Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 764: Chia của (2)

“Ngay cả tộc trưởng của một trong tứ đại gia tộc mà cũng dám đánh chửi, Thẩm Đống thật là lợi hại.”
“Ta nghe nói là Trịnh Đồng đổ oan cho Thẩm Đống bắt cóc con ông ta nên khiến cho Thẩm Đống tức giận, lúc này mới náo loạn với Trịnh Đồng.”
“Thẩm Đống công khai khiêu chiến tứ đại gia tộc đã không phải là chuyện bí mật gì, nói không chừng chính hắn là người bắt cóc con trai của Trịnh Đồng cũng nên.”
“Thật quá đáng. Dù gì thì Trịnh Đồng cũng đáng tuổi cha Thẩm Đống. Có tức đến mức nào đi nữa thì Thẩm Đống cũng không thể ra tay đánh người ta được.”

Trong vụ việc này, phần lớn người dân đều đứng về phía Trịnh Đồng.
Rốt cuộc thì ông ta cũng đã lớn tuổi, lại còn nghe tin con trai bị bắt cóc, cho dù có nói gì sai trái thì về mặt tình cảm vẫn có thể tha thứ.
Trong bệnh viện, Lý Siêu Nhân, Quách Thắng Lợi và Lý Triệu Sơn hẹn nhau cùng đi đến phòng bệnh của Trịnh Đồng.
Nhìn lão già sắc mặt tái nhợt đang nằm trên giường, Lý Triệu Sơn vỗ mạnh vào mép giường, tức giận nói: “Tên Thẩm Đống này thật đáng chết.”
Tứ đại gia tộc liên kết thành một khối, Thẩm Đống dám đánh Trịnh Đồng thì cũng tương đương với việc tát vào mặt tứ đại gia tộc.
Trịnh Đồng nói: “Trước tiên cứ mặc kệ hắn. Bây giờ ta lo lắng nhất chính là Vũ Xuyên.”
Lý Siêu Nhân thở dài: “Trịnh tổng, ngươi làm vậy là quá lỗ mãng. Nếu thật sự là Thẩm Đống đã bắt cóc Vũ Xuyên thì nếu ngươi làm loạn như vậy, chỉ sợ hắn sẽ giết con tin.”
Trên mặt Trịnh Đồng lộ ra sự cay đắng, nói: “Đúng là lúc ấy ta đã quá sốt ruột nên không suy nghĩ kỹ. Nhưng mà ta có thể xác định được Thẩm Đống không phải là kẻ chủ mưu đứng sau.”
Lý Siêu Nhân tò mò hỏi: “Tại sao?”
Trịnh Đồng nói: “Chính như Thẩm Đống đã nói, việc bắt cóc Vũ Xuyên đối với hắn chỉ mang đến phiền phức chứ không được lợi ích gì. Ta nghi ngờ rất có thể nhóm bắt cóc đó là người nước ngoài.”
Đúng lúc này, mẹ của Trịnh Vũ Xuyên, cũng chính là người vợ cả Hồ Á Lệ của Trịnh Đồng lao vào phòng bệnh.
“Lão công, bọn bắt cóc đưa tin tới. 10 giờ sáng ngày mai, chúng ta phải đem 100 triệu đô la Mỹ đến nơi mà bọn họ chỉ định, không được báo cảnh sát. Một khi thấy có cảnh sát theo dõi thì bọn họ sẽ giết con tin.” Hồ Á Lệ nói.
Sắc mặt Trịnh Đồng biến đổi nói: “Cảnh sát có tra ra được vị trí của bọn bắt cóc không?”
Hồ Á Lệ lắc đầu: “Thời gian kết nối quá ngắn nên không tra ra được. Lão công, bất kể thế nào đi chăng nữa thì chúng ta phải cứu được con trai về.”
Trịnh Đồng nói: “Yên tâm, ta sẽ không để cho Vũ Xuyên xảy ra chuyện gì.”
Lý Siêu Nhân đã có kinh nghiệm trong chuyện này, nói: “Lúc trước khi Trạch Khải bị bắt cóc thì ta không dám để cho cảnh sát nhúng tay vào. Bọn bắt cóc cũng rất giữ chữ tín mà không làm hại đến nó. Lần này không ai dám chắc liệu bọn bắt cóc có cho người theo dõi hay không. Cẩn thận vẫn hơn, tốt nhất không nên nói với cảnh sát.”
Trịnh Đồng gật đầu nói: “Ta cũng nghĩ như thế.”
Quách Thắng Lợi hỏi: “Ngươi có đủ 100 triệu đô la Mỹ tiền mặt không?”
Trịnh Đồng nói: “Có đủ. Ta vẫn luôn có thói quen cất trữ tiền mặt, cảm ơn.”
Biết Trịnh Đồng có nhiều việc phải làm nên ba người Lý Siêu Nhân không tiếp tục quấy rầy nữa.
Sau khi ra khỏi bệnh viện, Quách Thắng Lợi nói: “Thời gian còn sớm, đến chỗ ta uống một chén đi?”
Lý Siêu Nhân và Lý Triệu Sơn nhìn nhau, cùng gật đầu đồng ý.
Tập đoàn Quách thị cách bệnh viện chưa đến 5km, trụ sở chính là một tòa cao ốc 56 tầng.
Văn phòng của Quách Thắng Lợi nằm trên tầng cao nhất của tòa cao ốc, diện tích rộng hơn 300 mét vuông, đứng trước cửa sổ nhìn ra thì có thể quan sát được hơn nửa đảo Hồng Kông.
Là một người yêu thích rượu vang đỏ, trong văn phòng của Quách Thắng Lợi cất giữ rất nhiều rượu ngon quý giá.
Chọn một chai rượu Lafite ba mươi tuổi, ba người vừa uống rượu vừa nói chuyện phiếm.
Lý Triệu Sơn nói: “Hôm nay dám đánh Trịnh tổng thì ngày mai cũng dám đánh chúng ta. Tên Thẩm Đống này quá kiêu ngạo.”
Quách Thắng Lợi nói: “Yên tâm. Người muốn Thẩm Đống chết nhất chính là đám tập đoàn tài chính Ương Tương kia. Vì giết Thẩm Đống mà bọn họ đã mời một nhóm lính đánh thuê đến đây, thậm chí còn đem đến cả một chiếc phi cơ chiến đấu Hắc Ưng.”
Lý Triệu Sơn tò mò hỏi: “Quách tổng, ngươi có biết phi cơ này đang giấu ở đâu không?”
Quách Thắng Lợi lắc đầu: “Không rõ lắm. Ta chỉ biết lần này Thẩm Đống chạy trời không khỏi nắng rồi. Lý tước sĩ, Lý tổng, ta cảm thấy rất hứng thú đối với công ty taxi và công ty sản xuất mì gói của Thẩm Đống. Chờ khi hắn chết thì ta muốn dùng mọi cách để thu hai công ty này về tay, hy vọng hai vị sẽ không tranh giành với ta.”
Lý Siêu Nhân lập tức hiểu ra mục đích mà Quách Thắng Lợi muốn mời họ đến đây uống rượu, hóa ra là vì muốn phân chia sản nghiệp của Thẩm Đống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận