyển nhà đến đại lục.”
Jimmy gật đầu nói: “Người bệnh nan y thì dễ tìm, nhưng mà muốn cho nổ sập một tòa nhà cao tầng thì một người thôi không đủ đâu.”
Thẩm Đống nói: “Ta sẽ phái người đặt vài chục quả bom ở tầng hai và tầng ba nữa, kíp nổ đặt trên người bệnh nhân kia. Chỉ cần ba tầng dưới cùng bị nổ tung thì cả tòa nhà cao tầng đó sẽ sụp đổ.”
Jimmy nói: “Đã hiểu. Ta đi làm ngay.”
Thẩm Đống nói: “Phải tìm ra người thích hợp trong vòng ba ngày. Ta không muốn tổn thương người vô tội, cho nên chuyện này cần phải giải quyết xong trước khi Lý Siêu Nhân cho tòa nhà kia khai trương kinh doanh.”
Jimmy gật đầu đáp: “Được.”
Thẩm Đống lại hỏi về việc xây dựng nhà xưởng ở đại lục thì được biết đã có năm dây chuyền sản xuất được khởi công ở Trịnh Thành, thị phần của quần áo Đằng Phi tại các thành phố lớn ở phía Bắc cũng vượt hơn 15%, điều này khiến cho Thẩm Đống vô cùng vui mừng.
Bên kia, Lý Siêu Nhân đặt tờ báo xuống, tháo mắt kính ra và nói: “Xưởng quần áo của Thẩm Đống bị cháy là do ngươi làm sao?”
Lý Trạch Khải cười nói: “Đó là tác phẩm của A Tề.”
Hóa ra sau khi Vương Bảo chết, A Tích đã rời khỏi Trung Nghĩa Tín và sống một mình.
Trong một lần tình cờ, A Tích đã cứu được A Tề bị chém đến khắp người toàn là máu.
Lý A Tề vô cùng biết ơn ân cứu mạng của A Tích cho nên đã nhận A Tích làm cận vệ của mình.
Trong hơn một năm gần đây, A Tích đã giúp Lý A Tề giết rất nhiều người, sát khí trên người cũng càng ngày càng nặng.
Lần này Lý A Tề nhận được điện thoại của Lý Trạch Khải, bảo hắn ta phái người đi đốt nhà xưởng của Thẩm Đống, vậy nên chuyện đêm qua mới xảy ra.
Hôm nay, hầu như trên trang nhất của tờ báo lớn nào cũng đăng tin xưởng quần áo Đằng Phi bị cháy.
Lý Siêu Nhân thở dài, nói: “Thẩm Đống xuất thân từ Hồng Hưng, ngươi nghĩ hắn sẽ làm như thế nào?”
Lý Trạch Khải đáp: “Chắc là hắn sẽ trả thù.”
Lý Siêu Nhân tiếp tục hỏi: “Trả thù ai?”
Lý Trạch Khải trầm mặc một lúc rồi nói: “Ta không nghĩ ra mục tiêu trả thù của hắn.”
Lý Siêu Nhân: “Tiểu khu của Thẩm Đống không thông qua nghiệm thu, có động tĩnh gì không?”
Lý Trạch Khải lắc đầu: “Không hề có chút động tĩnh nào cả.”
Sắc mặt của Lý Siêu Nhân dần trở nên nghiêm trọng, hỏi: “Không đến Cục bảo vệ môi trường và Cục cứu hỏa luôn sao?”
Lý Trạch Khải đáp: “Hình như hắn không sốt ruột gì hết. Người mà con cài vào công ty bất động sản Đằng Phi nói với ta là mọi hoạt động kinh doanh của công ty bọn họ đều đang diễn ra bình thường, Đường Bồi Quân không có dàn xếp gì đặc biệt cả.”
Lý Siêu Nhân trầm ngâm nói: “Thẩm Đống làm như vậy, ngược lại khiến cho ta cảm thấy có chút khó hiểu.”
Đúng lúc này, điện thoại trong văn phòng của Lý Siêu Nhân vang lên.
“Alo, xin chào, ta là Lý Siêu Nhân.”
“Chào Lý tước sĩ, ta là Thẩm Đống.”
Lý Siêu Nhân lập tức nhấn nút ghi âm, nói: “Thẩm tiên sinh tìm ta có chuyện gì không?”
Thẩm Đống bình tĩnh nói: “Hôm qua, xưởng quần áo của ta bị người khác cố tình phóng hỏa. Ta muốn hỏi chuyện này có phải do các ngươi làm hay không?”
Lý Siêu Nhân trả lời ngay lập tức: “Không phải.”
Thẩm Đống ồ một tiếng rồi đáp: “Không phải thì tốt.”
Có vẻ như cảm nhận được thái độ của Thẩm Đống không bình thường, Lý Siêu Nhân nói: “Thẩm tiên sinh, ta nghĩ ngươi nên điều tra các đối thủ cạnh tranh của mình đi. Bởi vì công ty quần áo Đằng Phi của ngươi đang càng ngày càng chiếm nhiều thị phần tại thị trường đảo Hồng Kông và Đông Nam Á. Nếu đổi lại là ta thì ta cũng sẽ tìm cách đối phó với ngươi.”
Thẩm Đống cười nói: “Lý tước sĩ đã từng nghiên cứu qua tâm lý học chưa?”
Lý Siêu Nhân sửng sốt hỏi: “Ngươi có ý gì?”
Thẩm Đống nói: “Ngươi bổ sung thêm câu này có chút dư thừa rồi đấy. Thật ra thì có phải là ngươi làm hay không cũng không quan trọng, quan trọng là chuyện này đã khiến cho ta thực sự tức giận, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.”
Lý Siêu Nhân nhíu mày nói: “Ngươi đang uy hiếp ta?”
Thẩm Đống: “Không đâu, ta chỉ bày tỏ sự tức giận đối với ngươi mà thôi. Đúng rồi, ta nghe nói con trai lớn của ngươi đang đi du học ở Đăng Tháp quốc. Ngươi biết đó, Đăng Tháp quốc rất không an toàn, tốt nhất là ngươi nên đón con trai mình về sớm đi. Lỡ như chết bên ngoài thì thật tiếc cho ngươi, người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, một nỗi đau khó mà chịu đựng nổi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận