Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 749: Chế tạo lính đánh thuê (1)

A Thiền tự tin nói rằng: "Ta ở chỗ này không thành vấn đề. Đường ca, việc xây dựng khách sạn mong ngài chiếu cố nhiều hơn."
Đường Bồi Quân cười nói: "Chỉ cần cho ta bản vẽ thiết kế, ta bảo đảm sẽ xây dựng theo đúng tỷ lệ 1: 1 cho ngươi."
A Thiền nói: "Cảm ơn Đường ca."
Thẩm Đống vô cùng hài lòng trước sự đoàn kết của mọi người, nói: "Nếu một tập đoàn muốn phát triển lớn mạnh, quan trọng nhất chính là hai việc, một là có đủ tài chính, một có nhiều nhân tài dự trữ. Cái đầu tiên chúng ta không thiếu, nhưng cái sau chúng ta cực kỳ thiếu. Trong tương lai các ngươi nên chú tâm đến việc bồi dưỡng nhân tài các ngành nghề khác nhau, còn những nhân viên trong nội bộ thì càng phải bồi dưỡng nhiều hơn nữa. Ta không lo tiền lương cao như thế nào, ta chỉ sợ là không có nhân tài. Các ngươi hiểu chưa?"
Năm người cùng kêu lên: "Đã hiểu."
Thẩm Đống nhìn về phía Tống Tử Hào, nói: "A Hào, tình hình chúng ta đầu tư cổ phiếu như thế nào rồi? Báo cáo lại với mọi người đi."
Tống Tử Hào tằng hắng một cái, nói: "Gần đây thị trường chứng khoán ở Đăng Tháp quốc đang khôi phục nhanh chóng. Ngoại trừ những công ty phá sản trước đó, hơn 90% công ty đều chứng kiến giá cổ phiếu của mình tăng lên ở các mức khác nhau."
Jimmy cười nói: "Hào ca, đừng nói nhảm nữa, cứ việc nói thẳng đi, khoảng thời gian giá cổ phiếu cuối cùng là tăng bao nhiêu?"
Tống Tử Hào nói: "Trước khi đến đây, ta đã sai người đi điều tra, Không có ngoại lệ, giá cổ phiếu mà Đống ca đầu tư toàn bộ đều tăng vọt, cao nhất chính là tập đoàn Microsoft, tăng gấp đôi trong vòng chưa đầy nửa tháng, thấp nhất cũng tăng 30%. Dựa theo giá cổ phiếu hiện tại, những cổ phiếu mà Đống ca đầu tư lợi nhuận lên đến 13,6 tỷ đô la Mỹ."
"Phụt.. "
"Mẹ kiếp."
Tất cả mọi người bị con số này làm khiếp sợ thương tích đầy mình.
Chỉ trong vòng thời gian bốn, năm tháng, những cổ phiếu này lại có thể mang đến 13,6 tỷ đô la Mỹ lợi nhuận, chuyện này quả thật khó mà tin nổi.
Mọi người cùng nhau nhìn về phía Thẩm Đống, trong ánh mắt tràn đầy đều là sự khâm phục.
Thẩm Đống bình tĩnh nói: "Đây mới chỉ là vừa mới bắt đầu thôi. Tương lai mười năm sau, cổ phiếu của những công ty này có thể đạt đến 200 tỷ đô la Mỹ, đây chính là lý do vì sao ta muốn mở rộng tập đoàn Đằng Phi. Vì lẽ đó, các ngươi không cần có bất kì đố kỵ với ai hết, chỉ cần cố hết sức mở rộng ra nội địa càng nhiều càng tốt."
"Còn về vấn đề lương bổng, các ngươi không cần lo, biệt thự, siêu xe, du thuyền đều sẽ không thiếu."
"Đợi khi tập đoàn đi vào quỹ đạo, tất cả các mọi người đều sẽ nhận được cổ phần tương ứng, đến lúc đó sẽ lấy lợi nhuận của công ty để chia đều cho tất cả mọi người."
A Hoa sững sờ, kinh hô: "Đống ca, ý của ngài là chia đều cho toàn bộ nhân viên sao?"
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Không sai. Tập đoàn Đằng Phi chúng ta hiện nay đã là một công ty bá chủ, nhất định phải có triết lý và văn hóa riêng. Ta đã suy nghĩ rất lâu, cuối cùng mới đưa ra quyết định này. Ta muốn dùng lợi ích của mỗi một cá nhân công chức để cùng gắn bó với tập đoàn Đằng Phi, muốn cho bọn họ cùng nhau tạo thành một tập thể cộng đồng đoàn kết vững mạnh, muốn cho tất cả mọi người đều cảm nhận được thành ý sâu sắc mà chỉ có tập đoàn này làm được, khi đó mọi người mới làm tốt."
"Các ngươi nhớ kỹ, một người Đằng Phi không gọi Đằng Phi được, số ít các ngươi ở Đằng Phi cũng không thể gọi là Đằng Phi, chỉ có tập đoàn là tất cả mọi người ở Đằng Phi mới gọi Đằng Phi."
"Với tư cách là ban lãnh đạo cao nhất của tập đoàn, chúng ta nhất định phải có một khái niệm thống nhất,đó là giúp cho hàng trăm nghìn, thậm chí hàng triệu nhân viên của tập đoàn Đằng Phi đều có được một cuộc sống tốt đẹp."
Nghe thấy Thẩm Đống nói những lời này, năm người đều sửng sốt.
Bọn họ chưa bao giờ nghĩ rằng tham vọng của Thẩm Đống lại to lớn đến như thế, càng không nghĩ đến đầu óc của hắn thật sự là quá rộng lớn.
Phải biết rằng trên thực tế tập đoàn Đằng Phi là của riêng cá nhân Thẩm Đống, mọi cổ phần của tập đoàn đề thuộc sự sở hữu của một mình Thẩm Đống.
Đem cổ phần của tập đoàn chia cho tất cả mọi người, thì người phải chịu tổn hại lớn nhất chính là hắn.
Nếu đổi lại là những ông chủ khác, căn bản không thể làm được như thế.
Thế nhưng, phải thừa nhận rằng, nếu như Thẩm Đống thật sự làm như vậy, thì toàn bộ tập đoàn đều sẽ gắn kết như một sợi dây thừng, tạo nên cục diện có vinh cũng hưởng có họa cùng chịu, điều này sẽ đem lại sự gắn kết tăng cường rất lớn mạnh cho tập đoàn Đằng Phi.
"Đùng đùng đùng "
A Hoa là người đầu tiên lấy lại tinh thần, vỗ tay.
Sau đó bốn người còn lại cũng vậy, cùng nhau vỗ tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận