Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 651: Đặt bom (1)

Lý Siêu Nhân đứng bật dậy, lạnh lùng nói: “Thẩm Đống, nếu ngươi dám động vào một sợi tóc của con trai ta thì cho dù có tán gia bại sản, ta cũng phải… Này… Này…”
Ông ta còn chưa nói xong thì Thẩm Đống bên kia đã cúp điện thoại.
“Tên khốn.”
Lý Siêu Nhân tức giận ném điện thoại.
Nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên ông ta tức đến mức muốn hộc máu như thế.
Lý Trạch Khải lo lắng nói: “Cha, Thẩm Đống định ra tay với đại ca sao?”
Lý Siêu Nhân gật đầu, nói: “Trạch Khải, lập tức liên hệ với công ty vệ sĩ Hắc Thủy ở Đăng Tháp quốc, thuê 20 vệ sĩ bảo vệ cho đại ca ngươi, hộ tống hắn trở về nước an toàn, tránh xuất hiện vấn đề ngoài ý muốn.”
Lý Trạch Khải nói: “Được, ta lập tức đi sắp xếp.”
Sau khi con trai đi, trong lòng Lý Siêu Nhân đột nhiên cảm thấy hối hận.
Thẩm Đống là ai?
Là một tên xã hội đen đã rời khỏi Hồng Hưng.
Sao ông ta lại như thể bị ma xui quỷ khiến mà dùng thủ đoạn giang hồ để đối phó với Thẩm Đống chứ?
Đây chẳng phải cũng giống như dùng điểm yếu của mình để tấn công vào điểm mạnh của kẻ địch sao?

Sở cảnh sát Hoàng Đại Tiên.
Jimmy đang ngồi trong phòng khách, trò chuyện với thự trưởng Tôn Lợi Minh.
“Tôn thự trưởng, chúng ta đều là bạn cũ. Ngài cho ta một câu chắc chắn đi, rốt cuộc có thể bắt được kẻ đã phóng hỏa hay không?”
Năm nay Tôn Lợi Minh đã 54 tuổi, chỉ còn nửa năm nữa là sẽ về hưu.
Lúc trước, bởi vì đắc tội với một người Anh Tương mà ông ta trực tiếp bị điều đến quận Hoàng Đại Tiên, một nơi khỉ ho cò gáy chim không thèm ị, làm đến nay đã được sáu năm.
Với tâm lý không mong lập công, chỉ mong không phạm lỗi, cuối cùng thì Tôn Lợi Minh cũng sắp bình an đáp đất.
Không ngờ là vào đúng thời điểm mấu chốt này thì lại xuất hiện sự kiện xưởng quần áo Đằng Phi xảy ra hỏa hoạn.
Phải biết rằng, công ty quần áo Đằng Phi đã không còn là một công tỷ nhỏ vô danh như trước nữa.
Trải qua gần ba năm phát triển, nó đã lớn mạnh và trở thành một công ty quần áo có tiếng trên đảo Hồng Kông. Quần áo do công ty này sản xuất ra không chỉ được ưa chuộng tại địa phương mà còn được xuất khẩu sang các nước Đông Nam Á, số tiền nộp thuế hàng năm đạt đến hàng triệu đô la Hồng Kông.
Một công ty lớn nhau vậy lại xảy ra hỏa hoạn trong khu vực mà mình quản lý, còn khiến cho toàn bộ đảo Hồng Kông chú ý đến, có thể tưởng tượng được tâm trạng của Tôn Lợi Minh tệ đến mức nào.
“Jimmy, chúng ta sẽ cố gắng hết sức để điều tra ra hung thủ, nhất định cho ngươi một lời giải thích thỏa đáng.”
Jimmy cười ha ha, nói: “Tôn thự trưởng, ngài đừng nói giọng quan liêu với ta. Chuyện này rõ ràng là do tứ đại gia tộc làm, người có khả năng nhất chính là Lý Siêu Nhân. Ngài có dám mời ông ta đến nói chuyện không?”
Tôn Lợi Minh bất đắc dĩ nói: “Ông ta có tước vị, nếu không có chứng cứ gì thì ta không có quyền mời ông ta đến sở cảnh sát. Jimmy, nói thật với ngươi, dù cho có bắt được hung thủ và hung thủ cũng khai ra kẻ chủ mưu đằng sau là Lý tước sĩ thì chỉ sợ là chúng ta cũng không thể làm gì được, trừ khi là chính miệng ông ta nhận tội.”
Lý Siêu Nhân là đại gia giàu có nhất trên đảo Hồng Kông, còn là tước sĩ của Anh Tương quốc. Nếu không có nhân chứng vật chứng xác thực, muốn bắt người đàn ông quyền lực giàu có và có sức ảnh hưởng lớn đến nền kinh tế đảo Hồng Kông này, trên cơ bản là không thể nào.
Đừng nói đến sở cảnh sát, cho dù có là chính phủ thì cũng không dám làm như thế.
Jimmy nói: “Với thân phận và địa vị quyền thế của Lý Siêu Nhân, loại chuyện này có thể không phải do bọn họ làm. Người có khả năng nhất làm đám con cháu của họ phái người làm ra.”
Tôn Lợi Minh gật đầu nói: “Rất có khả năng này.”
Jimmy đứng dậy: “Tôn thự trưởng, ta đã nhờ thám tử tư hỗ trợ điều tra vụ án phóng hỏa này, nhưng bọn họ yêu cầu cảnh sát trợ giúp. Cho nên ta hy vọng ngài có thể tạo điều kiện thuận lợi cho bọn họ. Ngài yên tâm, cuối cùng có thể điều tra ra được hung thủ hay không thì ta bảo đảm vụ án này sẽ không ảnh hưởng gì đến việc về hưu của ngài.”
Tôn Lợi Minh vội vàng đáp: “Không thành vấn đề.”
Jimmy mỉm cười: “Vậy thì cảm ơn ngài.”
Sau khi để lại Mạnh Ba - một người bạn cũ của Thẩm Đống ở sở cảnh sát, Jimmy lái xe đi thẳng đến trụ sở chính của tập đoàn Đằng Phi.
Trên đường đi, Jimmy nhận được điện thoại của Trần Vĩnh Nhân.
“Jimmy ca, đã tìm được người Đống ca yêu cầu rồi.”
“A Nhân, ngươi có lầm không? Mới có ba tiếng thôi.”
Trần Vĩnh Nhân thở dài, nói: “Hắn là bạn mà ta quen được khi còn làm gián điệp nằm vùng, tên là A Sài. Hiện giờ hắn đang bị ung thư phổi giai đoạn cuối, gia đình có một vợ và hai đứa con song sinh ba tuổi. Ta nói chuyện này với A Sài, hắn không suy nghĩ gì mà đồng ý.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận