Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 775: Âm mưu của Ưng Tương (1)

Lý Kiệt gật đầu, nói: "Ngài nói đúng lắm."
Thẩm Đống nói: "Vậy ngươi lựa chọn như nào?"
Lý Kiệt không chút do dự nói rằng: "Tài xế."
Thẩm Đống cười nói: "Sự lựa chọn của ngươi để ta cảm thấy nhân phẩm của mình cũng khá."
Lý Kiệt nói: "Đống ca, các anh em đều rất kính nể, cũng vô cùng cảm kích ngài. Nếu như không có ngài, bọn họ phần lớn e là chỉ biết làm ở đồng ruộng trồng trọt, làm sao được như bây giờ, mức lương tận mấy ngàn đô la Hồng Kông, cuộc sống cũng chỉ như thế là đủ."
Thẩm Đống nói: "Đừng nịnh hót. Ngươi hiện tại lập tức đi gọi A Sinh, A Huy, A Tu, Hạ Hầu, Đại Lực bọn họ đến đây, chúng ta bàn bạc lại làm thế nào mới có thể đoạt được Darkhawk."
Lý Kiệt nói: "Ta lập tức đi ngay."
Trong khi Thẩm Đống cùng mọi người thương lượng về chiến lược phản kích, thì một số nhân vật hàng đầu các tập đoàn tài chính ở Ưng Tương đang ngồi cùng nhau uống cà phê.
Tập đoàn tài chính Ưng Tương ở Hồng Kông do hơn mười tập đoàn tài chính tạo thành, trợ giúp lẫn nhau, tạo thành siêu cường hợp kiểm soát khống chế nền kinh tế Hồng Kông.
Tứ đại gia tộc nhìn thì có vẻ rất hùng mạnh, nhưng trên thực tế lại kém xa tập đoàn tài chính Ưng Tương về lĩnh vực bất động sản và tài chính.
Dù sao, người ta có chính phủ Ưng Tương chống đỡ sau lưng.
Tứ đại gia tộc tuy rằng cũng duy trì mối quan hệ tốt với chính phủ Ưng Tương, nhưng bọn họ là người da vàng, muốn lấy được lòng tin của bọn họ căn bản là điều không thể.
CEO điều hành ngân hàng Hằng Sinh Bruce nhấp một hớp cà phê, nói: "Năm mươi hai người lính đánh thuê Hùng Sư đã đến Hồng Kông. Chỉ cần chúng ta ra lệnh một tiếng, tối hôm nay có thể phát động tấn công Thẩm Đống."
"Năm mươi hai người?"
Vag người đứng đầu tập đoàn tài chính nhíu mày, hỏi: "Tại sao lại ít người như vậy?"
Bruce nhún nhún vai, nói: "Bọn họ cho rằng nếu dùng máy bay trực thăng vũ trang Darkhawk để đi giết một phú hào, cho dù hắn có mạnh đến đâu, hắn cũng sẽ không bao giờ chạy thoát. Vag là một con người có tầm nhìn, thậm chí ngay cả Darkhawk cũng có thể chiếm đoạt. "
Hóa ra máy bay trực thăng vũ trang Darkhawk có thể tiến vào Hồng Kông, đều là tác phẩm của Vag.
Cái tên này có mối quan hệ với các tập đoàn tài chính quân sự Đăng Tháp quốc rất thân thiết.
Trước khi quyết định giết Thẩm Đống, bọn họ đã tiến hành điều tra chi tiết, biết được Thẩm Đống có một loại giác quan thứ sáu thần kỳ, có thể sớm cảm ứng được nguy hiểm tới gần.
Trải qua một cuộc thảo luận, Vag trực tiếp gọi điện thoại cho lãnh đạo cao cấp của tập đoàn tài chính, điều động trực thăng vũ trang Darkhawk từ căn cứ ở Đông Doanh.
Người điều khiển máy bay trực thăng vũ trang Darkhawk này là người đến từ quân đội của Đăng Tháp quốc, lính đánh thuê Hùng Sư chỉ là trên danh nghĩa mà thôi.
Đây cũng là lý do tại sao lính đánh thuê Hùng Sư chỉ phái năm mươi hai người tới.
Vogt nói: “Để cho Hùng Sư lính đánh thuê cẩn thận một chút. Dường như Thẩm Đống đã nhận ra nguy hiểm, đưa tất cả những người trông nom việc nhà đến Hào Giang.”
Bruce sững sờ hỏi: “Tại sao lại là Hào Giang.”
Vogt nói: “Hào Giang có một chi nhánh của công ty bảo an Đằng Phi, trong tay rất có thể có được vũ khí hạng nặng, chỗ đó là nơi an toàn nhất.”
Một lão già đầu đầy tóc trắng hút một hơi xì gà nói: “Lúc nào thì ra tay?”
Lão già này tên là Ramstein, là người phụ trách của công ty dầu mỏ Ưng Tương ở đảo Hồng Kông, nắm trong tay 62% nguồn cung ứng dầu mỏ của đảo Hồng Kông.
Vogt nói: “Có lẽ ở nơi này hai ngày. Thẩm Đống đã quyết định giao toàn bộ địa bàn của mình cho thủ hạ Phi Cơ quản lý, mà Phi Cơ đã bị tứ đại gia tộc giải quyết từ lâu. Ba ngày sau, Phi Cơ sẽ mời Thẩm Đống ăn cơm. Trên đường về, chính là có hội tốt nhất để chúng ta xuất thủ.”
Ramstein hỏi: “Tại sao không đến tập kích ở biệt thự của Thẩm Đống?”
Vogt tức giận nói: “Nhà ở của Thẩm Đống chính là biệt thự khai thác của Lý tước sĩ, xung quanh đều không có ngoại lệ, tất cả đều là siêu cấp phú hào. Chính phảu đảo Hồng Kông yêu cầu là không được gây náo loạn."
Trong lòng Bruce khẽ động nói: “Ngày mai chính phủ sẽ tổ chức một hội đấu giá đất trống lớn nhất từ trước đến nay, diện tích đạt tới 5400 mẫu. Nếu để cho Thẩm Đống tham dự, hơn nữa thành công chiếm được phần lớn mảnh đất trống. Chờ hắn vừa chết, những đất trống này chẳng phải có thể thu hồi lại tiến thành đấu giá một lần nữa sao?”
Ramstein nhướng mày lên, nhổ ra một làn khói, khen: “Bruce, ngươi thật sự rất thông minh.”
Vogt trầm ngâm nói: “Vấn đề là Thẩm Đống có thể mua được nhiều đất trống như vậy hay không?”
Bruce cười nói: “Dựa vào thực lực của Thẩm Đống, chỉ cần tứ đại gia tộc chúng ta không tham gia cạnh tranh, đảo Hồng Kông không có bất kỳ một bất động sản nào là đối thủ của hắn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận