Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 765: Cái chết của Trịnh Đồng (1)

Lý Triệu Sơn thẳng thắn nói: “Ta muốn cảng Tân Giới.”
Lý Siêu Nhân nhướng mày: “Chỉ sợ tập đoàn tài chính Ương Tương sẽ không đồng ý.”
Lý Triệu Sơn cười lạnh: “Bọn họ muốn cướp lấy công ty bất động sản Đằng Phi của Thẩm Đống là đã kiếm được món lợi nhuận khổng lồ rồi, còn muốn cảng Tân Giới nữa thì tuyệt đối không được. Lý tước sĩ, Quách tổng, hai vị sẽ ủng hộ ta đúng không?”
Quách Thắng Lợi trầm ngâm một lát rồi đáp: “Ta muốn 15%”
Lý Siêu Nhân cũng phụ họa theo: “Ta cũng thế.”
Lý Triệu Sơn nói: “Không thành vấn đề.”
Thẩm Đống chiếm giữ gần như toàn bộ cổ phần của cảng Tân Giới, chia ra 30% thì Lý Triệu Sơn vẫn có thể chấp nhận được.
Lý Siêu Nhân nói: “Thẩm Đống đầu tư không ít sản nghiệp ở Bằng Thành, ta cảm thấy rất có hứng thú đối với cảng Diêm Nhan đang được xây dựng. Còn nữa, con trai của ta muốn kinh doanh thời trang, ta muốn công ty quần áo Đằng Phi của hắn sẽ thuộc về ta.”
Quách Thắng Lợi và Lý Triệu Sơn nhìn nhau, đồng thời gật đầu: “Được.”
Lý Siêu Nhân nâng ly rượu lên, cười nói: “Hợp tác vui vẻ.”
“Hợp tác vui vẻ.”
Ba người ngầm hiểu ý nhau mà không hề nhắc đến Trịnh Đồng.
Cứ như vậy, trong khi Thẩm Đống không hề hay biết thì sản nghiệp của hắn đã bị tam đại gia tộc phân chia sạch sẽ.
Còn về việc chuyện đó có thực hiện được hay không thì phải xem bọn họ có thể xử lý Thẩm Đống được không.

10 giờ sáng hôm sau, Trịnh Đồng dựa theo yêu cầu của bọn cướp mà một mình lái xe, cầm theo 100 triệu đô la Mỹ tiền mặt đến một trung tâm thương mại.
Sau khi đi dạo một vòng quanh trung tâm thương mại thì bọn cướp lại bảo ông ta đến một siêu thị lớn ở vịnh Đồng La.
Trịnh Đồng chỉ có thể làm theo lời bọn chúng.
Vì sự an toàn của con trai, ông ta không lựa chọn hợp tác với cảnh sát.
Nhưng có một điều Trịnh Đồng không biết, chính là phía sau xe của ông ta vẫn luôn có một chiếc xe của phòng tình báo hình sự thuộc sở cảnh sát đảo Hồng Kông theo dõi.
Chỉ là cứ cách một đoạn đường thì chiếc xe đó sẽ quay đầu lại và đổi thành một chiếc xe khác đi theo.
“Lý tiên sinh, Trịnh tổng lại đi ra khỏi siêu thị, rõ ràng bọn cướp đang trêu đùa với ông ta.” Hoàng Văn Triển - trưởng phòng tình báo sở cảnh sát Hồng Kông với biệt danh Cẩu đầu đang ngồi trong tầng một của một quán cà phê, vừa quan sát Trịnh Đồng lên xe vừa nhỏ giọng báo cáo lại.
Rất nhanh, tai nghe truyền đến giọng nói của Lý Văn Bân.
“Không ai biết rốt cuộc thì bọn cướp đang ẩn nấp ở đâu. Các ngươi đừng đến gần quá, nhất định phải giữ một khoảng cách vừa đủ. Cho dù cuối cùng bị mất dấu vết thì cũng không thể để cho bọn cướp phát hiện ra các ngươi. Nếu không, chắc chắn chúng sẽ giết con tin Trịnh Vũ Xuyên, chúng ta không gánh nổi trách nhiệm lớn như thế đâu.”
Hoàng Văn Triển nói: “Đã ra. Mẹ nó đám đại gia nhà giàu này thật phiền phức.”
Đúng lúc này, Hoàng Văn Triển nhìn thấy có một người đàn ông mặc áo khoác da màu đen đi ra khỏi siêu thị, sau khi nhìn ngó xung quanh thấy không có vấn đề gì thì lên xe đuổi theo hướng xe của Trịnh Đồng.
Hoàng Văn Triển ghi nhớ lại biển số xe rồi báo cáo lại với Lý Văn Bân.
Lý Văn Bân nói: “Đi theo.”
Hoàng Văn Triển: “Đúng thế.”
Kỹ thuật lái xe của người đàn ông mặc áo khoác da rất tốt, chỉ mất gần năm phút đã đuổi kịp xe của Trịnh Đồng.
Trên một con đường rộng rãi, xe của người đàn ông mặc áo khoác và xe của Trịnh Đồng đi song song với nhau.
Kéo cửa kính xe xuống, người đàn ông mặc áo khoác đeo mặt nạ lên, hét lớn với Trịnh Đồng: “Dừng xe.”
Trịnh Đồng nhìn về phía hắn ta hỏi: “Ngươi là ai?”
Người đàn ông nói: “Không muốn con trai của ngươi có chuyện thì dừng xe cho ta.”
Trịnh Đồng vừa nghe thế thì lập tức dừng xe ở ven đường.
Xe của người đàn ông cũng dừng lại, hắn ta mở cửa ghế phụ và cốp xe ra nói: “Đem vali bỏ vào trong xe của ta.”
Trịnh Đồng nghe lời làm theo, nhưng mà ông ta đã lớn tuổi, dù thử cố gắng nhiều lần nhưng cũng không thể nhấc nổi chiếc vali lớn chứa 100 triệu đô la Mỹ.
Phải biết rằng 100 triệu đô la Mỹ tiền mặt có trọng lượng nặng khoảng một ngàn cân, chia bình quân cho năm cái vali thì mỗi cái nặng khoảng hai trăm cân.
Trịnh Đồng có thể nhấc lên được mới là lạ.
Người đàn ông mặc áo khoác da thấy thế thì sốt ruột, đành phải xuống xe giúp Trịnh Đồng nhấc vali bỏ vào trong xe của hắn ta.
Nhìn quanh một vòng, ngoại trừ những chiếc xe đang vút ngang qua thì không có ai khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận