Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 670: Đều không bình thường (2)

Một là bắn lén ở cự ly siêu xa, hai là bắn chết với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, và ba chính là sắp đặt bom.
Từ những lời Thẩm Đống nói, Thor biết được O đang âm thầm giám sát, thủ pháp bắn chết của hắn ta không đạt được mục đích, cho nên Thor kết luận mấy ngày gần đây O nhất định sẽ lắp bom trên xe Thẩm Đống.
Quả nhiên, Thor đã đoán đúng.
"Ngươi là ai?"
"Thor, đồng nghiệp với ngươi."
Nghe được một loạt tiếng bước chân từ bên ngoài truyền đến, O biến sắc, chuẩn bị phá vòng vây.
Thor nói: "Yên tâm, ngươi là của ta, bọn họ sẽ không động đến ngươi."
Vừa dứt lời, một đám vệ sĩ vọt vào.
Một nửa chĩa súng vào Thor, một nửa chĩa súng vào O.
Đúng lúc này, Thẩm Đống tới.
Hắn chỉ vào Thor, nói: "Đây là người một nhà."
"Xoạt!"
Hơn mười khẩu súng chỉ hướng vào Thor quay sang chỉ về phía O.
Thor vội vàng nói: "Thẩm tiên sinh, ngài đã đồng ý với ta."
Thẩm Đống gật đầu, cao giọng nói: "O tiên sinh, phiền ngài bỏ súng xuống, ta có thể cho ngài một cơ hội rời đi."
O quét mắt nhìn một vòng, hắn ta biết rõ trước mặt hơn hai mươi khẩu súng này hắn ta không có khả năng chạy trốn.
Vì thế hắn ta thẳng tay ném súng xuống đất, thản nhiên nói: "Ngươi muốn thế nào?"
Thẩm Đống nói: "Lúc trước Thor nhận nhiệm vụ ám sát ta. Sau khi hắn bỏ nhiệm vụ này, thì người lại nhảy ra nhận nó. Xem ra mười triệu đô la Mỹ thật sự rất hấp dẫn."
o nói: "Ta thất bại, ngươi có thể giết ta, nhưng không thể sỉ nhục ta."
Thẩm Đống cười nói: "Ta không có ý sỉ nhục ngươi. Là Thor phát hiện ra ngươi, ta đã đồng ý để cho hắn một cơ hội khiêu chiến với ngươi."
O nhíu mày, nhìn Thor, nói: "Ngươi muốn giẫm lên thanh danh của ta?"
Thor lắc đầu, nói: "Trước kia quả thật đã từng suy nghĩ như vậy, chỉ là bây giờ không còn nữa. Bởi vì cho dù ta giết ngươi trở thành sát thủ đệ nhất Châu Á đi nữa, ta cũng vĩnh viễn không giết được Thẩm tiên sinh. O ngươi sẽ không thật sự cho rằng chỉ cần lắp đặt một quả bom trên xe Thẩm tiên sinh là có thể nổ chết hắn đấy chứ?"
Con ngươi O chợt lóe, nói: "Đạo chí thành, có thể biết trước. Không thể nào, trên thế giới làm sao có người đạt tới cảnh giới thánh nhân này."
Thor nói: "Ngươi không tin, không có nghĩa là không có."
O gật đầu, nói: "Ta thất bại, bại tâm phục khẩu phục. Các ngươi định xử trí ta thế nào?"
Thẩm Đống hứng thú nói: "Sáng mai ta sẽ đưa hai người đến một kho hàng bỏ hoang, bên trong có súng và lựu đạn. Các ngươi tay không đi vào, người đi ra là người thắng cuộc. O tiên sinh, ta có thể dùng nhân cách đảm bảo, chỉ cần ngươi thắng, ta chắc chắn thả ngươi rời đi. Nhưng sau này ngươi không thể tiếp tục nhận nhiệm vụ giết ta hoặc giết bạn ta nữa."
O nói: "Không thành vấn đề."
Thẩm Đống nói: "Để công bằng, đêm nay hai người ngủ chung một phòng. Đợi chuẩn bị xong, ta sẽ trực tiếp dẫn hai người qua. Muốn ăn gì, muốn uống gì, cứ nói. Hy vọng ngày mai có thể xem một trận quyết đấu đặc sắc."
Thor và O nhìn nhau, gật đầu cùng một lúc.
Sáng hôm sau, Hải Đường biết được cách xử lý của Thẩm Đống, cô không còn gì để nói.
Lúc trước cô cảm thấy Át Bích và Thor có tính cách hơi dị, bây giờ xem ra, chồng của mình dường như cũng không phải người bình thường.
Đổi lại là người khác bắt được sát thủ muốn giết mình, chỉ sợ lập tức giết chết hắn.
Thẩm Đống thì ngược lại, để hai sát thủ quyết đấu với nhau, quả thực là hồ đồ.
Có điều, nếu Thẩm Đống đã nói như vậy, làm người phụ nữa của hắn, đương nhiên Hải Đường phải toàn lực ứng phó giúp hắn chuẩn bị.
Với thế lực băng Đông Hồ ở HÙng Cao, tìm một kho hàng bỏ hoang tự nhiên là dễ như trở bàn tay.
Đúng mười giờ, Thẩm Đống và Hải Đường dẫn mọi người tới nhà kho.
Ngay cả Hạ Hầu Vũ ở bệnh viện dưỡng thương khi biết được tin tức hai đại sát thủ Châu Á muốn quyết đấu, cũng nhịn không được đi theo tới.
Hai đại sát thủ đỉnh cấp quyết đấu, có thể nói là ngàn năm có một, Hạ Hầu Vũ tất nhiên không muốn bỏ qua này cảnh tượng hiếm có này.
Đi vào kho hàng, nhìn thấy từng cái rương gỗ xếp thành núi nhỏ, Thẩm Đống hỏi: "Hải Đường, trong rương gỗ là cái gì?"
Hải Đường nói: "Xi măng, gỗ, nhựa, còn có một vài thứ lộn xộn."
Thẩm Đống nhìn những nơi được lắp đặy camera, giơ ngón tay cái lên: "Tốc độ của ngươi thật nhanh."
Hải Đường cười nói: "Những nơi cao sáu camera, đông nam tây bắc mỗi hướng có bốn camera, cam đoan mỗi một hành động của bọn họ, chúng ta đều có thể nhìn rõ ràng từ bên ngoài. Nói thật, ta cảm thấy rất hứng thú với trận quyết đấu giữa bọn họ."
Thẩm Đống nói: "Trong xương ngươi có tính cách hiếu chiến không chịu thua, nếu không, lúc trước đã không đến được Hồng Kông tìm ta rồi. Đi thôi, để hai tên kia quan sát hoàn cảnh một chút."
Bạn cần đăng nhập để bình luận