Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 772: Quyết định của Lý Siêu Nhân (1)

Con ngươi Lý Kiệt lóe sáng, nói: “Đống ca, nếu như chúng ta cướp được phi cơ chiến đấu Hắc Ưng này thì có thể tìm cách đưa cho quốc nội nghiên cứu phát minh.”
Thẩm Đống liếc nhìn Lý Kiệt đang lái xe phía trước với ánh mắt đầy ẩn ý: “Chuyện đó tính sau! Ngươi muốn đưa mà đại lục chưa chắc đã muốn đâu.”
Lý Kiệt nghe thế thì không nói gì nữa.
Thẩm Đống vẫn luôn nghi ngờ đám Lý Kiệt, Trần Huy có liên hệ bí mật với phía bắc.
Dù sao thì hắn cũng là đại gia chục tỷ, còn bọn họ là quân nhân xuất ngũ, là người mà hắn tín nhiệm nhất, nếu nói phía bắc chưa từng tiếp xúc với bọn họ thì chắc chắn là không thể nào.
Hắc Ưng là phi cơ chiến đấu tiên tiến nhất của phương Tây trong giai đoạn hiện nay, nếu quân đội phía bắc có cơ hội lấy được thì khẳng định sẽ dùng hết thảy mọi biện pháp để vận chuyển nó về đại lục.
Thẩm Đống vừa vặn có thể dùng chiếc phi cơ chiến đấu này để thử nghiệm một chút.
Trở lại công ty, Thẩm Đống lập tức sắp xếp người đưa Lý Hân Hân, Thu Đề, Âu Vịnh Ân, Hải Đường cùng với người nhà của mọi người đi đến Ma Cao.
Từ sau vụ việc xảy ra vào năm ngoái Ma Cao đã biến thành một nồi cháo, Thẩm Đống phát hiện nơi này là nơi vô chủ, vô cùng thích hợp để phát triển công ty bảo an Đằng Phi, hắn liền bỏ ra năm mươi triệu USD, quyết định mua chuộc tất cả các quan chức ở Ma Cao từ trên xuống dưới, để thuận lợi thành lập công ty bảo an Đằng Phi.
Cho tới bây giờ, công ty bảo an Đằng Phi đã có tổng cộng 1,500 người, đóng quân ở vùng ngoại thành được cải tạo từ một nhà máy bỏ hoang thành sân huấn luyện.
Thẩm Đống lưu trữ rất nhiều súng đạn, để có thể bảo vệ vẹn toàn.
Bốn người phụ nữ đến đây sẽ được an toàn tuyệt đối, không có bất cứ vấn đề gì xảy ra.
Một mặt khác, bọn cướp sau khi cướp được một trăm triệu đô la Mỹ, liền thả Trịnh Vũ Xuyên ra.
Được cảnh sát bảo vệ, Trịnh Vũ Xuyên trở lại Trịnh gia, biết được cha của mình đã bị xe đụng chết, nhất thời bi thương đột độ, nước mắt ngập mặt.
Lý Văn Bân thì vẫn lặng lẽ quan sát Hồ Á Lệ, phát hiện cô ta quả thực có chút vấn đề.
Còn Trịnh Vũ Xuyên xin thề phải tìm được hung thủ, bắt hắn ta chém thành muôn mảnh,ánh mắt của Hồ Á Lệ lấp loé, trên mặt xuất hiện một vẻ bất an, sau đó vội vã cúi đầu.
"Mẹ kiếp, Thẩm Đống phân tích có khả năng là đúng."
Lý Văn Bân thầm nghĩ trong lòng.
Chỉ là tại sao cô ta phải làm như vậy?
Phải biết Trịnh Vũ Xuyên là người kế thừa duy nhất ở Trịnh gia, Trịnh Đồng đã lớn tuổi như vậy, không thể sinh ra đứa con trai thứ hai, Hồ Á Lệ không có lý do gì phải làm như thế.
Mãi đến tận khi nhìn thấy Trịnh Đồng Nhị dẫn một người phụ nữ ba mươi tuổi cùng một đứa bé trai khoảng bốn, năm tuổi đi vào, Lý Văn Bân lúc này mới chợt hiểu ra.
Đoán chừng là Hồ Á Lệ đã biết Trịnh Đồng có con riêng, vì để con trai của mình có thể kế thừa sản nghiệp của Trịnh gia,cho nên gây ra vụ bắt cóc này để giết chết Trịnh Đồng.
Rất nhanh, ở trước quan tài của Trịnh Đồng, một di chúc kế thừa sản nghiệp được công bố.
Nhị Di Thái cùng Tam Di Thái đã thi nhau ủng hộ cho đứa bé trai kia, cùng Trịnh Vũ Xuyên tranh cướp gia sản, thậm chí còn lấy mẫu của Trịnh Đồng cùng bé trai kia đi làm giám định thân phân.
Hồ Á Lệ đương nhiên là kiên quyết không đồng ý.
Đối với trận tranh giành gia sản này, Lý Văn Bân không có hứng thú chút nào.
Trên căn bản hắn ta đã xác định Hồ Á Lệ là hung thủ giết chết Trịnh Đồng.
Đợi đến khi tang sự của Trịnh Đồng hoàn thành, hắn ts sẽ trực tiếp dẫn Hồ Á Lệ đến đồn cảnh sát để thẩm tra.
Ở Hồng Kông Lý Văn Bân đúng là một người thông minh.
Khi biết Trịnh Đồng còn có một người con riêng, Lý Siêu Nhân cũng đã đoán được khả năng người giết Trịnh Đồng chính là Hồ Á Lệ.
"Thực sự là lòng dạ đàn bà là độc ác nhất."
Lý Siêu Nhân nhấp ngụm trà, nói: " Hồ Á Lệ này không hề để tâm đến tình cảm vợ chồng với Trịnh Đồng ba mươi năm qua, vì để đoạt được gia sản của Trịnh gia, đã không tiếc tiền thuê kẻ giết người. Đáng thương nhất là Trịnh Đồng một đời anh danh, nhưng nhân ái tử, lại chết ở trong tay người bên gối."
Lý Trạch Cử rót cho Lý Siêu Nhân thêm trà, nói: "Ba, người đã xác định là Hồ Á Lệ làm?"
Lý Siêu Nhân tự tin nói rằng: "Ngoại trừ cô ta ra, còn có thể là ai?"
Lý Trạch Khải nói: "Thẩm Đống thì sao. Cái tên này tuy rằng đã nói ra lời thề, nhưng cũng có khả năng là nghe nhìn lẫn lộn. Dạng người như hắn, muốn nói ra lời thề độc cũng có thể thường như cơm bữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận